Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 328. Lục Trường Sinh không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên đã khiến tất cả kinh hoàng! (2)



Chương 328. Lục Trường Sinh không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên đã khiến tất cả kinh hoàng! (2)




Hắn chỉ là muốn dốc hết sức lĩnh ngộ lĩnh vực đến mức độ thật cao thâm mà thôi.
Như thế thực lực của hắn mới có thể tăng lên.
Đồng thời trong lúc đó có thể tìm hiểu một chút ý cảnh.
Chỉ cần không gia tăng ý cảnh đến mức diễn hóa thành lĩnh vực thì cũng không có gì vấn đề quá lớn.
Đến lúc đó có lẽ có thể thử dùng những ý cảnh này ngưng tụ loại thần cương thứ hai.
Dù sao không phải chỉ có diễn hóa ra lĩnh vực mới có thể ngưng tụ thần cương.
Diễn hóa ra lĩnh vực vẻn vẹn chỉ có thể bảo đảm 100% ngưng tụ thành thần cương.
Về mặt lý thuyết, ý cảnh dù có tiến độ 1% cũng có thể ngưng tụ ra thần cương, có điều xác suất rất thấp thôi.
Đệ tử có thiên phú không tệ như Mạnh Phương, trong lúc diễn hóa ra một loại lĩnh vực lại lĩnh ngộ loại ý cảnh thứ hai đến 50 – 60% cũng không thành vấn đề.
Đến lúc đó cũng có thể thử ngưng tụ hai loại thần cương.
Nếu thành công, hắn có hai tầng thần cương cộng với lĩnh vực lĩnh ngộ cao thâm, như vậy việc Mạnh Phương bảo vệ thân phận đệ tử hạt giống cũng không có gì khó.
Thân phận đệ tử hạt giống cực tốt.
Ban thưởng gấp đôi.
Tài nguyên gấp đôi.
Tiến vào nội môn, tài nguyên tổng thể thêm được thêm một chút.
Thế nhưng so với thân phận đệ tử hạt giống có đáng gì đâu?
"Làm thêm một ít nhiệm vụ là có thể kiếm đủ mười nghìn điểm cống hiến. Đến lúc đó đổi một viên Ngộ Đạo Đan, có lẽ lĩnh vực của ta sẽ tiến thêm một bước."
"Chỉ còn lại hai năm, tranh thủ đổi thêm ba viên Ngộ Đạo Đan, đến lúc đó có thể ngưng tụ thần cương, tấn thăng nội môn!"
Mạnh Phương đã có quy hoạch sẵn.
Có thêm ba viên, cộng với một viên Ngộ Đạo Đan sắp tới tay nữa, tổng cộng là bốn viên Ngộ Đạo Đan.
Có nhiều Ngộ Đạo Đan như vậy, bất kể hắn toàn lực cảm ngộ lĩnh vực, tăng cường lĩnh vực lên một cảnh giới toàn mới, hay là gia tăng loại ý cảnh thứ hai thì tác dụng đều rất lớn.
Điều kiện tiên quyết là hắn nhất định phải thu hoạch được nhiều Ngộ Đạo Đan như dự tính.
Nếu như không có thân phận đệ tử hạt giống, hắn muốn đạt được nhiều điểm cống hiến để đổi nhiều Ngộ Đạo Đan như thế căn bản là chuyện không thể nào.
"Mạnh Phương, đệ tử ngoại môn Lục Trường Sinh xin khiêu chiến với ngươi."
"Ngươi ứng chiến hay chủ động từ bỏ?"
Bỗng nhiên, bên ngoài tiểu viện số tám truyền đến thanh âm.
"Có người khiêu chiến ta?"
Mạnh Phương nôn nao.
Là một trong ba đại cấm kỵ ngoại môn, mấy mấy năm qua không có bất cứ đệ tử ngoại môn nào dám đến khiêu chiến hắn nữa.
Giờ lại có đệ tử tới khiêu chiến hắn rồi ư?
"Lục Trường Sinh? Cái người trèo lên thang trời nhập tông, thu hoạch được thân phận đệ tử hạt giống nhưng không tiếp nhận bất cứ lời khiêu chiến nào kia à?"
"Vậy mà hắn lại xin khiêu chiến với ta?"
Mạnh Phương hơi nhướng mày.
Một đệ tử ngoại môn mới vừa vào tông mà cũng dám khiêu chiến hắn.
Mạnh Phương có chút bực bội.
Thời gian của hắn bây giờ phải dùng để cảm ngộ ý cảnh hoặc là lĩnh vực, nếu không thì dùng để làm nhiệm vụ, thu hoạch gấp đôi ban thưởng.
Hắn không muốn lãng phí thời gian tranh đấu với người khác.
Thế nhưng đây là quy củ khiêu chiến của đệ tử ngoại môn.
Hoặc là tiếp nhận khiêu chiến, hoặc là từ bỏ.
Mạnh Phương đứng dậy, đi ra khỏi tiểu viện.
Hắn nhìn chấp sự đến truyền tin, lạnh lùng nói: "Ta tiếp nhận lời khiêu chiến của Lục Trường Sinh."
"Đi thôi, đi nhanh về nhanh, ta còn muốn đi làm nhiệm vụ nữa."
Mạnh Phương chẳng hề coi trọng một tên đệ tử mới vừa vào tông.
Đi sớm sớm giải quyết, tranh thủ giải quyết người khiêu chiến trong một khắc đồng hồ.
Ở chỗ của chấp sự ngoại môn, các đệ tử ngoại môn càng ngày càng tụ tập đông hơn.
Vương Thành cũng ở trong đó.
Thậm chí còn có hai nữ tử ở bên cạnh Vương Thành.
Các nàng nhìn qua Lục Trường Sinh khoanh chân ngồi dưới đất, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
"Vương Thành, trước ngươi đúng là nhặt được món hời rồi, cái tên Lục Trường Sinh này chỉ sợ đúng là có chuyện gì mới về chậm, thế nên không kịp quay lại tông môn, kết quả lại để cho ngươi trải nghiệm thân phận đệ tử hạt giống trong một ngày."
"Đúng rồi, hắn đi vào ngoại môn cũng mấy tháng rồi, không thể không biết ba đại cấm kỵ ngoại môn được. Giờ lại dám khiêu chiến một trong ba đại cấm kỵ là Mạnh Phương sư huynh, chắc chắn hắn phải có gì để tự tin chứ."
"Có thể trèo lên thang trời nhập tông, hoặc là tinh thần lực trời sinh cường đại, ý chí kinh người, hoặc là đã diễn hóa ra lĩnh vực nên mới có thể thông qua thang trời. Trước đó chúng ta đều cho rằng Lục Trường Sinh có thể là người ý chí kiên nghị, tinh thần vô cùng cường đại. Thế nhưng hắn nhập tông bốn tháng đã dám khiêu chiến Mạnh Phương, quá nửa là đã diễn hóa ra lĩnh vực."
"Diễn hóa ra lĩnh vực... Biết bao đệ tử ngoại môn mất nhiều năm cũng không thể diễn hóa ra lĩnh vực. Thậm chí cũng có rất nhiều nội môn sư huynh không thể diễn hóa ra lĩnh vực."
"Nhưng nếu Lục Trường Sinh cho rằng diễn hóa ra lĩnh vực là có thể đánh bại Mạnh Phương sư huynh thì sai hoàn toàn rồi. Diễn hóa ra lĩnh vực bình thường há lại có thể đánh đồng với Mạnh Phương sư huynh? Về mặt lĩnh vực không biết Mạnh Phương sư huynh đã đi bao xa, giữa lĩnh vực và lĩnh vực cũng có khác biệt..."
Vương Thành nghe hai người bạn nghị luận, sắc mặt lại càng thêm khó coi.
Hóa ra hắn nhặt được một món hời sao?
Nếu khi đó Lục Trường Sinh về tông môn kịp thì người khiêu chiến đầu tiên như hắn chỉ sợ sẽ thất bại thảm hại, thậm chí sẽ trở thành trò cười của toàn bộ ngoại môn.
Giờ Vương Thành lại thấy may mắn vì Lục Trường Sinh không về kịp.
Dù sau đó hắn đã bị Trương Hạ đánh bại.
Nhưng Trương Hạ rất mạnh, đánh bại hắn là chuyện bình thường, sẽ không bị người khác chế nhạo.
"Lĩnh vực sao dễ dàng diễn hóa như vậy?"
"Có lẽ hắn chỉ phát điên, hoặc cảm thấy có thể dựa vào một ít bí pháp và vũ kỹ để chiến thắng Mạnh Phương sư huynh thì sao?"
Trong lòng Vương Thành thật ra đã cảm thấy đồng bạn nói rất có lý, nhưng ngoài miệng lại không chịu thua. Hết chương 328.



Bạn cần đăng nhập để bình luận