Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1877: Thời gian nghìn năm vội vàng, cuối cùng trở thành thất đạo Đại Thánh! (2)

Lục Trường Sinh quyết định.
Hắn không thể chỉ chọn một.
Hắn muốn chọn cả hai!
“Có thể.”
Thanh Trì lão tổ đồng ý.
Lục Trường Sinh đưa ra lựa chọn gì, hắn cũng không ngoài ý muốn.
Lục Trường Sinh là một vị sinh mệnh Hỗn Độn, lại là một người tu hành Giới Chủ.
Lựa chọn của hắn tất nhiên phải được nghĩ sâu tính kỹ.
Về phần mấy chuyện gì mà Lục Trường Sinh phản bội Hỗn Độn.
Đó căn bản là lời nói vô căn cứ.
Lục Trường Sinh là sinh mệnh Hỗn Độn.
Một khi bại lộ, dù tu sĩ Ám Vực có thể dung thứ hắn, vậy ý chí thế giới của Ám Vực cũng không dung thứ được hắn.
Căn bản không tồn tại chuyện có phản bội hay không.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hỗn Độn và Ám Vực đại chiến nhiều năm như vậy nhưng hai bên gần như không hề xuất hiện “phản đồ”.
Ý chí Hỗn Độn không thể dung thứ sinh mệnh Ám Vực.
Ý chí Ám Vực tất nhiên cũng không thể dung thứ sinh mệnh Hỗn Độn.
“Tuy nhiên, nếu như ngươi có chuyện trong thời gian này, e rằng bản tọa không thể cứu viện.”
“Bản tọa cũng phải tìm một số lão bằng hữu, đối đáp công việc đại kiếp nghìn năm sau.”
“Thậm chí phần lớn sinh mệnh Hỗn Độn đóng giữ thông đạo không gian này cũng sẽ rút lui.”
Lục Trường Sinh tất nhiên hiểu rõ lời nói Thanh Trì lão tổ.
Đó là nghìn năm này, nếu Lục Trường Sinh xảy ra chuyện trong Ám Vực, e rằng liên minh Hỗn Độn không thể ra tay, tất cả phải dựa vào bản thân Lục Trường Sinh.
“Vậy tất cả những việc ta làm trong Ám Vực còn có thể thu hoạch được cống hiến trong liên minh Hỗn Độn hay không?”
“Đương nhiên, tất cả như cũ.”
Lục Trường Sinh yên tâm.
Chỉ cần còn có thể đạt được cống hiến, vậy là đủ rồi.
Thứ hắn cần rất đơn giả.
Chỉ là tài nguyên tu hành thôi.
Có điểm cống hiến thì có tài nguyên tu hành.
“Lục Trường Sinh, ngươi chưa từng trải qua đại kiếp, không biết sự tàn khốc của đại kiếp, ngay cả Đại Đế, nguyên sinh mệnh cũng phải chuẩn bị trước, ngươi tự lo bản thân cho tốt đi…”
Nói xong, Thanh Trì lão tổ rời khỏi.
Hơn nữa, chín phần sinh mệnh Hỗn Độn đóng giữ thông đạo không gian cũng rời khỏi.
Kết quả cũng chỉ còn lại ba vị sinh mệnh Hỗn Độn đóng giữ.
“Lục đạo hữu yên tâm, ba người chúng ta về sau sẽ đóng giữ tại thông đạo không gian, không rời đi. Nếu có chuyện gì, có thể cho ba người chúng ta biết.”
Ba vị sinh mệnh Hỗn Độn này chủ động mở miệng với Lục Trường Sinh.
“Vậy làm phiền ba vị đạo hữu.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Thời gian nghìn năm sau không thể nói trước sẽ còn giao tiếp thường xuyên với ba vị sinh mệnh Hỗn Độn này, hiện tại nhận thức, trao đổi một phen cho có qua có lại.
“Đại kiếp nạn…”
Lục Trường Sinh nhỏ giọng lẩm bẩm.
Đây thật sự là chuyện đột phát, rối loạn tất cả kế hoạch của hắn.
Thế nhưng, Lục Trường Sinh biết rõ một số điều.
Nếu muốn bảo toàn trong đại kiếp, chỉ có một cách.
Đó là tăng cường thực lực!
Tăng cường thực lực bằng tốc độ nhanh nhất.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính.
Kí chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Chủ nhân Thế Giới: 0 (năm lần)
Sinh mệnh Hỗn Độn: 86% (ba lần chuyển tiếp)
Sinh mệnh Hỗn Độn của hắn trước mắt mới chỉ chuyển tiếp sinh mệnh ba lần.
Vẫn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều.
Tuy nhiên, không sao cả.
Chuyển tiếp sinh mệnh của Lục Trường Sinh theo một nghĩa nào đó cũng tồn tại một số hạn chế.
Đó là phải xem tiến độ Hư giới.
Hư giới tăng lên càng nhanh thì Lục Trường Sinh mới càng nắm chắc hơn lúc chuyển tiếp sinh mệnh.
Nguyên nhân là vì pháp môn Khai Thiên.
Pháp môn Khai Thiên này dường như có một số điểm tương đồng với thế giới trọng diễn trong Hư giới.
Chỉ cần Hư giới càng mạnh, vậy Lục Trường Sinh tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh sẽ không thành vấn đề
Bởi vậy, Lục Trường Sinh không sốt ruột chuyện chuyển tiếp sinh mệnh.
Dù sao đến cuối cùng hắn sẽ trở lại Hỗn Độn.
Đến lúc đó tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh trong Hỗn Độn còn không đơn giản sao?
Hiện tại việc cấp bách là toàn lực tăng cấp thực lực.
Chỉ có thực lực mạnh mẽ mới bảo toàn bản thân trong đại kiếp.
“Lục mỗ phải quay về Ám Vực, làm phiền ba vị tọa trấn.”
“Không sao, Lục đạo hữu cứ việc trở về, chúng ta sẽ luôn tọa trấn trong thông đạo không gian.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Sau đó, hắn trở về Ám Vực.
Hắn lại dùng thời gian năm năm trở lại Ngộ Đạo Thánh Tông.
Hắn trực tiếp tìm đến tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
“Tông chủ, mấy năm nay Ngộ Đạo Thánh Tông có thu thập được sức mạnh bản nguyên Ám Vực hay không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Hiện tại hắn không muốn khách khí nữa.
Phải nhanh chóng tăng cường thực lực.
Vậy sức mạnh bản nguyên Ám Vực là điều không thể thiếu.
“Sức mạnh bản nguyên Ám Vực? Quả thực có tích lũy được một ít, nhưng mà không nhiều.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông biết Lục Trường Sinh có ý gì.
Hắn biết Lục Trường Sinh cần sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Vì thế, tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông giao sức mạnh bản nguyên Ám Vực cho Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh vừa nhìn, chỉ có bốn mươi tám tia.
Quả thật rất ít.
Hơn nữa sức mạnh bản nguyên Ám Vực thu thập được cũng không bằng Thiên Nguyên Thánh Tông.
Tuy nhiên, bốn mươi tám tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực, cộng thêm sức mạnh bản nguyên Ám Vực lúc trước.
Sức mạnh bản nguyên Ám Vực Lục Trường Sinh có trong tay hiện tại đã đạt đến hai trăm linh hai tia.
Đây hiển nhiên đã rất nhiều.
Hiện tại Lục Trường Sinh trọng khai thế giới năm lần.
Trên lý thuyết, hai trăm linh hai tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực này có thể đủ đến khi trọng khai thế giới lần thứ bảy/
Đó đã tương đương với tu vi thất đạo Đại Thánh.
Hoàn toàn là Đại Thánh cấp cao!
Hơn nữa, đến lúc đó với nội tình của Lục Trường Sinh, chiến lực này e rằng sẽ sánh ngang cửu đạo Đại Thánh, thậm chí vượt qua cửu đạo Đại Thánh!
Một khi đại kiếp nạn thật sự tiến đến.
Thực lực cửu đạo Đại Thánh vẫn rất không tồi.
Ít nhất có một tia lực lượng tự bảo vệ mình.
Tuy nhiên, Lục Trường Sinh không dò hỏi tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông về chuyện liên quan đến đại kiếp nạn.
Dù sao, loại chuyện này chỉ có Đại Đế mới có thể biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận