Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1560: Càn quét Giới Hải, duy ngã độc tôn! (2)

Thế nhưng tinh thần ý thức thì khác.
Hư giới bây giờ là thủ đoạn mạnh nhất của Lục Trường Sinh.
Trong Hư giới đã có năng lực ma diệt tinh thần.
Chỉ là có thể ma diệt tinh thần ý thức của Tiên Quân hay không thì Lục Trường Sinh cũng không rõ lắm.
Nhất định phải thử một lần.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh không do dự nữa.
Hắn tập trung toàn bộ tinh thần, điều động sức mạnh của Hư giới.
Giờ phút này, bên trong Hư giới.
Sắc mặt năm vị Tiên Quân đều rất khó coi.
Bọn hắn đã thử rất nhiều thủ đoạn.
Kết quả đều không thể thoát khỏi huyễn cảnh.
Bất kể bọn hắn dùng thủ đoạn gì cũng đều không có tác dụng.
Bọn hắn cứ như thể sẽ trầm luân bên trong huyễn cảnh cả một đời.
Đến lúc này, rốt cục năm vị Tiên Quân mới có chút luống cuống.
Thế nhưng giờ bọn hắn lại không có cách nào.
“Ầm ầm.”
Hư giới lần nữa biến ảo.
Tầng không gian thứ ba của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên giáng lâm.
Còn có toàn bộ hình dáng Giới Hải.
Hai lần trấn áp.
Cuối cùng mới là Thần Thông “Thôn Linh” biến thành một cái lỗ đen bên trong Hư giới.
Lỗ đen trực tiếp cắn nuốt năm vị Tiên Quân, bắt đầu ma diệt ý thức của bọn hắn.
Tiên Quân có nhục thân bất hủ, thế nhưng tinh thần ý thức lại không đạt tới mức độ bất hủ.
Lục Trường Sinh dốc toàn lực của Hư giới, lập tức cảm nhận được khác biệt rõ ràng.
Khi Hư giới của hắn ra tay ma diệt, tinh thần ý thức của năm vị Tiên Quân thế mà thật sự bị ma diệt từng chút một thật.
Mặc dù tốc độ cực kỳ chậm chạp.
Thế nhưng thật sự có hiệu quả.
Một khi tinh thần ý thức bị ma diệt thì dù nhục thân vẫn tồn tại cũng có ý nghĩa gì đâu?
Cũng chẳng khác vẫn lạc cho lắm.
Rõ ràng năm vị Tiên Quân cũng đã nhận ra nguy hiểm.
“Tinh thần ý thức của chúng ta đang bị ma diệt?”
“Huyễn thuật của Lục Trường Sinh có thể ma diệt tinh thần ý thức của chúng ta ư? Sao có thể?”
“Một khi ý thức bị ma diệt, dù nhục thân của chúng ta vẫn còn thì cũng như người chết biết đi, có thể nói là thật sự chết rồi cũng được…”
Năm vị Tiên Quân giờ mới thật sự luống cuống.
Dù sao đâu ai có thể ngờ bọn hắn thế mà lại đứng trước thời khắc sinh tử như vậy?
Tiên Quân có nhục thân bất hủ, đồng thọ cùng trời đất.
Dù là Thiên Tiên và Thiên Tiên đại chiến, cùng lắm cũng chỉ là thất bại rồi bị trấn áp thôi.
Rất khó có chuyện bị giết chết.
Cho dù trước đó bọn hắn kêu la phải giải quyết Lục Trường Sinh nhưng thật ra cũng chỉ là trấn áp Lục Trường Sinh thôi.
Nhưng bây giờ bọn hắn lại phải chết.
Điều này với năm vị Tiên Quân mà nói là chuyện tuyệt đối không thể ngờ nổi.
Bọn hắn thậm chí còn không cân nhắc tới việc Lục Trường Sinh có được thủ đoạn đủ để giết chết bọn hắn.
“Tha mạng!”
“Trường Sinh Tiên Quân, chúng ta không có thâm cừu đại hận, xin hãy tha mạng. Chúng ta sẽ lập tức rút lui khỏi Giới Hải, vĩnh viễn không dám nhắm vào Giới Hải nữa.”
“Lục đạo hữu, chúng ta đều là Tiên Quân, tội gì phải đánh đến mức ngươi chết ta sống thế này? Lục đạo hữu còn chưa tới chiến trường Thiên Ngoại phải không? Chiến trường Thiên Ngoại là nơi vô cùng nguy hiểm, chúng ta đều từ chiến trường Thiên Ngoại tạm thời trở lại Thiên giới chỉnh đốn, chúng ta có thể trợ giúp Lục đạo hữu một chút.”
“Lục đạo hữu, tình hình chiến trường Thiên Ngoại rất phức tạp, cũng rất nguy hiểm, nếu có sự trợ giúp của chúng ta thì Lục đạo hữu nhất định có thể nhanh chóng thích ứng với chiến trường Thiên Ngoại…”
Những Tiên Quân này phát hiện chính mình sắp vẫn lạc thì đã hoàn toàn luống cuống.
Vì mạng sống, tất nhiên bọn họ đều không tiếc bất cứ giá nào.
“Chiến trường Thiên Ngoại?”
Trong lòng Lục Trường Sinh hơi động.
Đúng là hắn rất tò mò về chiến trường Thiên Ngoại.
Hơn nữa còn có một vấn đề.
Đúng là hắn có thể dựa vào Hư giới để ma diệt ý thức của Tiên Quân.
Nhưng cách này vô cùng chậm chạp, vả lại sẽ hao phí rất nhiều tinh lực.
Đây lại là năm vị Tiên Quân.
Hắn muốn ma diệt từng người một thì không biết tốn bao nhiêu thời gian nữa?
Thậm chí hắn sẽ phải nhận áp lực cực lớn.
Một mực duy trì Hư giới cũng không phải chuyện dễ dàng.
Huống hồ, Thiên giới không cho phép Tiên Quân tranh đấu.
Dù có được thả về Thiên giới thì những này Tiên Quân cũng không dám làm gì hắn.
Giữ lại để tìm hiểu tình hình chiến trường Thiên Ngoại ngược lại là lựa chọn hay hơn nhiều.
Đương nhiên, còn có một một nguyên nhân trọng yếu.
Đó chính là Lục Trường Sinh có đủ tự tin.
Hôm nay hắn có thể chém giết năm vị Tiên Quân.
Ngày mai hắn vẫn có thể chém giết năm vị Tiên Quân như cũ.
Thời gian càng dài, thực lực của hắn sẽ càng mạnh.
Phàm là tu sĩ bị hắn vượt qua, cho tới giờ không ai có thể đuổi theo bước chân của hắn được.
Đây là tự tin của Lục Trường Sinh!
Thế là Lục Trường Sinh ngừng tay, không tiếp tục tiếp tục ma diệt ý thức của năm vị Tiên Quân nữa.
Thấy Lục Trường Sinh có vẻ như muốn dừng chiến, trong lòng năm vị Tiên Quân cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng bọn hắn vẫn rất tỉnh táo.
Bọn hắn bây giờ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm.
“Vậy thì nói qua về chiến trường Thiên Ngoại đi.”
Lục Trường Sinh từ tốn mở miệng.
Chỉ cần làm hắn hài lòng thì tha cho năm vị Tiên Quân này cũng không phải chuyện gì khó.
“Vâng, chúng ta nhất định biết gì nói nấy…”
Thế là năm vị Tiên Quân vô cùng thành thật, từng người miêu tả tình hình tại chiến trường Thiên Ngoại.
Ánh mắt Lục Trường Sinh cũng sáng rực lên.
Chiến trường Thiên Ngoại còn phức tạp hơn và cũng nguy hiểm hơn so với hắn tưởng tượng.
Ngay cả Đạo Tổ cũng phải ra mặt.
Thậm chí Thiên giới còn đang ở thế yếu.
Năm vị Tiên Quân kể rất nhiều chuyện, từng chuyện đều vô cùng kỹ càng, Lục Trường Sinh ghi nhớ tất cả.
Đại khái vài ngày sau năm vị Tiên Quân mới ngừng lại.
“Thu.”
Lục Trường Sinh cũng trực tiếp thu hồi Hư giới.
Năm vị Tiên Quân thấy mình một lần nữa quay về Giới Hải, khuôn mặt rốt cục cũng nở một nụ cười.
Còn thiếu chút nữa thôi là bọn hắn chết hết rồi.
Về phần Tiên bảo bị cướp mất thì lại là chuyện rất bình thường. Thắng làm vua thua làm giặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận