Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1982: Tự sáng tạo Thăng Duy Pháp, Đại Thiên giới ra đời, Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong! (2)

Những người này đều thi nhau cảm khái.
Đám bọn họ không ai quen biết Giới Chủ.
Huống chi giữa những kẻ siêu thoát bình thường Giới Chủ chính là tồn tại cao cao tại thượng.
Sao những kẻ siêu thoát phổ thông có thể quen biết được?
Lâm Thanh Loan không tỏ vẻ gì.
Giới Chủ ư?
Thật ra nàng có biết.
Thậm chí còn rất quen thuộc.
Nhưng nàng không hề lên tiếng.
Những người kia đều là kẻ siêu thoát Lâm Thanh Loan quen biết những năm qua.
Về cơ bản đều là bằng hữu kết giao đã lâu, theo nàng thấy bọn họ đều đáng để kết giao.
Nhưng bất kể thế nào nàng cũng sẽ không tùy tiện để lộ thân phận Giới Chủ của Lục Trường Sinh.
“Thôi, cơ duyên như núi Phi Long không phải thứ chúng ta có thể mơ ước. Chúng ta vẫn nên cảm ngộ đại đạo trước đi, cảm ngộ đại đạo càng nhiều thì thực lực cũng có thể tăng lên, sau đó lại đi kiếm nguyên tinh.”
“Đúng rồi, nghe nói lại có một nhiệm vụ bắt giết Tam Nguyên Thú. Thù lao vẫn rất hậu hĩnh, nếu thực lực của chúng ta có thể tăng lên một chút chưa biết chừng có thể liên thủ bắt giết Tam Nguyên Thú đấy.”
“Thanh Loan, những năm qua ngươi cố gắng tu hành như vậy nhưng mới chỉ dung luyện hai loại đại đạo, tốc độ không thể nói là nhanh được.”
Lâm Thanh Loan khẽ gật đầu.
“Trương Uyên, Lưu Viện, Hạ Trang, lần này giao lưu cũng kha khá rồi, ta đi trước đây.”
Lâm Thanh Loan lên tiếng.
“Được, lần sau lại tụ họp.”
Mọi người cũng khẽ gật đầu chào hỏi.
Sau đó Lâm Thanh Loan xoay người rời đi.
Trương Uyên nhìn theo bóng lưng Lâm Thanh Loan, đột nhiên mở miệng nói: “Các ngươi nói xem, Thanh Loan không phải kẻ có tính cách quá cẩn thận chặt chẽ nhưng vì sao mỗi lần chúng ta muốn xông pha vào nơi mạo hiểm đều không đồng ý?”
“Đúng vậy, nàng sống ngay tại thành Vĩnh Hằng nhưng đến giờ ngay cả động phủ ở đâu chúng ta cũng không biết.”
“Có lẽ có lời khó nói đi. Dù sao ở thành Vĩnh Hằng rất khó, nàng một cái bình thường vị diện đi ra phổ thông kẻ siêu thoát, có thể ở tại thành Vĩnh Hằng nhiều năm như vậy cũng đã tương đương không dễ dàng.”
“Lần tiếp theo bắt giết Tam Nguyên Thú chúng ta có thể dẫn Thanh Loan theo.”
Ba người đều gật đầu.
Sau ngần ấy năm bọn hắn đều đã công nhận Lâm Thanh Loan.
Vật họp theo loài.
Ba người đều có tính cách không khác mấy, nếu không cũng không thể tương giao nhiều năm như vậy.
Lâm Thanh Loan về tới động phủ.
“Núi Phi Long… Đại khái còn mấy trăm năm nữa là có thể mở ra.”
“Đó là cơ hội duy nhất để vô số kẻ siêu thoát phổ thông tiếp xúc với Chúa Tể đệ tam cảnh tại đại vũ trụ mênh mông.”
Kỳ thực Lâm Thanh Loan cũng muốn tới núi Phi Long.
Con đường tu hành của nàng và Lục Trường Sinh không giống nhau.
Lục Trường Sinh có thể dùng nguyên tinh để tu hành.
Có thể bế quan để Chân giới lột xác.
Nhưng nàng thì khác.
Lâm Thanh Loan cần phải cảm ngộ đại đạo.
Vả lại Lâm Thanh Loan có Thần Thụ Số Mệnh trong người, kỳ thực nàng càng xông xáo, càng có thanh danh lớn, càng gặp gỡ các thiên kiêu thì càng lấy được nhiều khí vận hơn.
Khí vận càng nhiều Lâm Thanh Loan tu hành lại càng nhanh.
Những năm qua Lâm Thanh Loan vẫn ở lại thành Vĩnh Hằng, thậm chí còn không ra ngoài xông xáo, chính vì phải trông chừng Lục Trường Sinh, hộ pháp cho Lục Trường Sinh.
Nhưng nếu tới núi Phi Long, đối với Lâm Thanh Loan mà nói cũng sẽ có rất nhiều lợi ích.
Đương nhiên Lâm Thanh Loan vẫn chưa nói những điều này với Lục Trường Sinh.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đang trong giai đoạn mấu chốt khi tu hành.
Nàng sẽ đợi thêm một chút.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Việc tu hành của Lục Trường Sinh đúng là đã tới thời khắc mấu chốt.
Hắn liên tục bành trướng Chân giới.
Mười lần, hai mươi lần, ba mươi lần, bốn mươi lần…
Cuối cùng sau bốn mươi ba lần bành trướng, Lục Trường Sinh cảm thấy toàn thân đều đang chấn động.
Chân giới lại bắt đầu rung lắc kịch liệt rồi lột xác.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn có thể cảm nhận được, cơ cấu Chân giới lại thay đổi.
Phía trên Tiểu Thiên giới dường như đã sinh ra Đại Thiên giới.
Chân giới của hắn cũng tăng lên gấp mười lần, gấp trăm lần.
“Đại Thiên giới…”
Lúc này Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình trước mắt.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm mười lăm lần bành trướng)
Trên bảng thuộc tính, Chân giới đã đạt tới tiến độ 100%.
Hơn nữa Chân giới đã bành trướng tất cả 115 lần.
Đây là một con số khủng bố.
Trên thực tế Lục Trường Sinh cũng biết một số Giới Chủ.
Rất nhiều Giới Chủ bành trướng khoảng một trăm lần là có thể đạt tới trình độ trùng kích nhị cảnh.
Nhưng Lục Trường Sinh thì sao?
Dù tiến độ Chân giới đã đạt đến 100% nhưng Lục Trường Sinh vẫn chưa cảm giác được cực hạn, cũng chưa hề cảm giác được viên mãn.
Tiến độ 100% này chỉ mang ý nghĩa Chân giới của Lục Trường Sinh lúc này kỳ thực đã có thể trùng kích cảnh giới thứ hai.
Cũng có nghĩa là có tư cách trùng kích cảnh giới thứ hai.
Theo lý mà nói, hiện giờ Lục Trường Sinh muốn trùng kích cảnh giới thứ hai cũng không thành vấn đề.
Nhưng xác suất thành công thì…
Lục Trường Sinh đoán thử.
Hiện giờ trùng kích cảnh giới thứ hai thì xác suất thành công áng chừng chỉ có một phần mười.
Thậm chí chưa chắc đã được một phần!
Xác suất thành công quá thấp.
Lục Trường Sinh sẽ không suy tính tới chuyện trùng kích cảnh giới thứ hai vội.
Lúc này trùng kích cảnh giới thứ hai chính là cược mệnh.
Không có bất cứ ý nghĩa gì hết.
“Vậy nên, Chân giới của ta hẳn phải tiếp tục bành trướng, tiếp tục tăng cường mới được.”
“Huống chi pháp môn ta tự sáng tạo hiện giờ mới chỉ sinh ra Đại Thiên giới thôi, vẫn chưa đủ để trùng kích cảnh giới thứ hai, cũng chưa đến mức độ viên mãn.”
“Trên Đại Thiên giới còn có Thần giới và Chí Cao giới, đó mới là kết cấu Chân giới viên mãn. Huống chi sau khi viên mãn, Chân giới muốn lột xác thì phải thăng hoa lên một độ cao mới…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận