Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 872: Lục Trường Sinh tay không bắt đạn, thân thể không sợ súng ống, mọi người đều chấn động! (3)

Chương 872: Lục Trường Sinh tay không bắt đạn, thân thể không sợ súng ống, mọi người đều chấn động! (3)
“Phía trên phàm là nhiệm vụ treo thưởng đều không thể đóng lại, cũng không cách nào tìm được là ai treo thưởng.”
Lục Trường Sinh hiểu rõ.
Hắn đại khái đã đoán được người treo thưởng cho hắn phần nhiều có liên quan đến rất nhiều giới.
Thậm chí, mức treo thưởng của hắn có thể lên tới nghìn vạn, đa phần đều là những người trong giới võ thuật tiến hành treo thưởng cho hắn.
“Ha, thú vị.”
“Xem ra ta đã đắc tội không ít người, thậm chí còn khiến bọn họ hận không thể treo thưởng cho ta trên mạng lưới ngầm.”
“Đi, hãy dùng mọi cách liên hệ với mạng lưới ngầm. Tiếp tục treo thưởng cho ta, ta muốn nhổ mạng lưới ngầm tận gốc!”
Lục Trường Sinh nghiêm túc ra lệnh.
“Vâng, phái chủ.”
Hướng sư tỷ lập tức đi sắp xếp.
Trước đó nàng nhìn rất rõ, Lục Viễn hoàn toàn không sợ đạn.
Dùng thân thể chống đạn vốn không phải là câu nói đùa, mà là sự thật.
Hiện tại, uy thế trên người Lục Viễn càng ngày càng nặng, khiến Hướng sư tỷ đều sinh ra kính sợ.
“Nên nói bọn ta đều đã nói, cho bọn ta một cái kết đi…”
Sát thủ nhắm chặt mắt lại.
Hắn biết, người như bọn họ, một khi nhiệm vụ thất bại bị bắt, trên cơ bản chỉ có con đường chết.
Sở dĩ không ngoan cố chống đối đến cùng, chỉ là không muốn chịu quá nhiều tra tấn mà thôi.
“Như ngươi mong muốn.”
Lục Trường Sinh cầm viên đạn tay không bắt được trước đó.
“Vút!”
Hai viên đạn nhanh chóng bay vào chính giữa đầu của hai người họ.
Nhất thời, hai người họ nghiêng đầu, ngã vào trong vũng máu, không còn khí tức sinh mệnh.
“Gọi điện thoại bảo cảnh sát đến nhặt xác.”
Lục Trường Sinh lạnh lùng dặn dò.
Hắn là phòng vệ chính đáng, hơn nữa hai người này còn là sát thủ chuyên nghiệp.
Chết cũng là chết vô ích.
Lục Trường Sinh và Hướng sư tỷ lại đổi một chiếc xe khác.
Tiếp tục chạy về phía nhà của mình.
Chuyện này không liên quan gì đến gia đình.
Sát thủ luôn mai phục ở bên ngoài, luôn nhìn chằm chằm Lục Viễn.
Hướng sư tỷ nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Lục Trường Sinh, nàng không nhịn được mà hỏi: “Phái chủ, ngươi… thật sự không sao chứ?”
Hướng sư tỷ thật sự cảm thấy quá rợn người.
Thân thể chống đạn.
Nhìn thấy một lần là rung động một lần.
Lục Trường Sinh không nói gì, mà lấy ra súng lục của sát thủ.
Trực tiếp hướng về phía lòng bàn tay bắn một cái.
“Bùm!”
Viên đạn ngay lập tức bay ra khỏi nòng.
Bàn tay của Lục Trường Sinh nắm chặt, cầm viên đạn trong tay.
Sau đó hắn mở lòng bàn tay ra.
Trong lòng bàn tay rõ ràng có một vỏ đạn.
Trong lòng Hướng sư tỷ khẽ động.
Tay không bắt viên đạn!
Điều này còn khủng bố, trực quan hơn cả thân thể chống đạn.
Lần này nàng không còn bất kỳ nghi ngờ gì nữa.
Lục Viễn thật sự không sợ đạn.
“Hướng sư tỷ, có phải ngươi cũng không tin có thể phá vỡ cực hạn của cơ thể con người không?”
“Vậy thì bây giờ ta sẽ nói cho ngươi. Sở dĩ ta có thể tay không bắt đạn, ngay cả viên đạn cũng không xuyên thủng thân thể ta được, chính là bởi vì ta đã phá vỡ cực hạn của cơ thể con người, tiến vào tăng trưởng lần hai cơ thể con người!”
Lục Trường Sinh nói với Hướng sư tỷ.
“Cái gì?”
“Phái chủ, ngươi đã tiến vào tăng trưởng lần hai?”
Hướng sư tỷ khiếp sợ.
Lục Viễn tự sáng tạo ra Cực Hạn Võ Đạo Lưu, bên trong có nói rất rõ.
Tăng trưởng lần một đạt tới cực hạn, nhất định phải phá vỡ giới hạn, từ đó tiến vào tăng trưởng lần hai.
Một khi đạt đến tăng trưởng lần hai thì có thể từng bước khai phá sức mạnh khủng bố tiềm tàng của cơ thể con người.
Có các loại đặc điểm không thể tin được này.
Mà hiện tại, Lục Viễn đã tiến vào tăng trưởng lần hai.
Những đặc điểm khác không nói, chỉ với không sợ đạn súng ống, vậy thì đã rất khủng bố.
Đã hoàn toàn vượt qua võ thuật luyện kình.
Dù sao thì, dù cho võ thuật luyện kình đạt tới cảnh giới cao nhất, cũng không cách nào chống được đạn súng ống.
Hướng sư tỷ vô cùng kích động.
Tăng trưởng lần hai, vậy mà Lục Viễn lại thật sự đạt được.
Điều này cũng chứng minh lý luận của Cực Hạn Võ Đạo Lưu là chính xác.
Hơn nữa, còn có thể căn cứ vào lý luận để tiếp tục đi tiếp!
Điều này không thể nghi ngờ đã cho Hướng sư tỷ một bài thuốc an thần.
Có thể đi tiếp, ai mà không muốn tăng trưởng lần hai thậm chí là tăng trưởng lần ba?
Điều đó đại diện cho tiềm năng vô hạn!
Xe nhanh chóng đi đến tiểu khu nhà của Lục Viễn.
Một mình Lục Trường Sinh đi lên trên.
“Cộc cộc cộc!”
Lục Trường Sinh gõ cửa.
Chẳng bao lâu, cánh cửa được mở ra.
Cha mẹ của Lục Viễn đều ở trong phòng.
“Hả?”
Lục Trường Sinh nhìn thấy ngoại trừ cha mẹ của Lục Viễn thì còn có ba người xa lạ.
“Lục Viễn, ngươi trở về rồi.”
“Mau ngồi xuống đi, ba người này đều là lãnh đạo của trường học chúng ta...”
Vì thế, cha mẹ giới thiệu thân phận của ba người họ cho Lục Trường Sinh.
Ba người họ đều là lãnh đạo trường học của cha mẹ Lục Viễn.
Thật ra, cũng là lãnh đạo của Lục Trường Sinh.
Dù sao thì hiện tại “Lục Viễn” vẫn còn là sinh viên năm ba.
Đó là đăng ký trên danh sách.
Chỉ là vì Lục Viễn bị thương, cho nên đã làm thủ tục tạm thời nghỉ học.
Hắn có thể quay về tiếp tục học đại học bất cứ lúc nào.
“Lục Viễn à, ngươi đúng là tuổi trẻ tài cao.”
“Tuổi còn trẻ đã tự sáng tạo ra Cực Hạn Võ Đạo Lưu, trước mắt rất hot ở thành phố Bàn.”
“Thậm chí, trường học chúng ta còn có sinh viên thành lập Cực Hạn Võ Đạo Xã.”
“Lần này bọn ta tới là muốn mời ngươi trở về trường thuyết giảng một lần, tiện thể cũng làm thủ tục nhập học lại, dù sao thì bây giờ ngươi vẫn là sinh viên năm ba của trường.”
Giọng điệu của lãnh đạo rất hiền hòa.
Lục Trường Sinh khẽ nhíu mày nói: “Đến trường học thuyết giảng thì không sao, nhưng làm thủ tục nhập học, chỉ sợ hiện tại ta không có tinh thần tiếp tục nhập học...”
“Không, làm thủ tục nhập học thật ra là vì tiện cho bạn học Lục. Chỉ cần làm thủ tục nhập học, đợi đến năm sau, nhà trường có thể trực tiếp cấp giấy chứng nhận tốt nghiệp cho bạn học Lục, dù sao thì bạn học Lục cũng là cựu sinh viên xuất sắc của trường chúng ta mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận