Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1750: Lại quay về tháp Hắc Quang, vạn năm khổ tu cuối cùng lột xác! (2)

Tinh Oánh không khỏi nghi hoặc.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không biết nên giải thích thế nào.
Hắn dứt khoát lấy ngọc bài thân phận của mình ra, tìm kiếm “Tháp Hắc Quang” rồi đưa thông tin liên quan tới tháp Hắc Quang trên ngọc bài cho Tinh Oánh xem.
Tinh Oánh rất ngạc nhiên.
Nàng chỉ là thiên kiêu, quyền hạn không cao như Lục Trường Sinh.
Bởi thế nàng cũng không biết chuyện về tháp Hắc Quang.
Nhưng sau khi cẩn thận đọc thông tin về tháp Hắc Quang, trong lòng Tinh Oánh cực kỳ khiếp sợ.
“Lục đạo hữu, ngươi ở trong vực sâu Huyễn Linh nghìn năm thật ra vì đang tham gia khảo hạch của tháp Hắc Quang phải không?”
Tinh Oánh hiểu ra.
“Không sai, nghìn năm qua ta ở lại vực sâu Huyễn Linh cũng vì tham gia khảo hạch trong tháp Hắc Quang.”
“Khảo hạch của tháp Hắc Quang chính là cơ duyên to lớn, lần này ta dẫn ngươi đi thử một lần, dù không thành công thì cũng có rất nhiều chỗ tốt.”
Lục Trường Sinh lên tiếng.
Nhưng Tinh Oánh lại vội vã lắc đầu, nàng nói: “Tháp Hắc Quang nằm dưới đáy vực sâu Huyễn Linh, tâm linh của ta không mạnh như ngươi, không cách nào đi xuống đáy vực sâu Huyễn Linh.”
Tinh Oánh cũng tự biết lấy mình.
Nàng đúng là thiên kiêu đấy.
Nhưng chỉ vì nàng là sinh mệnh đặc biệt, trời sinh đã có ưu thế.
Về phương diện tâm linh nàng chẳng có chút ưu thế nào cả.
“Ngươi không cần tự tới vực sâu Huyễn Linh, ta dẫn ngươi đi!”
Lời nói Lục Trường Sinh khiến Tinh Oánh ngẩn ra.
Lục Trường Sinh còn có thể dẫn người tới tháp Hắc Quang à?
Sao chuyện này nghe như mơ vậy?
Thế nhưng Lục Trường Sinh sẽ không lừa nàng, chuyện này Tinh Oánh rất tự tin.
Lúc lâu sau Tinh Oánh cắn răng nói: “Được, nếu có thể tiến vào tháp Hắc Quang thì ta sẽ thử xem sao.”
Có thể tới tháp Hắc Quang tham dự khảo hạch là chuyện may mắn nhường nào?
Tất nhiên Tinh Oánh sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Lục Trường Sinh cười.
Hắn nắm lấy tay Tinh Oánh.
“Đi thôi.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh kích hoạt ấn ký trong cơ thể.
“Tách.”
Nháy mắt thân ảnh Lục Trường Sinh và Tinh Oánh đã biến mất.
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh lần nữa xuất hiện bên trong tháp Hắc Quang.
Hắn nhìn thoáng qua xung quanh, cảm thấy hết sức hài lòng.
“Không sai, ấn ký tháp Hắc Quang trên người ta thật sự có thể dẫn người cùng tiến vào tháp Hắc Quang.”
Đây coi như là một kiểu “gian lận”.
Nhưng có thể tiến vào tháp Hắc Quang là đủ rồi.
Khi Lục Trường Sinh xuất hiện, thân ảnh Tử Tang cũng đột ngột hiện ra.
“Lục Trường Sinh, ngươi trở lại nhanh thế?”
“Chờ đã, người này là…”
Tử Tang trông thấy Tinh Oánh.
“Tử Tang, nàng là sư muội Tinh Oánh của ta, sinh mệnh đặc biệt của tộc Huyễn Ảnh.”
“Nếu nàng đã tới tháp Hắc Quang, vậy dựa theo quy củ có phải nàng cũng có thể tham dự khảo hạch sơ cấp không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Gì cơ, nàng muốn tham dự khảo hạch sơ cấp á?”
“Không được, nàng không dựa vào chính mình đi xuống đáy vực sâu Huyễn Linh, không thể tham gia khảo hạch sơ cấp được.”
Tử Tang lắc đầu.
Không phải ai cũng có thể tham gia khảo hạch của tháp Hắc Quang.
Rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn cũng không có tư cách ấy.
Lục Trường Sinh lại hỏi: “Tư cách để tham gia khảo hạch của tháp Hắc Quang chẳng lẽ là tự mình đi xuống đáy vực sâu Huyễn Linh à? Ta nhớ hẳn là tiến vào tháp Hắc Quang mới đúng chứ? Chỉ cần có người có thể tiến vào tháp Hắc Quang thì sẽ có tư cách tham gia khảo hạch.”
“Giờ Tinh Oánh đã tiến vào tháp Hắc Quang đúng không? Vậy nàng đã có tư cách tham gia khảo hạch!”
Tử Tang mở to mắt.
Hình như đúng là thế.
Đi xuống đáy vực sâu Huyễn Linh cũng không phải điều kiện tất yếu để được tham gia khảo hạch.
Chỉ cần đi vào tháp Hắc Quang là được rồi.
Nhưng rõ ràng Tinh Oánh được Lục Trường Sinh dẫn vào tháp Hắc Quang.
Đây là “gian lận”.
Nhưng gian lận cũng tốt, đầu cơ trục lợi cũng được, quả là Tinh Oánh đã xuất hiện trong tháp Hắc Quang, vậy là phù hợp với quy củ.
“Được.”
“Để nàng tham gia khảo hạch cũng không sao.”
“Không phải ai cũng có thể thông qua khảo hạch này.”
Cuối cùng Tử Tang gật đầu đồng ý.
Không nể mặt sư thì cũng nể mặt Phật.
Tinh Oánh do Lục Trường Sinh dẫn đến, nhất định nó phải nể mặt Lục Trường Sinh một chút.
Dù sao Lục Trường Sinh rất có thể sẽ thông qua giai đoạn khảo hạch thứ ba.
“Nhưng chỉ có lần này thôi đấy, lần sau không thể làm vậy nữa! Lần sau nếu ngươi lại gian lận, dùng cách này dẫn người vào tháp, ta sẽ không cho bọn hắn cơ hội khảo hạch nữa đâu.”
Tử Tang cũng lên tiếng cảnh cáo.
“Ừ, chỉ một lần này thôi.”
Lục Trường Sinh cũng gật đầu đồng ý.
Không phải ai hắn cũng muốn dẫn theo.
Thế là Tinh Oánh bắt đầu tiếp nhận khảo hạch của tháp Hắc Quang.
Bởi vì Tinh Oánh cũng là tu sĩ Đăng Thần, thế nên nàng cũng phải nhập môn pháp môn Vạn Nguyên cơ bản trong thời gian một năm.
Cũng chính là tu thành tầng thứ nhất.
Độ khó của việc này đương nhiên rất lớn.
Tinh Oánh phải dốc toàn lực ứng phó, nàng bắt đầu thử tu luyện pháp môn Vạn Nguyên cơ bản.
Một tháng, ba tháng, năm tháng, tám tháng…
Trong nháy mắt đã qua một năm.
Lục Trường Sinh cũng không vội tiến hành giai đoạn khảo hạch thứ ba mà lại đợi suốt một năm.
Xem như bồi bạn với Tinh Oánh một năm.
“Đã tới kỳ hạn một năm.”
Thanh âm của Tử Tang quanh quẩn trong tháp Hắc Quang.
Tinh Oánh cũng chậm rãi mở mắt.
Chỉ là trong mắt nàng tràn đầy thất vọng.
“Ta… Ta thất bại rồi…”
Tinh Oánh tự trách cúi gằm mặt.
Nàng cũng là thiên kiêu.
Tự thấy ngộ tính của mình không tệ.
Thế nhưng pháp môn Vạn Nguyên cơ bản thực sự quá tinh thâm.
Trong vòng một năm đừng nói nhập môn, ngay cả chút đầu mối cũng không tìm ra được.
Thậm chí Tinh Oánh còn cảm thấy hẳn không người nào có thể tu thành pháp môn Vạn Nguyên cơ bản được.
Nhưng nghĩ đến chuyện Lục Trường Sinh cũng tu luyện pháp môn Vạn Nguyên cơ bản, đồng thời chỉ mất chín tháng để nhập môn.
So sánh giữa đôi bên, giờ nàng mới hiểu giữa mình và Lục Trường Sinh chênh lệch lớn thế nào.
“Vẫn thất bại ư?”
“Kỳ thực chuyện này rất bình thường, rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn cũng không thể thông qua khảo hạch.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận