Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1025. Tiết lộ thông tin về linh bảo, Lục Trường Sinh nổi giận! Một chưởng đánh nát Địa Thánh đạo thể! (4)



Chương 1025. Tiết lộ thông tin về linh bảo, Lục Trường Sinh nổi giận! Một chưởng đánh nát Địa Thánh đạo thể! (4)




Chỉ một chưởng đã phế hắn.
Nhưng, hắn có thể cảm ứng được rõ ràng, Lục Trường Sinh vẫn là Địa Thánh.
Nhưng Địa Thánh có thể mạnh tới mức đó sao?
Mọi người đều là Địa Thánh, Lục Trường Sinh dựa vào đâu lại có thể mạnh như vậy?
Đáng tiếc, Trần Quang không thể hối hận.
Hắn chỉ có thể nghiến răng, nhanh chóng tránh xa Bách Hoa Tông, bay về phía thành Thánh Tinh.
Một khi quay về Trần gia, hắn nhất định phải báo cáo chuyện này cho lão tổ.
Để lão tổ quyết đinh!
Trần Quang bị Lục Trường Sinh bóp nát đạo thể, ném ra khỏi Bách Hoa Tông.
Cảnh tượng này đã bị đám người Hạ Hầu Phác Ngọc nhìn thấy!
Trong chốc lát, trái tim trở nên căng chặt.
Chung quy Lục Trường Sinh cũng có phần nghi kỵ Trần gia, không dám giết Trần Quang.
Nhưng không thể hiện cho việc Lục Trường Sinh không dám giết người của Thần Kiếm Sơn Trang bọn họ.
Thần Kiếm Sơn Trang không có Thiên Thánh lão tổ tọa trấn.
Hạ Hầu Phác Ngọc biết Lục Trường Sinh rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả Địa Thánh vo địch bình thường.
Nhưng, bây giờ tận mắt thấy, trái tim hắn vẫn chấn động mãnh liệt.
“Hạ Hầu trang chủ, Lục mỗ cần một lời giải thích!”
Lục Trường Sinh lạnh lùng liếc nhìn Hạ Hầu Phác Ngọc, trong giọng nói bình tĩnh mang theo một cơn lạnh lẽo thấu xương.
Hạ Hầu Phác Ngọc biết, một khi lời giải thích của hắn không thể khiến Lục Trường Sinh hài lòng.
Thì hắn gặp phiền phức rồi.
Thậm chí là Thần Kiếm Sơn Trang cũng gặp phiền phức.
Do đó, Hạ Hầu Phác Ngọc hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Nói nghìn lần vạn lần, cũng đều là do Thần Kiếm Sơn Trang ta quản thuộc hạ không nghiêm, để tin tức lộ ra ngoài, cho nên đã gây ra phiền phức cực lớn cho Lục đạo hữu.”
“Để xin lỗi Lục đạo hữu, xin Lục đạo hữu hãy thu lại Thất Thải Lưu Quang bảo tháp!”
Nói xong, Hạ Hầu Phác Ngọc trực tiếp lấy Thất Thải Lưu Quang bảo tháp ra.
Đây chính là mạo hiểm rất lớn của Hạ Hầu Phác Ngọc, thậm chí còn trả cho Lục Trường Sinh sáu mảnh võ đạo cấp Địa Thánh để đổi lấy linh bảo.
Nhưng, bây giờ Hạ Hầu Phác Ngọc lại muốn trả linh bảo này cho Lục Trường Sinh.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Một là cần phải dẹp sự phẫn nộ của Lục Trường Sinh.
Mà thứ Thần Kiếm Sơn Trang có thể lấy ra khiến Lục Trường Sinh hài lòng cũng không nhiều, chỉ có thể là linh bảo.
Thứ hai, lần này người của Trần gia tìm tới cửa, cũng khiến Hạ Hầu Phác Ngọc ý thức được, Thần Kiếm Sơn Trang quả thực không thể bảo vệ được linh bảo.
Lần này là Trần gia, lần sau thì sao?
Lại là Lý gia, Triệu gia hoặc là Vương gia sao?
Hoặc có lẽ là, đại năng Luyện Hư? Thiên Thánh lão tổ?
Tuy Thần Kiếm Sơn Trang là Thiên Thánh Đạo Lưu, nhưng ở trong mắt đám cường giả, thì quả thực không đáng nhắc tới.
Nếu đã không bảo vệ được, vậy thì dứt khoát nhịn đau bỏ thứ yêu thích đi, trực tiếp giao cho Lục Trường Sinh.
Nhưng, tuy đạo lý là như vậy, nhưng trái tim Hạ Hầu Phác Ngọc vẫn đang nhỏ máu.
