Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1236. Lục Trường Sinh tới cửa cầu hôn, ai dám không theo? (4)



Chương 1236. Lục Trường Sinh tới cửa cầu hôn, ai dám không theo? (4)




“Như vậy đi, Lục mỗ biết tổ trạch Triệu gia của ngươi, hôm nay sẽ mua lại tổ trạch Triệu gia ngươi, cũng được xem là an ủi tổ tiên rồi.”
Lời nói của Lục Trường Sinh, khiến Triệu Thư Văn vô cùng cảm kích.
“Cảm ơn Lục tiên sinh, tiểu sinh không có gì báo đáp...”
Triệu Thư Văn nằm mơ cũng muốn lần nữa mua lại tổ trạch Triệu gia.
Nhưng hắn nghĩ cả đời này cũng không thể, không ngờ lại gặp được quý nhân.
Hiện giờ ngay cả tổ trạch cũng không còn là vấn đề.
“Nếu ngươi thật sự cảm kích Lục mỗ, vậy nhanh chóng dịch Tiên văn đi.”
Lục Trường Sinh cũng không giấu giếm mục đích.
Hắn là vì phiên dịch Tiên văn.
Đương nhiên là Triệu Thư Văn biết, vì vậy hắn càng ra sức tìm kiếm các loại sách cổ, dịch Tiên văn giúp Lục Trường Sinh.
Ngày thành thân của Triệu Thư Văn và tiểu thư Tần gia là ba tháng sau.
Đó là ngày hoàng đạo.
Mà ba tháng này, Triệu Thư Văn cũng có thể chuyên tâm dịch Tiên văn giúp Lục Trường Sinh.
Có lẽ là do Triệu Thư Văn mang lòng cảm kích.
Cũng có lẽ là thời cơ đến vận chuyển.
Nói chung, tiến độ dịch của Triệu Thư Văn rất nhanh.
Hai tháng ngắn ngủi đã phiên dịch xong ba Tiên văn.
Hiện tại, mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên của Lục Trường Sinh là năm mảnh vụn hợp nhất, trước mắt xuất hiện ba Tiên văn.
Này Tiên văn này theo thứ tự là “Trần” “Mộ” “Vân”.
Chính là ba chữ này.
Ba chữ đơn độc, thoạt nhìn dường như không liên quan gì cả.
Trên thực tế cũng quả thật là không có liên quan.
Ba chữ kia hiển nhiên trung gian có thiếu thốn.
Khiến người ta không rõ rốt cuộc là có ý gì.
Nhưng Lục Trường Sinh lại biết “Mộ” bên trong là có ý gì.
Chữ “Trần” có lẽ là “Trần” trong ba chữ “Hồng Trần Tiên”.
Chỉ có chữ “Vân”, trước mắt Lục Trường Sinh vẫn không biết là có ý gì.
Nhưng chuyện này vốn không hề gây trở ngại cho Lục Trường Sinh suy đoán.
Có lẽ chữ “Vân” này mới là manh mối quan trọng của bia mộ Hồng Trần Tiên.
Chỉ là, trước mắt Tiên văn không đầy đủ.
Nếu như có thể tìm được miếng thứ sáu thậm chí là miếng thứ bảy mảnh vỡ bia mộ, vậy thì sẽ có thêm nhiều manh mối hơn.
Trên bia mộ Hồng Trần Tiên ngoại trừ Tiên văn ra, còn có mấy hình vẽ.
Lục Trường Sinh cũng nghi ngờ những hình vẽ này là manh mối, nhưng hắn không biết là có ý gì, nên chỉ có thể giao cho Triệu Thư Văn.
Về phương diện này, Triệu Thư Văn thật sự là tinh thông, có thể giúp Lục Trường Sinh rất lớn.
Chỉ là, ngay lúc Lục Trường Sinh suy xét Tiên văn và hình vẽ, thì một cao thủ xa lạ đi tới tổ trạch Triệu gia tìm Lục Trường Sinh.
“Lục tiên sinh, phủ tôn thành Thánh Chu, mời Lục tiên sinh qua đó một chuyến.”
Người đến là một cao thủ đúc thành Thần Thể.
Bày tỏ tôn trọng với Lục Trường Sinh!
“Phủ tôn?”
Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc.
“Đi thôi.”
Lục Trường Sinh không từ chối, vì vậy đi thẳng về phía phủ nha.
Thành Thánh Chu, phủ nha.
Lục Trường Sinh đi đến phủ nha, gặp được phủ tôn.
Phủ tôn tươi cười rạng rỡ, hắn nói với Lục Trường Sinh: “Lục tiên sinh, mau ngồi xuống đi.”
“Ta vừa mới biết Lục tiên sinh chính là cường giả đúc thành căn cơ Thần Thể, mà thành Thánh Chu ta lại không hoan nghênh Lục tiên sinh, thật sự đã thất lễ rồi, kính xin Lục tiên sinh thứ lỗi.”
Phủ tôn vô cùng khách khí, thậm chí có thể nói là khá nhiệt tình.
Chỉ là, người vốn không quen biết lại nhiệt tình như thế, vậy thì nhất định có chuyện muốn nhờ.
“Phủ tôn quá khen, Lục mỗ là một võ phu, nào đáng giá để phủ tôn làm như thế?”
“Phủ tôn tìm Lục mỗ đến đây, không biết là vì chuyện gì?”
Lục Trường Sinh biết, thần triều Văn Hoa lấy văn là quý.
Hắn đường đường là phủ tôn, thật ra có địa vị rất cao.
Ngược lại, tuy địa vị của võ phu cũng rất cao, nhưng còn lâu mới đạt đến trình độ của thần triều Đại Càn.
Trước mắt, vị phủ tôn này tư thái cao như thế, nhiệt tình như thế.
Chỉ sợ có chuyện gì cần Lục Trường Sinh đi làm.
Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo!
Lục Trường Sinh đương nhiên rất cẩn thận.
Phủ tôn mỉm cười nói: “Lục tiên sinh, thực không dám giấu diếm, ta thật sự có một số việc, chỉ sợ cần Lục tiên sinh giúp đỡ.
“Không biết Lục tiên sinh có biết Thiên Ngoại Thần Nhân không?”
“Hửm?”
Ánh mắt Lục Trường Sinh hơi ngưng lại, nhìn phủ tôn.
Hắn lập tức bất động thanh sắc trả lời: “Đương nhiên từng nghe nói, nhưng chưa từng nhìn thấy.
“Thiên Ngoại Thần Nhân, thật sự chính là nguyên nhân khiến Côn Ngô giới náo loạn.”
“thần triều Văn Hoa ta, văn hóa rực rỡ, cũng chung sống hòa thuận với các thần triều xung quanh, thân thiện với láng giềng. Bên trong thần thiều cũng có sản vật dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, điều khó có hơn nữa là giáo hóa tứ phương, phục tòng Tứ Di.”
“Đáng tiếc chính là những Thiên Ngoại Thần Nhân này, người nào cũng bụng dạ khó lường, vẫn luôn phá hoại nội bộ thần triều Văn Hoa nội bộ, hơn nữa người nào người nấy cũng không có sự kính sợ trong lòng, vẫn luôn phá hoại, khiến triều đình đau đầu không thôi.”
“Nhưng có thể làm gì được những Thiên Ngoại Thần Nhân này, người nào cũng rất mạnh mẽ. Có một số người thậm chí phải dùng đến thần vật trấn quốc mới có thể đối phó được. Ví dụ như trước đó không lâu, Châu mục đại nhân đã nhận được manh mối, có một vị Thiên Ngoại Thần Nhân lớn mạnh, ẩn nấp ở trong châu phủ.”
Sau đó Châu mục đại nhân tỉ mỉ bố trí, chuẩn bị bắt Thiên Ngoại Thần Nhân kia, kết quả lại khiến đối phương trắng trợn phá hoại châu thành một phen rồi trốn thoát. Nhưng điều đáng hận chính là đối phương cũng không trốn được bao xa, ngược lại chiếm cứ một tòa phủ thành, không biết hắn đang tìm kiếm cái gì.
“Châu mục đại nhân giận dữ, mệnh lệnh các phủ phải phái một số lượng cường giả nhất định, đều phải là cường giả đúc thành căn cơ Thần Thể đến châu nha, nghe theo sự điều khiển của Châu mục đại nhân, chém giết hoặc là trục xuất vị Thiên Ngoại Thần Nhân kia.”
“Thành Thánh Chu đông phanh tây tấu, chung quy vẫn thiếu một cao thủ đúc thành căn cơ Thần Thể, may mắn Lục tiên sinh đã xuất hiện, cho nên kính xin Lục tiên sinh nhất định phải giúp đỡ, bản quan vô cùng cảm kích!” Hết chương 1236.



Bạn cần đăng nhập để bình luận