Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 432. Tấn chức chân truyền, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! Mở rộng não vực, bí mật Thần Tàng! (4)



Chương 432. Tấn chức chân truyền, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! Mở rộng não vực, bí mật Thần Tàng! (4)




Một khi luyện hóa mười viên đá Trấn Giới, não vực cũng phải khuếch trương đến khoảng đường kính một trăm dặm.
Lúc này sử dụng đá Hóa Giới, hóa não vực thành não giới, xác suất thành công sẽ cao hơn rất nhiều, cơ bản có thể nắm chắc, não vực cũng sẽ không bị sụp đổ.
Cho nên, đây là phương hướng để tu luyện Thần Tàng.
Khuếch trương não vực, luyện hóa đá Trấn Giới!
Mấu chốt ở chỗ khuếch trương não vực.
Có thể lĩnh ngộ lĩnh vực, ôn dưỡng lĩnh vực ở trong não vực.
Chỉ cần ôn dưỡng lĩnh vực đến viên mãn là não vực có thể khuếch trương một dặm đường kính.
Nhưng theo như loại biện pháp này, nếu muốn khuếch trương não vực đến phạm vi một trăm dặm, chẳng phải cần lĩnh ngộ một trăm loại lĩnh vực, hơn nữa ôn dưỡng toàn bộ đến cảnh giới viên mãn?
   
Vậy thì thật sự quá khó khăn!
Bên cạnh đó còn có chính bí pháp tinh thần cũng có thể di nhập não vực, mở rộng não vực.
Thậm chí còn có bảo vật thần kỳ nào đó cũng có thể di nhập não vực, làm não vực khuếch trương.
Chỉ là những bảo vật như vậy cực kỳ quý hiếm, mỗi một món đều rất trân quý.
Một khi xuất hiện chắc chắn sẽ gây nên sóng gió giữa các võ giả Thần Tàng.
Ngược lại đá Trấn Giới, đá Hóa Giới, tông môn đều có thể cung cấp.
Khó nhất chính là khuếch trương não vực.
Cái này là do thiên phú, ngộ tính cùng với cơ duyên của bản thân.
Phần lớn Thần Tàng đều đến Cổ Vực tầng thứ hai.
Thật ra nguyên nhân chính là để tìm kiếm cơ duyên.
Nhỡ đâu món bảo vật nào đó dung nhập rồi tiến vào não vực, lập tức khuếch trương não vực ra mười dặm, thậm chí mấy chục dặm thì sao?
Chuyện này cũng không phải chưa từng xảy ra.
   
Đã từng có một vị Thần Tàng cực kỳ may mắn, có được một món bảo vật nghịch thiên.
Kết quả não vực lập tức trở thành trăm dặm, thuận lợi hóa giới não vực, đúc lên Đạo Cơ!
“Bộp.”
Lục Trường Sinh khép lại sách.
Lục Trường Sinh cơ bản đã hiểu rõ cách tu luyện của Thần Tàng.
Lúc này hắn mới hiểu được tại sao tông môn lại cho đệ tử chân truyền đọc miễn phí toàn bộ võ công, bí pháp.
Bởi vì nếu võ giả Thần Tàng muốn khuếch trương não vực, có lẽ cảm ngộ lĩnh vực là loại biện pháp trực tiếp nhất.
Nhưng dễ dàng như vậy sao?
   
Ngay cả Lục Trường Sinh có ngộ tính cao cũng chỉ cảm ứng được năm loại lĩnh vực mà thôi.
Đừng nói đến còn phải từ từ ôn dưỡng nó đến viên mãn.
Chuyện này cần có thời gian.
Có rất nhiều võ giả cảnh giới Thần Tàng, suốt cả cuộc đời, đến khi sắp đến đại nạn cũng chỉ lĩnh ngộ được vài loại lĩnh vực thôi.
Thậm chí một vài loại lĩnh vực trong đó vẫn chưa được ôn dưỡng đến viên mãn, không thể nào khuếch trương não vực.
Cũng chỉ có một số Thần Tàng có ngộ tính cực kỳ cao có lẽ có thể lĩnh ngộ được mười đến hai mươi loại lĩnh vực.
Nhưng phần lớn võ giả Thần Tàng đều đang tìm kiếm cơ duyên, tìm kiếm bảo vật.
Trong việc khuếch trương não vực, họ coi việc tìm và sử dụng bảo vật là chính, cảm ngộ lĩnh vực là phụ.
Nhưng Lục Trường Sinh cảm thấy hắn nên lợi dụng ưu thế của mình.
Hắn có ngộ tính cao như vậy, không dùng để cảm nhận lĩnh vực thật sự là quá lãng phí.
Bởi vậy, hắn coi việc cảm ngộ lĩnh vực là chính, tìm kiếm bảo vật là phụ!
   
Đúng lúc ngược lại hoàn toàn so với các Thần Tàng khác.
“Phải rồi, bí pháp cũng có thể khuếch trương não vực.”
“Ví dụ như Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết của ta! Bây giờ Tâm Kiếm đang được ôn dưỡng ở trong não vực, lại còn khuếch trương não vực một dặm.”
Lục Trường Sinh nghĩ tới Tâm Kiếm.
Hiện tại hắn có năm loại lĩnh vực, công thêm Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết, cùng với bản thân não vực đã có sẵn phạm phạm vi một dặm nữa.
Bởi vậy, phạm vi của não vực đã đạt tới bảy dặm!
Chỉ còn ba dặm não vực nữa là có thể sử dụng đá Trấn Giới.
“Khuếch trương não vực ba dặm chỉ cần cảm ngộ ba loại lĩnh vực, cảm ngộ tất cả đến viên mãn là được…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lấp lóe.
Ba loại lĩnh vực, còn phải viên mãn.
Có lẽ đối những người khác thì cần có thời gian mấy năm thậm chí vài chục năm mới có khả năng lĩnh ngộ ra.
Nhưng Lục Trường Sinh không như vậy.
Hắn thấy cảm ngộ lĩnh vực cũng không khó như vậy.
Trước kia Lục Trường Sinh không tiếp tục cảm ngộ lĩnh vực chỉ là bởi vì lĩnh vực của hắn từng đấy là đủ dùng rồi.
Có cảm nhận thêm cũng không có tác dụng gì.
Mà bây giờ, cảm ngộ lĩnh vực chính là tu hành.
Đương nhiên Lục Trường Sinh phải nỗ lực một lần rồi.
“Bộp.”
Lục Trường Sinh khép quyển sách “Cổ Uyên” lại.
Hắn đứng dậy, trả sách lại cho trưởng lão của điện Truyền Công.
“Xem xong rồi?”
Trưởng lão hỏi.
“Đúng vậy, xem xong rồi.”
“Cảm ơn trưởng lão.”
Trưởng lão của điện Truyền Công gật đầu nói: “Đi đi, bên trên tầng thứ ba đều là các loại hiểu biết về cảm ngộ lĩnh vực.”
“Đều là tâm đắc khi cảm ngộ lĩnh vực của một số tiền bối của Cổ Vực Thiên Tông, được ghi chép ra.”
“Ngươi đi xem một chút, biết đâu lại có xúc dộng, từ đó lĩnh ngộ lĩnh vực.”
Lục Trường Sinh gật đầu nói: “Ta cũng nghĩ như vậy!”
Đây là nội tình của một môn phái lớn.
   
Các tâm đắc về cảm ngộ lĩnh vực càng nhiều, càng có thể để lại kinh nghiệm cho con cháu thế hệ sau.
Nói không chừng đệ tử nào đó lại có cảm hứng mà cảm ngộ ra.
Đương nhiên, lĩnh vực hoàn toàn dựa vào bản thân để lĩnh ngộ.
Mỗi một loại lĩnh vực đều hoàn toàn không giống nhau.
Có thể có cảm hứng hay không đều phải xem vận may của bản thân. 
   
Về sau lúc đại nạn của Lục Trường Sinh đến, hắn cũng sẽ ghi chép lại những tâm đắc lúc trước của mình khi lĩnh ngộ lĩnh vực để gia tăng nội tình cho Cổ Vực Thiên Tông.
Lục Trường Sinh đi tới tầng thứ ba.
Tầng thứ ba chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể tới.
Bên trong đều là một số kinh nghiệm tâm đắc về cảm ngộ lĩnh vực, cùng với đủ loại bí pháp.
Đương nhiên số lượng bí pháp rất ít. Hết chương 432.



Bạn cần đăng nhập để bình luận