Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 301. Trèo lên thang trời, gia nhập Thiên Tông (2)



Chương 301. Trèo lên thang trời, gia nhập Thiên Tông (2)




"Thế nhưng đệ tử hạt giống sẽ phải tiếp nhận khiêu chiến. Mỗi tháng ít nhất phải tiếp nhận một lần khiêu chiến trong trường hợp có đệ tử tới khiêu chiến. Nếu ngươi bị người khiêu chiến đánh bại vậy ngươi sẽ mất thân phận đệ tử hạt giống này."
"Ngươi vừa mới nhập tông, ba tháng đầu tiên có thể không tiếp nhận khiêu chiến. Cố gắng tu luyện, tăng cường thực lực của mình đi, sau ba tháng ngươi nhất định phải đến tiếp nhận khiêu chiến đấy."
Trưởng lão ngoại môn dặn dò mọi việc xong đưa lệnh bài thân phận cho Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh nhận lấy lệnh bài.
Lệnh bài thân phận này không khác mấy với lệnh bài thân phận của Thiên Tâm.
Thế nhưng trên lệnh bài thân phận có ba chữ "Lục Trường Sinh" nho nhỏ, dùng để chứng minh thân phận của Lục Trường Sinh.
"Đa tạ trưởng lão."
"Được rồi, còn một ít thông tin về ngoại môn đều có trong sổ tay ngoại môn này, tự ngươi từ từ tìm hiểu đi."
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, nhận lấy sổ tay, sau đó quay người rời khỏi đại điện ngoại môn.
"Lục sư huynh, ba tháng này ngài nhất định phải nắm chắc thời cơ đấy, thân phận đệ tử hạt giống rất quan trọng. Nhưng nếu như thực lực không đủ thì đừng nên cố quá. Khiêu chiến có thể sẽ chết người đấy..."
Nói xong, người canh giữ sơn môn cũng cáo từ rời đi.
"Đệ tử hạt giống..."
Lục Trường Sinh đại khái cũng đã hiểu.
Ba tháng đầu tiên thật ra là "thời gian bảo vệ tân thủ".
Sau ba tháng thì phải dựa vào thực lực của mình để bảo vệ thân phận "đệ tử hạt giống".
Đệ tử hạt giống không chỉ được quyền trực tiếp chọn lựa võ công thượng thừa, mà quan trọng nhất chính là tài nguyên và điểm cống hiến đều nhận được gấp đôi người khác.
Chỉ riêng điều này sợ rằng cũng đã khiến vô số đệ tử bình thường phát cuồng rồi.
Mỗi tháng chắc chắn sẽ có vô số người tới khiêu chiến.
Muốn bảo vệ thân phận đệ tử hạt giống hẳn không phải việc dễ dàng.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không hề sợ hãi.
Dù sao thì vẫn còn ba tháng, hắn có thể từ từ hiểu rõ tình hình ngoại môn Bắc Vực Thiên Tông.
Còn khiêu chiến?
Đó là chuyện của ba tháng sau.
Huống hồ gì thực lực của hắn cũng không kém.
Lúc này Lục Trường Sinh lại nhớ tới Thiên Tâm.
Hắn lấy ra lệnh bài của Thiên Tâm xem lại lần nữa.
Hắn phát hiện lệnh bài này khác với cái của mình.
Trên lệnh bài của Thiên Tâm không có hai chữ "Thiên Tâm".
"Có lẽ Thiên Tâm vẫn chưa thật sự gia nhập Bắc Vực Thiên Tông."
"Hắn chỉ là có tư cách tiến vào Bắc Vực Thiên Tông nhưng vẫn chưa chính thức trở thành đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông."
"Thiên Tâm dừng chân ở chiến trường Bắc Vực lâu như vậy hẳn cũng vì để Sát Lục Ý Cảnh viên mãn, từ đó diễn hóa ra Sát Lục Lĩnh Vực."
"Có Sát Lục Lĩnh Vực thì Thiên Tâm có thể trèo lên thang trời, thuận lợi trở thành đệ tử hạt giống của ngoại môn Bắc Vực Thiên Tông."
"Mục đích của Thiên Tâm là đệ tử hạt giống..."
Lục Trường Sinh như thể bừng tỉnh.
Hắn đại khái đã biết mục đích của Thiên Tâm rồi.
Chính là đệ tử hạt giống!
Cũng may trước khi Lục Trường Sinh tiến vào Bắc Vực Thiên Tông đã diễn hóa ra Cảm Tri Lĩnh Vực.
Nếu không chỉ sợ hắn không có cách nào thông qua thang trời, như thế cũng không thể trở thành đệ tử hạt giống.
Lục Trường Sinh mở sổ tay ngoại môn ra xem.
Bên trong giới thiệu rất kỹ tình hình ngoại môn.
Hắn chỉ vừa gia nhập Bắc Vực Thiên Tông, đầu tiên phải đi tìm chỗ ở.
Mà đệ tử hạt giống có tư cách được chia một tiểu viện riêng.
Lục Trường Sinh trực tiếp đi tới ngoại môn, tìm một vị chấp sự ngoại môn.
Hắn ném lệnh bài ra rồi nói: "Sắp xếp cho ta một gian tiểu viện."
Chấp sự nhìn thấy lệnh bài, ánh mắt run lên.
Đệ tử hạt giống!
Ngoại môn lại có một tên đệ tử hạt giống rồi, chắc hẳn là người trèo lên thang trời mà tới.
Đây chính là đệ tử có thiên phú trác tuyệt, tương lai có hy vọng trở thành chân truyền.
Chấp sự lập tức cười rộ lên, cung kính nói: "Tiểu viện số mười hai hãy còn để trống, hay ngài qua nơi đó xem thử?"
"Được, qua đó xem thử đi."
Chấp sự dẫn Lục Trường Sinh tới một gian tiểu viện yên tĩnh.
Lục Trường Sinh nhìn quanh một vòng, thấy nơi này cũng không tệ lắm.
"Được, ta chọn gian tiểu viện này."
"Vâng, ta sẽ chuyển đồ dùng hàng ngày của ngài tới ngay."
Chấp sự nói xong thì rời đi luôn.
Lục Trường Sinh đi vào tiểu viện.
Nghĩ lại mới thấy đúng là rất hữu duyên.
Lúc trước hắn dùng tên giả Đao Thập Nhị, giờ đi vào Bắc Vực Thiên Tông lại được chia cho tiểu viện số mười hai.
Thế nhưng trong viện chỉ có một mình Lục Trường Sinh, không có tạp dịch nào cả.
Chỉ có đệ tử nội môn mới có tư cách chiêu mộ tạp dịch.
Cũng may Lục Trường Sinh vốn thích yên tĩnh, ở một mình là tốt nhất.
Không lâu sau chấp sự đã mang tất cả đồ dùng hàng ngày tới.
Lục Trường Sinh không biết dù hắn chỉ vừa vào ở nhưng chuyện này đã truyền khắp ngoại môn rồi.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn là đệ tử hạt giống!
"Đệ tử mới nhập môn tên là Lục Trường Sinh đúng không? Hắn là đệ tử hạt giống, sau ba tháng là có thể khiêu chiến hắn, nếu thành công ta có thể trở thành đệ tử hạt giống mới!"
"Loại đệ tử hạt giống mới nhập tông này bình thường đều rất yếu, đây đúng là cơ hội tốt đấy."
"Tra cho ta! Tra rõ ràng lai lịch của Lục Trường Sinh, kẻ có thể trèo lên thang trời chắc hẳn không phải kẻ yếu, biết người biết ta mới có thể tránh lật thuyền trong mương, lúc đó lại trở thành trò hề cho mọi người."
"Vừa mới nhận được tin, tên Lục Trường Sinh này lúc ở dưới chân núi chém chết mấy tên tạp dịch của sư huynh nội môn."
"Khá lắm, đúng là kẻ bá đạo, tàn nhẫn đấy, còn chưa nhập tông đã dám giết người, hẳn không phải kẻ tầm thường đâu."
"Sợ là không thể coi thường người này được, mà có vẻ hắn cũng không sợ gây chuyện, phải điều tra lai lịch của hắn thật kỹ mới được."
Nhất thời rất nhiều đệ tử bắt đầu điều tra lai lịch của Lục Trường Sinh.
Nhưng không ai tới quấy rầy Lục Trường Sinh hết.
Rất nhiều người đều đang yên lặng chuẩn bị.
Họ không phải kẻ ngốc, sẽ không làm mấy trò khiêu khích vô dụng.
Chuyện đó chẳng có bất cứ ý nghĩa gì hết.
Họ sẽ đợi hết ba tháng mới ra tay, vừa ra tay phải đánh cho Lục Trường Sinh rơi khỏi mây cao, cướp đoạt thân phận đệ tử hạt giống của hắn! Hết chương 301.



Bạn cần đăng nhập để bình luận