Cơ hội tốt biết mấy.
Một linh bảo đấy!
Thậm chí còn là một linh bảo phụ trợ.
Có thể giúp Thần Kiếm Sơn Trang huy hoàng hưng thịnh vô số năm.
Nhưng bây giờ Thần Kiếm Sơn Trang hết cách, chỉ có thể giao linh bao ra.
“Hừm?”
Lục Trường Sinh vung tay.
Thất Thải Lưu Quang bảo tháp đã rơi vào trong tay Lục Trường Sinh.
Quả thực hắn hơi kinh ngạc.
Không ngờ Hạ Hầu Phác Ngọc lại có quyết đoán như vậy.
Nói buông tay là buông tay.
Trực tiếp từ bỏ linh bảo.
Nếu không có linh bảo, vậy thì lần này Thần Kiếm Sơn Trang uổng công rồi.
Thậm chí có thể nói là tổn thất nghiêm trọng.
Dù sao, bọn họ thu được vị trí tọa độ của Bí giới, vất vả suốt mấy năm, thậm chí còn có Địa Thánh ngã xuống.
Kết quả thì sao?
Mảnh võ đạo không có.
Linh bảo cũng không.
Nhưng tổn thất lớn như vậy, Hạ Hầu Phác Ngọc lại nói cắt là cắt.
Đến cả Lục Trường Sinh cũng cảm thấy Hạ Hầu Phác Ngọc rất quyết đoán.
“Được rồi, dẹp chuyện này đi, Lục mỗ sẽ không truy cứu nữa.”
Lục Trường Sinh cũng đưa ra lời chấp thuận.
Thần Kiếm Sơn Trang đến cả Thất Thải Lưu Quang bảo tháp cũng bỏ được.
Đúng là rất có thành ý.
Đối phương quyết đoán, Lục Trường Sinh cũng không có ý truy cứu nữa.
Dù sao cũng có thêm một linh bảo, thế nào thì hắn cũng không lỗ.
“Cảm ơn Lục đạo hữu.”
Hạ Hầu Phác Ngọc hít sâu một hơi, mặt như tro tàn dẫn đám Địa Thánh rời khỏi Bách Hoa Tông.
Chuyện này, Thần Kiếm Sơn Trang không muốn tham gia nữa.
Trần gia, bọn họ không đắc tội nổi.
Lục Trường Sinh, bọn họ cũng không đắc tội nổi.
Tiếp tục tham gia vào, Thần Kiếm Sơn Trang cũng chỉ có con đường chết.
Vì vậy, bây giờ nhất định phải dứt ra.
Thấy người của Thần Kiếm Sơn Trang rời đi, ánh mắt của Trương Linh lại nhìn chằm chằm vào Thất Thải Lưu Quang bảo tháp.
Đó chính là linh bảo!
Hơn nữa còn là linh bảo mang tính phụ trợ.
Đối với một tông môn mà nói, nó quan trọng tới mức nào, đương nhiên không cần nói cũng biết.
Chỉ là, dù thế nào thì Trương Linh cũng không ngờ được rằng, Lục Trường Sinh lại có linh bảo.
Thậm chí còn không chỉ có một món!
“Sao, thích Thất Thải Lưu Quang bảo tháp?”
“Nếu thích, thì cầm đi đi.”
“Ta vốn định qua thêm một khoảng thời gian nữa, đợi tình thế ổn định rồi mới cho Bách Hoa Tông một linh bảo trấn áp khí vận.”
“Nhưng nếu bây giờ đã bại lộ, vậy thì dứt khoát cho Bách Hoa Tông vậy.”
Lục Trường Sinh vung tay, Thất Thải Lưu Quang bảo tháp đã rơi vào trong tay Trương Linh.
“Cảm ơn Thái thượng trưởng lão!”
Trương Linh như mở cờ trong bụng.
Đây là một niềm vui cực lớn.
Suýt nữa đánh nàng ngất đi.
Có linh bảo mang tính phụ trợ này, ngày Bách Hoa Tông vùng lên chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Đương nhiên, trước tiên phải trải qua cơn phong ba này đã.
Trương Linh cũng biết rõ, linh bảo đại diện cho điều gì.
Nếu đến cả cơn sóng Trần gia cũng không ngăn nổi.
Thì đừng nghĩ tới chuyện gây dựng lại Bách Hoa Tông gì đó.
Có lẽ đến cả Bách Hoa Tông cũng hoàn toàn bị tiêu diệt.
“Thái thượng trưởng lão, Trần gia...”
Trương Linh hơi do dự, cuối cùng vẫn hỏi.
“Không sao, Thiên Thánh lão tổ của Trần gia không tới, thì sẽ không xảy ra chuyện gì cả.” Hết chương 1025.



Bạn cần đăng nhập để bình luận