Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 408. Thần Tàng giáng lâm uy áp toàn trường! Lĩnh vực Lục Trường Sinh hóa thực, nháy mắt giết Thần Tàng! (4)



Chương 408. Thần Tàng giáng lâm uy áp toàn trường! Lĩnh vực Lục Trường Sinh hóa thực, nháy mắt giết Thần Tàng! (4)




Hoàng Kim Quả cũng vậy, Lục Trường Sinh cũng thế.
Nàng đều không thèm để ý.
Cái gì mà Thần Cương đệ nhất.
Cái gì mà lĩnh vực bán chân thực.
Cái gì mà lấy một địch trăm.
Vậy thì làm sao?
Chẳng qua chỉ được coi là kẻ mạnh giữa đám cảnh giới Thần Cương thôi, cũng chẳng là gì cả.
Không tiến vào Thần Tàng thì cuối cùng cũng chỉ là một con kiến!
Nàng chỉ dẫm chết một con kiến mà thôi, cảm xúc sao có thể bị ảnh hưởng được?
Tuy vậy, nhưng hiện giờ nhìn thấy một vùng sao trời đen nhánh, Ô Thanh Y không thể không thấy chấn động.
Bởi vì đây chính là lĩnh vực chân thực!
Là một khả năng của vũ giả cảnh giới Thần Tàng, hiện thực hóa lĩnh vực!
Chẳng lẽ, Lục Trường Sinh là Thần Tàng sao?
Rõ ràng là không phải!
Lục Trường Sinh vẫn chỉ là một vũ giả cảnh giới Thần Cương như trước, làm thế nào lại có thể hiện thực hóa lĩnh vực được?
“Lực tâm linh…”
Ô Thanh Y chợt nghĩ đến một loại khả năng.
Sử dụng lực tâm linh cường ngạnh bức ép biến lĩnh vực từ ảo thành thực.
Nhưng như vậy thì cần đến lượng lực tâm linh khổng lồ đến cỡ nào chứ?
Chỉ sợ ngay cả một trăm nấc lực tâm linh cũng chẳng thể đủ.
Có điều, nếu như thực sự sở hữu một trăm nấc lực tâm linh thì còn không mở ra não vực, tấn chức Thần Tàng mà còn ở lại cảnh giới Thần Cương làm gì vậy?
“Hừ, không cần biết ngươi đã dùng biện pháp gì để khiến lĩnh vực từ ảo thành thực. Nhưng một khi lĩnh vực đã được hiện thực hoá, mà không cần não vực bồi dưỡng, lại chỉ cần phải dựa vào lực tâm linh thì thực là quá sức tưởng tượng.”
“Ngươi có thể chống đỡ được bao lâu chứ?”
Rất nhanh tâm tình Ô Thanh Y đã bình tĩnh trở lại.
Nàng vẫn không cần phải quá để tâm như trước.
Cứ cho là Lục Trường Sinh có khả năng khiến lĩnh vực thành thực từ hư ảo nhưng cũng chỉ tồn tại trong thời gian rất ngắn.
Có lẽ chỉ tồn tại trong nháy mắt, hoặc cũng có thể chỉ trong một cái chớp mắt.
Hay nhiều nhất thì cũng là một nửa hơi thở mà thôi, thời gian một hơi thở thì có thể mang lại lợi ích gì chứ?
Trừ phi nàng bị hạ gục trong nháy mắt!
Nhưng mà điều này làm sao có thể?
Nàng là vũ giả cảnh giới Thần Tàng chân chính, Hàn Băng Lĩnh Vực của nàng cũng không yếu.
Làm sao có thể bị một tên vũ giả cảnh giới Thần Cương có lĩnh vực được bắt ép hiện thực hoá từ hư ảo hạ gục trong nháy mắt được?
Ô Thanh Y cũng không biết rằng lĩnh vực bán chân thực của Lục Trường Sinh có thể làm giảm đa số lượng lực tâm linh đã bị tiêu hao.
Có điều, đại khái nàng cũng đã đoán trúng một vài điều.
Lĩnh vực của Lục Trường Sinh được hiện thực hoá từ hư không, quả thực cũng không thể tồn tại được trong thời gian quá dài.
Gần như chỉ duy trì được trong thời gian nửa hơi thở mà thôi.
Dù vậy, thời gian bằng nửa hơi thở này cũng đã đủ rồi!
Ô Thanh Y vĩnh viễn cũng không thể biết rằng, lĩnh vực mà nàng cần phải đối mặt là lĩnh vực khủng bố cỡ nào!
“Ầm ầm ầm.”
Bỗng nhiên, từ bên trong khoảng không đen nhánh dày đặc ngôi sao, một tiếng gầm rú mơ hồ phát ra.
Không chỉ vậy, tiếng gầm gừ này càng lúc càng lớn, vang vọng khắp toàn bộ không gian đầy sao trời.
“Đó là…”
Ô Thanh Y trợn to hai mắt.
0
“Vụt.”
Đông Thiên Hóa đột ngột đứng dậy.
Hắn nhìn chòng chọc Lục Trường Sinh, nhìn chằm chằm vào nơi Ô Thanh Y hoàn toàn bị “chôn vùi.”
“Từ ảo hóa thật! Đây là từ ảo hóa thật chân chính.”
“Lực tâm linh của Lục Trường Sinh hẳn là không quá mạnh mẽ, chắc chắn không đến một trăm nấc tâm linh, nhưng hắn có thể mạnh mẽ chèo chống lĩnh vực từ ảo hóa thật, điều này chỉ có thể do một khả năng. Lĩnh vực bán thực không tiêu hao quá nhiều lực tâm linh!”
“Thì ra, cảnh giới Thần Cương còn có thể tu luyện như vậy...”
Đông Thiên Hóa giống như vừa mở ra một cánh cửa mới.
Hơn nữa đó là cánh của có thể đi vô hạn!
Hắn một lòng luyện kiếm, thậm chí chưa từng để ý đến nấc tâm linh.
Kiếm Chi Lĩnh Vực của hắn thật ra gần như đạt tới cực hạn, chỉ thiếu một chút là có thể đạt viên mãn.
Nhưng mà, sau khi nâng Kiếm Chi Lĩnh Vực lên viên mãn thì sao?
Không thăng cấp được lên Thần Tàng, hắn vĩnh viễn không thể đưa Kiếm Chi Lĩnh Vực từ ảo hóa thật.
Nhưng mà, ngay vừa nãy, một con đường mới, một phương hướng mới đã mở ra.
Lĩnh vực bán thực!
Tuy rằng Lục Trường Sinh nhờ vào dung hợp hai lĩnh vực viên mãn để đạt bán thực hóa lĩnh vực.
Nhưng Đông Thiên Hóa chitr luyện kiếm, hắn cũng chỉ diễn hóa Kiếm Chi Lĩnh Vực.
Hắn tin tưởng một lĩnh vực cũng có thể bán thực hóa.
Từ trên người Lục Trường Sinh, Đông Thiên Hóa thấy được phương hướng, hắn không phải đi lại con đường của Lục Trường Sinh.
“Thiên Hóa, ngươi…”
Vẻ mặt Triệu Linh Xu chấn động.
Loáng thoáng, hắn có cảm giác Đông Thiên Hóa không giống với trước đây.
Đông Thiên Hóa rất ít khi hưng phấn như hôm này, tràn trề hi vọng như vậy.
“Đội trưởng, tạm thời có thể ta phải thoát ly tiểu đội Linh Xu, ta muốn đi một chuyến đến Kiếm Cốc để bế quan, không lĩnh ngộ Kiếm Chi Lĩnh Vực đến đại viên mãn, ta sẽ không xuất quan.”
Nói xong, Đông Thiên Hóa xoay người bước đi, không hề chần chờ.
Triệu Linh Xu không khuyên can.
Hắn biết, khuyên can cũng vô dụng.
Trong ánh mắt của Đông Thiên Hóa có ánh sáng, chứng minh Đông Thiên Hóa tìm được hi vọng.
Một khi Đông Thiên Hóa đưa ra quyết định, ai cũng không thể thay đổi.
“Chúng ta đi!”
Triệu Linh Xu cũng không muốn ở đầm lầy Hoàng Kim quá lâu.
Hắn thoáng nhìn thật Lục Trường Sinh, sau đó cùng với thành viên trong tiểu đội Linh Xu nhanh chóng rời khỏi đầm lầy Hoàng Kim.
Đội ngũ giống tiểu đội Linh Xu có rất nhiều.
Rất nhiều vũ giả đứng đầu cảnh giới Thần Cương cảm thán nói: “Hi vọng Lục Trường Sinh sớm ngày thăng cấp Thần Tàng. Hắn còn ở đây một ngày, tất cả vũ giả cảnh giới Thần Cương ở Cổ Vực còn phải cúi đầu trước hắn!”
“Người phong hoa tuyệt đại thế nào, chỉ cần là cảnh giới Thần Cương, trước mặt Lục Trường Sinh đều trở nên ảm đạm thất sắc.”
“Đây là nghiền áp một thế hệ thiên kiêu!” Hết chương 408.



Bạn cần đăng nhập để bình luận