Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2011: Trong Giới Hải đụng độ với năm gã Giới Chủ, lấy được bảo vật Thanh Liên Bảo Đăng! (4)

Lục Trường Sinh hỏi.
“Ngươi là người của núi Phi Long, đại diện cho núi Phi Long, tất nhiên không cần tham dự vô số lần tuyển chọn.”
“Giờ chúng ta tới động phủ tại Đỉnh Vũ Trụ nghiên cứu xem có những cường giả nào, sau đó ngươi lại quyết định nên khiêu chiến kẻ nào.”
“Dù ngươi rất tự tin với thực lực mình, nhưng dù sao nơi này cũng là Đỉnh Vũ Trụ, hội tụ rất nhiều thiên tài hàng đầu và chiến lực hàng đầu trong đại vũ trụ, ngươi cũng phải biết người biết ta mới được.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
“Xin nghe sư huynh an bài.”
Lục Trường Sinh tự tin chứ không phải tự đại,
Trước tiên tất nhiên phải hiểu rõ tình hình Đỉnh Vũ Trụ rồi tính.
Phương Xuyên rất quen thuộc với Đỉnh Vũ Trụ, nơi ăn chốn ở tại Đỉnh Vũ Trụ đều nghe Phương Xuyên an bài.
Thế là Phương Xuyên bắt đầu thu xếp chỗ ở tại Đỉnh Vũ Trụ của bọn họ, sau đó từ từ tìm hiểu tình hình Đỉnh Vũ Trụ hiện giờ.
Tại Đỉnh Vũ Trụ mỗi ngày có vô số người chiến đấu, thông qua từng lần tuyển chọn gắt gao.
Những lần tuyển chọn này cũng chia đẳng cấp.
Tuyển chọn tới cuối cùng mới có tư cách khiêu chiến lôi đài.
Mà lôi đài cũng phân chia đẳng cấp.
Lôi đài cấp thấp nhất là lôi đài Chủ Tướng.
Lôi đài từ thấp đến cao là Chủ Tướng, Bá Chủ, Vương Giả, Vô Địch và Đỉnh Vũ Trụ!
Có tất cả năm cấp.
Đương nhiên không chỉ có một Chủ Tướng.
Nơi này có rất nhiều Chủ Tướng.
Những người tham dự thông qua vô số lần tuyển chọn, cuối cùng có được tư cách khiêu chiến chủ lôi đài cấp thấp nhất, cũng có nghĩa là tư cách khiêu chiến Chủ Tướng.
Thành công thì trở thành Chủ Tướng mới, sau đó bắt đầu giữ lôi đài.
Thất bại rất có thể sẽ chết.
Chiến đấu tại Đỉnh Vũ Trụ chính là không kể sinh tử.
Một khi đã lên lôi đài, trừ khi chủ động nhận thua, nếu không phải đánh tới giết chết đối phương mới thôi.
Thi đấu tuyển chọn không có bất cứ ích lợi gì.
Một viên nguyên tinh cũng không có.
Trừ khi tự đặt cược cho chính mình.
Nhưng đó đều là chuyện bên ngoài sân.
Chỉ khi nào trở thành chủ lôi đài, ví dụ như Chủ Tướng chẳng hạn thì đánh thắng một trận là có thể thu hoạch được số lượng nguyên tinh nhất định.
Hơn nữa ích lợi còn rất cao.
Sau khi trở thành chủ lôi đài nhất định phải giữ vững lôi đài được mười lần, cũng chính là đánh thắng mười trận, như vậy mới có cơ hội khiêu chiến chủ lôi đài cấp cao hơn.
Nếu trong vòng một chu kỳ không có người khiêu chiến chủ lôi đài thì cũng có nghĩa là chủ lôi đài tự động thắng trận. Tích luỹ dần, sau mười trận sẽ có thể khiêu chiến chủ lôi đài cấp cao hơn.
Cứ thế mà suy ra.
Chủ lôi đài mạnh nhất chính là “Đỉnh Vũ Trụ”.
Sau một thời gian ngắn tìm hiểu, Phương Xuyên cũng tới động phủ bàn bạc với Lục Trường Sinh.
“Lục sư đệ, trong khoảng thời gian này ngươi đã hiểu rõ quy tắc của Đỉnh Vũ Trụ rồi chứ?”
Phương Xuyên hỏi.
“Gần như đều hiểu rõ rồi.”
“Nhưng Phương Xuyên sư huynh, ta dùng thân phận đệ tử núi Phi Long có thể trực tiếp nhảy qua tuyển chọn, vậy ta có thể khiêu chiến lôi đài đẳng cấp nào đây?”
Đây là vấn đề Lục Trường Sinh quan tâm nhất.
“Người được thế lực của Chúa Tể đề cử có thể trực tiếp khiêu chiến lôi đài của‘Bá Chủ’.”
“Nhưng nếu ngươi không có đủ lòng tin thì cứ bắt đầu từ lôi đài ‘Chủ Tướng’ đã.”
“Kỳ thực dù là ‘Bá Chủ’ cũng tốt, mà ‘Chủ Tướng’ cũng được, chỉ cần thắng thì đều có thể thu hoạch rất nhiều khí vận, thắng một trận khí vận sẽ nhiều một phần, thắng càng nhiều khí vận lại càng nhiều, bởi vậy chỉ cần duy trì chiến thắng, dần dần khiêu chiến từ lôi đài cấp thấp đi lên ngược lại sẽ có hiệu quả tốt nhất.”
“Rắc rối duy nhất chính là trong lúc chiến đấu rất dễ xuất hiện nhân tố không thể biết trước, nhất là kẻ đắc tội với thương hội Vạn Cổ như ngươi, nếu bọn hắn phái người tới, dù trải qua tuyển chọn từng bước một khiêu chiến lên cao thì cũng sẽ có tư cách khiêu chiến ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ gặp rắc rối lớn.”
Phương Xuyên cẩn thận phân tích lợi và hại cho Lục Trường Sinh nghe.
“Thương hội Vạn Cổ…”
Lục Trường Sinh nghĩ đến thương hội Vạn Cổ.
Thương hội Vạn Cổ tuyệt đối sẽ không từ bỏ Thanh Liên Bảo Đăng.
Nhưng chuyến này Lục Trường Sinh vốn tới vì hội tụ khí vận.
Nhiều thêm một phần khí vận lại càng tốt.
Còn khả năng xuất hiện nguy hiểm.
Nếu thương hội Vạn Cổ thật sự muốn đánh lén hắn, dù hắn khiêu chiến tới lôi đài vô địch hoặc thậm chí là lôi đài Đỉnh Vũ Trụ, thương hội Vạn Cổ chắc chắn sẽ có cách đánh lén mình.
Chỉ cần cùng cảnh giới thì Lục Trường Sinh không sợ bất cứ kẻ nào.
Nếu thương hội Vạn Cổ thật sự muốn phái cao thủ tới đánh lén hắn thì chẳng khác nào mang khí vận tới cho hắn.
Cớ sao lại không làm?
“Phương sư huynh, ta chuẩn bị khiêu chiến từ lôi đài Chủ Tướng.”
Cuối cùng Lục Trường Sinh đưa ra quyết định.
“Tốt!”
Phương Xuyên gật đầu.
“Với thực lực của Lục sư đệ, trước tiên đánh lôi đài Chủ Tướng cũng không có vấn đề gì.”
Phương Xuyên vẫn có lòng tin với thực lực của Lục Trường Sinh.
“Vậy để ta sắp xếp. Đúng rồi, ngươi chuẩn bị khiêu chiến vị Chủ Tướng lôi đài nào đây?”
Có khá nhiều Chủ Tướng lôi đài.
Không phải chỉ có một hay hai người.
Thậm chí giữa Chủ Tướng lôi đài cũng có phân chia mạnh yếu.
“Chọn Chủ Tướng lôi đài số ba đi.”
“Được, vậy thì chọn số ba.”
“Vậy xin phiền Phương sư huynh.”
Sau đó Phương Xuyên rời khỏi động phủ, đi sắp xếp việc khiêu chiến Chủ Tướng lôi đài cho Lục Trường Sinh.
Trong động phủ, Lâm Thanh Loan nhanh chóng nhớ lại tin tức liên quan tới chủ lôi đài số 3.
“Chủ lôi đài số ba hẳn là… Mạc Vấn?”
“Hình như hắn đi theo con đường dung luyện đại đạo, đại đạo hệ Hỏa kinh thiên động địa, nghe nói có thể đốt cháy vạn vật, ngay cả thế giới của Giới Chủ cũng có thể tuỳ tiện thiêu đốt. Ngược lại gần giống Xích Diễm sư đệ.”
“Chẳng trách Trường Sinh sẽ chọn chủ lôi đài số ba, thủ đoạn công kích tương tự Xích Diễm, Trường Sinh đã từng trải nghiệm, trận đầu tiên này hẳn mười phần chắc chín…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận