Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2175: Cuối cùng linh hồn cũng lột xác, Bất Hủ Chân Ý ra đời! (3)

Sau đó Lục Trường Sinh đứng dậy, trực tiếp rời khỏi vũ trụ Tử Tinh, hướng về học phủ Vĩnh Hằng mà đi.
“Ầm ầm.”
Thời Không Trường Hà mênh mông, Lục Trường Sinh vừa đi vừa quan sát Thời Không Trường Hà.
Không ai có thể nói rõ Thời Không Trường Hà vĩ đại đến nhường nào.
Thời Không Trường Hà là nơi trở về của mọi sinh mệnh.
Dù là Chúa Tể cũng không hề trường sinh bất tử.
Dù có linh hồn Bất Hủ nhưng qua một thời gian dài thì linh hồn Bất Hủ của Chúa Tể cũng sẽ chìm xuống Thời Không Trường Hà.
Linh hồn Bất Hủ chỉ có thể chống lại sự ăn mòn của nước sông Thời Không Trường Hà rất lâu mà thôi.
Lâu đến mức vô số vũ trụ sinh diệt thì có lẽ Chúa Tể cũng chưa chết.
Nhưng dù sao cũng không phải trường sinh bất tử, cuối cùng rồi cũng sẽ chết đi.
Thời Không Trường Hà chính là nơi trở về của mọi sinh mệnh, nguồn gốc của mọi sức mạnh.
Nhưng đồng thời Thời Không Trường Hà lại có thể thai nghén mọi sinh mệnh.
Ví dụ như từng tòa vũ trụ kia.
Trên thực tế đều do Thời Không Trường Hà thai nghén ra.
Rồi vũ trụ lại sinh ra sinh mệnh.
Cho nên theo một ý nghĩa nào đó, Thời Không Trường Hà chính là mọi nguyên nhân, mọi kết quả, là khởi đầu cũng là kết thúc.
Chỉ có cảnh giới Vĩnh Hằng vĩ đại dường như mới có thể siêu thoát Thời Không Trường Hà, du ngoạn qua quá khứ, hiện tại và tương lai.
Cảnh giới đó không thể tưởng tượng, rất khó có thể diễn tả.
Lục Trường Sinh hiện giờ cũng không thể coi là kẻ kém hiểu biết.
Nhờ vào vô số tài liệu quý giá của học phủ Vĩnh Hằng.
Lục Trường Sinh cũng đã biết rất nhiều về đệ tử cảnh, tức là Vĩnh Hằng Giả.
Nhưng dù có miêu tả thế nào thì đều có một điểm chung.
Chưa một ai từng nhìn thấy Vĩnh Hằng Giả.
Chỉ có những lời đồn đại lan truyền.
Hoặc là suy đoán.
Hoặc là tưởng tượng vô căn cứ.
Thậm chí những miêu tả về Vĩnh Hằng Giả đệ tứ cảnh cũng không thể truy lại nguồn gốc được nữa.
Không ai biết rõ nguồn gốc thông tin về Vĩnh Hằng Giả là do ai truyền bá.
Thậm chí ngay cả thật giả ra sao cũng khó có thể phân biệt.
Có lẽ do Vĩnh Hằng Giả cố ý để lại?
Cũng có thể là do những nguyên nhân khác.
Tóm lại vô số vũ trụ, vô số Chúa Tể tam cảnh đều đang miệt mài theo đuổi cảnh giới tu hành cuối cùng đó.
Chỉ tiếc là ít nhất là từ khi có ghi chép chưa từng có bất cứ thông tin chính xác nào về Vĩnh Hằng Giả.
“Vĩnh Hằng Giả…”
Lục Trường Sinh lẩm bẩm.
Đó là cảnh giới vĩ đại đến nhường nào?
Dù sao thì hắn cũng khó có thể tưởng tượng nổi.
Đang suy nghĩ thì Lục Trường Sinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.
Trong Thời Không Trường Hà mênh mông có một bóng hình khổng lồ.
Bóng hình này rất lớn.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh nhìn thấy một bóng hình khổng lồ như vậy trong Thời Không Trường Hà.
“Hử?”
Đột nhiên Lục Trường Sinh nhìn thấy bóng hình khổng lồ kia chủ động tiến đến gần bờ Thời Không Trường Hà.
Sau đó vươn tay, trực tiếp hướng về phía một vũ trụ.
“Ầm ầm.”
Đó chính là một vũ trụ.
Một vũ trụ to lớn như vậy thế mà lại bị bàn tay to lớn kia trực tiếp nắm lấy, kéo vào Thời Không Trường Hà.
“Vù vù.”
Vũ trụ đó đột nhiên bắn ra mấy luồng sáng.
Trong nháy mắt đã hóa thành những thân hình khổng lồ.
Rõ ràng đều là Chúa Tể!
Những Chúa Tể này nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt lập tức đại biến.
“Là kẻ thôn phệ, có kẻ thôn phệ du đãng tới bờ Thời Không Trường Hà, hơn nữa kẻ thôn phệ có thân hình khổng lồ như vậy, rõ ràng là kẻ thôn phệ sánh ngang với Chúa Tể đỉnh tiêm.”
“Vũ trụ Quang Huy của chúng ta bị kẻ thôn phệ nắm lấy, trở thành con mồi của kẻ thôn phệ rồi.”
Các vị Chúa Tể lập tức nhận ra tồn tại khổng lồ kia.
Vì vậy các Chúa Tể đều ra tay.
Từng luồng sức mạnh phân giải đánh vào quái vật khổng lồ, nhưng lại chỉ như gãi ngứa cho nó, căn bản không có tác dụng gì.
Thậm chí kẻ thôn phệ còn vung tay lên.
Các Chúa Tể hoảng sợ né tránh.
May mà kẻ thôn phệ không thể lên bờ nên khoảng cách tấn công cũng có hạn.
Chỉ cần tránh xa bờ Thời Không Trường Hà thì sẽ không sao.
Nhưng vũ trụ Quang Huy đã bị nắm lấy, vậy thì rắc rối to.
“Dùng vật chất Bất Hủ mau!”
Vì vậy các Chúa Tể lập tức sử dụng vật chất Bất Hủ để tấn công kẻ thôn phệ.
“Ầm.”
Đòn tấn công của vật chất Bất Hủ quả thực có hiệu quả.
Cánh tay của kẻ thôn phệ lập tức nổ tung.
Rõ ràng kẻ thôn phệ đã bị thương.
Chỉ tiếc là chút thương tổn này vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của kẻ thôn phệ.
Mắt thấy vũ trụ Quang Huy sắp bị kéo vào Thời Không Trường Hà.
Đến lúc đó thì đã muộn.
“Nhanh, nhanh thông báo cho liên minh vũ trụ, mau chóng để Chúa Tể đỉnh tiêm giáng lâm, nếu không vũ trụ Quang Huy chúng ta sẽ xong đời mất.”
“Nhưng giờ có kịp không?”
Các vị Chúa Tể đều không có cách nào.
Trong vũ trụ bọn hắn được tôn là Chúa Tể tam cảnh.
Có thể nói là tồn tại hàng đầu.
Thậm chí tại Thời Không Trường Hà này bọn hắn cũng là những kẻ đứng trên đỉnh.
Chỉ tiếc khi đối mặt với kẻ thôn phệ trước mắt này lại không được gì hết.
Kẻ thôn phệ kỳ thực chính là Chúa Tể rơi vào Thời Không Trường Hà, vì muốn trì hoãn sự ăn mòn và cuốn trôi của Thời Không Trường Hà đối với linh hồn của bản thân, kẻ thôn phệ thường sẽ bắt lấy vũ trụ hoặc sinh mệnh ở bờ Thời Không Trường Hà để cắn nuốt.
Sau khi cắn nuốt xong, “cảm giác tồn tại” của chính kẻ thôn phệ sẽ được tăng cường.
Dù không thể hoàn toàn trì hoãn sự xâm thực từ nước sông Thời Không Trường Hà.
Nhưng có thể trì hoãn quá trình này.
Nhưng đối với những vũ trụ và sinh mệnh bị cắn nuốt thì đó chính là tai họa ngập đầu.
Vậy nên không một ai trong vũ trụ thích kẻ thôn phệ hết.
Mà kẻ thôn phệ cũng có phân chia mạnh yếu khác nhau.
Kẻ thôn phệ khổng lồ trước mắt rõ ràng trước kia chính là một vị Chúa Tể đỉnh tiêm.
Vậy nên rất nhiều Chúa Tể liên thủ cũng không làm gì được đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận