Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 426. Nấc tâm linh 100! Lục Trường Sinh mở ra não vực, tấn thăng Thần Tàng! (2)



Chương 426. Nấc tâm linh 100! Lục Trường Sinh mở ra não vực, tấn thăng Thần Tàng! (2)




Đúng, kim quang, không còn là ánh sáng màu trắng.
Đệ tử biết rõ tình hình bia tâm linh, xôn xao trong nháy mắt.
“Gì cơ, ánh sáng màu vàng?”
“Bia tâm linh phóng ra ánh sáng màu vàng, chỉ có thể là một loại. Nấc tâm linh đạt đến một trăm… Điều này khó mà tin được!”
“Không thể tưởng tượng nổi, thật bất khả tư nghị, lần trước nấc tâm linh của Lục sư huynh mới đạt đến bao nhiêu? Hình như là bảy mươi tám. Bây giờ thì lập tức đạt đến nấc một trăm á?”
Lúc kim quang trên bia tâm linh tan hết, vô số ánh mắt tập trung trên bia tâm linh trước tiên.
Quả nhiên, trên đỉnh cao nhất của bia tâm linh, “Một trăm nấc” to lớn đó đúng là chiếu sáng rực rỡ.
Ánh sáng vàng óng rất bắt mắt, liếc mắt là có thể nhìn thấy.
Một thoáng này, toàn bộ điện Truyền Công đều hoàn toàn trấn động.
“Một trăm! Thật sự là một trăm nấc!”
“Nấc tâm linh của Lục sư huynh đạt đến một trăm, muốn tấn thăng Thần Tàng sao?”
“Không thể tưởng tưởng được… Cổ Vực Thiên Tông chúng ta lại muốn sinh ra một chân truyền?”
“Một khi Lục sư huynh tấn thăng Thần Tàng, vậy thì khẳng định không phải chân truyền bình thường. Đừng quên, Lục sư huynh lĩnh ngộ được bao nhiêu lĩnh vực?”
Vô số ánh mắt tập trung trên người Lục Trường Sinh.
“Chúc mừng Lục sư huynh được như mong muốn.”
Các đệ tử đều trăm miệng một lời, chúc mừng Lục Trường Sinh.
Đây chính xác là chuyện vui lớn.
Theo Thần Cương đến Thần Tàng, nhìn thì chỉ khác có một chữ.
Nhưng trên thực tế lại là ngày đêm khác biệt.
Thậm chí, có người gọi Thần Tàng mới chỉ là bước đầu tiên của võ đạo!
Chỉ khi mở ra não vực, bước vào Thần Tàng, mới tính là đã chân chính mở ra cánh cửa võ đạo.
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, ổn định lại tâm trạng kích động.
Hắn chắp tay về hướng phần đông đệ tử, sau đó nhanh chóng rời khỏi điện Truyền Công.
“Trên bia tâm linh, nấc tâm linh của ta đạt đến một trăm. Chẳng qua, đây cũng không phải là nấc tâm linh ta chỉ có vỏn vẹn một trăm, mà là vì bia tâm linh cũng chỉ có thể kiểm tra đến một trăm.”
“Về phần một trăm trở lên, đối với vũ giả cảnh giới Thần Tàng, không còn cần thiết nữa. Một khi mở ra não vực, lực lượng tâm linh có thể tăng trưởng đủ một cách tự nhiên, không có ý nghĩa gì quá lớn.”
Nếu mỗi loại lĩnh vực đều có thể tăng thêm mười lăm nấc tâm linh, vậy Lục Trường Sinh đoán chừng lực lượng tâm linh của hắn xấp xỉ một trăm linh tám nấc.
Mặc kệ là một trăm hay một trăm linh tám nấc, thật ra đều giống nhau.
Chúng đều có thể bảo đảm 100% có thể mở ra não vực.
Về phần mở não vực thế nào…
Lục Trường Sinh cũng đã nhớ kĩ trong lòng từ lâu.
Mở ra não vực, tấn thăng Thần Tàng, điều này cần một nơi yên tĩnh tuyệt đối.
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lúc, trực tiếp đi thẳng đến phòng luyện công.
Cổ Vực Thiên Tông có phòng luyện công chuyên biệt.
Trong đó nơi bế quan lại càng yên tĩnh tuyệt đối.
Không có bất cứ kẻ nào đến đây quấy rầy.
Lục Trường Sinh đi đến phòng luyện công, muốn một gian tĩnh thất rộng rãi.
Hắn khoanh chân ngồi trong tĩnh thất, đủ loại hình ảnh không ngừng hiện lên trên đầu.
Từ học đồ của Diệu Thủ Viện, cho đến đứng trước cửa lớn Thần Tàng hiện tại.
Dường như chỉ cần hắn nhẹ nhàng đẩy, có thể đủ để mở cửa lớn ra.
Cho dù là Lục Trường Sinh, cũng khó tránh khỏi nỗi lòng thấp thỏm.
“Não vực vừa mở, thì sẽ không còn là phàm nhân!”
Lục Trường Sinh nhớ đến một câu.
Mặc kệ hắn thừa nhận hay không.
Một khi mở ra não vực, thật sự đã hoàn toàn khác biệt so với người bình thường.
Dù sao, não vực vừa mở, có thể phá vỡ gông cùm xiềng xích tuổi thọ.
Tương đương với tiên sư luyện khí Tiên đạo.
Có bản chất khác biệt với phàm nhân!
Võ đạo xuất hiện từ trong bình phàm.
Nhưng như vậy, võ đạo cũng có thể bất phàm!
Mà bất phàm, chính là bắt đầu từ lúc mở não vực!
Lục Trường Sinh nhắm mắt lại.
Hắn tập trung toàn bộ lực lượng tâm linh.
Nhắc tới cũng kì lạ, trước đó Lục Trường Sinh đã vận dụng rất nhiều lực lượng tâm linh.
Nhưng, chưa từng một lần nào xuất hiện qua tình huống như thế này.
Trong khi hắn tập trung tâm linh, có thể rõ ràng “Cảm ứng” được trong đầu, giống như có một cánh “Cửa” bình thường.
Mở ra cánh “Cửa” này, có thể mở ra não vực.
“Chẳng trách lực lượng tâm linh nhất định phải đạt đến một trăm nấc, mới có thể mở ra não vực.”
“Thì ra chỉ đến khi nấc tâm linh đạt tới một trăm, mới có thể cảm ứng được vị trí của não vực.”
Rốt cuộc Lục Trường Sinh cũng đã hiểu rõ, vì sao tất cả mọi người đều liều mạng tăng lực lượng tâm linh lên.
Tuy lực lượng tâm linh có chín mươi chín nấc, nhưng một ngày không đạt đến một trăm nấc, thì một ngày cũng không cách nào mở ra não vực.
Bởi vì đều không có cách nào nhìn thấy vị trí của não vực.
Lục Trường Sinh đã ‘Nhìn thấy” vị trí não vực.
Sau đó, hắn điều động lực lượng tâm linh, hung hăng phóng theo hướng cánh “Cửa” trong đầu.
“Ầm.”
Trong nháy mắt lực lượng tâm linh đã xông mở “Cửa.”
Lục Trường Sinh cảm nhận được sự rộng rãi sáng sủa trước mắt.
Ý thức của hắn, đã tiến vào một không gian đen nhánh.
Ở đây một mảnh trống rỗng, đều chẳng có gì.
“Ánh sáng…”
Lục Trường Sinh hơi nghĩ ngợi.
Lập tức, không gian đen nhánh liền có ánh sáng, chiếu rọi tất cả.
“Dao.”
“Kiếm.”
“Ngọn lửa.”
“Băng lạnh.”
“Biển cả...”
Lục Trường Sinh bắt đầu đủ loại thử nghiệm bên trong não vực.
Hắn dường như chơi quên cả trời đất.
Sau khi đi qua thử ngiệm, Lục Trường Sinh gần như đã có thể khẳng định.
Ở trong não vực, hắn không gì không thể!
Đúng, chính là không gì không thể.
Chỉ cần hắn nghĩ, vậy thì trong não vực có thể xuất hiện thứ hắn muốn.
Cho dù là một người cũng được.
Chẳng hạn như, nếu hắn tưởng tượng một người, ở bên trong não vực cũng có thể xuất hiện…
Tất nhiên, mọi thứ đó đều là hư ảo.
Não vực, tương đương với không gian tâm linh của bản thân,
Mà điểm đặc biệt của tâm linh là gì?
Đó dĩ nhiên là gần như không gì không thể.
Dù là là vũ trụ tỉ lệ lớn, trong tâm linh cũng chỉ là một ý nghĩ trong đầu mà thôi. Hết chương 426.



Bạn cần đăng nhập để bình luận