Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 291. Đúc kiếm 14 năm, hài cốt của Thiên Tâm cũng chẳng còn! (2)



Chương 291. Đúc kiếm 14 năm, hài cốt của Thiên Tâm cũng chẳng còn! (2)




Đúc kiếm rõng rã mười bốn năm, một khi phóng thích thanh kiếm khí huyết sẽ bộc phát ra uy năng khoảng chừng một vạn bảy nghìn đỉnh!
Hơn nữa Lục Trường Sinh không phải chỉ phóng ra một mình thanh kiếm khí huyết.
Hắn còn dùng phương thức "kiếm pháp" để thi triển ra thanh kiếm khí huyết.
"Keng" .
Như thể hắn đang rút kiếm vậy.
Lục Trường Sinh đột nhiên rút trong cơ thể ra một thanh kiếm đúc từ khí huyết.
Khí huyết được áp súc đến cực hạn.
Một kiếm này, thực lực của Lục Trường Sinh bị Sát Lục Lĩnh Vực áp chế, sức mạnh sáu nghìn đỉnh có lẽ chỉ có thể bộc phát ra khoảng bốn nghìn đỉnh sức mạnh.
Thế nhưng thanh kiếm khí huyết lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Dù sao, thanh kiếm khí huyết là vật chết, không có tinh thần, cũng không bị tinh thần của Lục Trường Sinh ảnh hưởng.
Thanh kiếm khí huyết có một vạn bảy nghìn đỉnh sức mạnh, tăng thêm thân thể bộc phát bốn nghìn đỉnh sức mạnh nữa.
Một kiếm này, khoảng chừng đạt tới hai vạn một nghìn đỉnh!
Vạn đỉnh có thể phá cương.
Mà hai vạn đỉnh thì sao?
Thế nên nháy mắt khi Lục Trường Sinh rút thanh kiếm khí huyết rồi chém ra thì trong lòng Thiên Tâm cũng chấn động.
Nguy hiểm!
Thiên Tâm đã nhận ra nguy hiểm.
Thậm chí là cực kỳ nguy hiểm!
"Sao có thể?"
"Sát Lục Ý Cảnh của ta đã viên mãn, hơn nữa đã diễn hóa ra Sát Lục Lĩnh Vực, trong cảnh giới Thần Lực còn có ai là đối thủ của ta chứ?"
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!"
"Sát Lục Lĩnh Vực, trấn áp cho ta!"
Sắc mặt Thiên Tâm đại biến.
Cùng lúc đó, Sát Lục Lĩnh Vực cũng bắt đầu quay cuồng, điên cuồng trấn áp Lục Trường Sinh.
Nhưng dù trấn áp thế nào thì Sát Lục Lĩnh Vực cũng không thể hoàn toàn áp chế Lục Trường Sinh, càng không thể áp chế thanh kiếm khí huyết.
"Vèo."
Không biết Thiên Tâm cũng đã rút kiếm từ bao giờ.
Lúc Thiên Tâm đối đầu với người khác gần như chưa từng sử dụng kiếm pháp.
Nhưng giờ hắn nhất định phải rút kiếm.
Thiên Tâm đã cảm nhận được uy hiếp trí mạng từ thanh kiếm khí huyết của đối phương.
Một đạo huyết sắc kiếm quang phóng lên tận trời, mang theo sát ý nồng nặc, hung hăng va chạm với thanh kiếm khí huyết của Lục Trường Sinh.
Sau khi Lục Trường Sinh thi triển ra thanh kiếm khí huyết thì gần như lập tức lui lại phía sau.
"Rầm."
Rốt cục, thanh kiếm khí huyết đã va chạm với kiếm quang của Thiên Tâm, trong nháy mắt nổ tung.
Đúng, chính là nổ tung.
Điểm đáng sợ của thanh kiếm khí huyết không phải là sắc bén, mà là nổ tung!
Thanh kiếm khí huyết vốn là do vô số khí huyết áp súc lại mà thành.
Trong nháy mắt phóng thích sẽ sinh ra sức nổ kinh khủng nhường nào?
Thiên Tâm mở to hai mắt nhìn.
Cõi lòng yên tĩnh không gì dao động nổi của hắn rốt cuộc sụp đổ.
"Không..."
Sắc mặt Thiên Tâm trở lên vặn vẹo.
Sát Lục Lĩnh Vực rõ ràng đã rất cường đại, thế nhưng là Sát Lục Lĩnh Vực rốt cuộc vẫn là sức mạnh về mặt tinh thần, không thể can thiệp vào hiện thực được.
Sát Lục Lĩnh Vực dù có mạnh hơn nữa thì đối mặt với sức nổ của khí huyết thuần túy cũng không cách nào chống đỡ được.
Thế nên sức mạnh hơn hai vạn đỉnh khủng bố bộc phát, trong nháy mắt nghiền ép kiếm quang Thiên Tâm thi triển, đồng thời che trời lấp đất, uy thế không gì cản nổi phút chốc che kín bóng dáng Thiên Tâm.
Trong tình cảnh này, đừng nói tới võ giả cảnh giới Thần Lực.
Mà ngay cả võ giả cảnh giới Thần Cương cũng sẽ phải chết!
Nổ mạnh kéo dài một đoạn thời gian.
Lục Trường Sinh cũng bị dư âm bùng nổ của thanh kiếm khí huyết ảnh hưởng.
Thanh kiếm khí huyết chính là như vậy, một khi nổ tung là không phân địch ta.
Nhưng trong nháy mắt thi triển thanh kiếm khí huyết Lục Trường Sinh đã lùi lại ngay rồi.
Chỉ cần lui ra một khoảng cách nhất định, với thủ đoạn của Lục Trường Sinh là có thể ngăn cản được dư âm nổ mạnh từ thanh kiếm khí huyết.
Hiện giờ Lục Trường Sinh cũng đang làm như thế.
Dù có bị dư âm nổ mạnh của thanh kiếm khí huyết ảnh hưởng nhưng Lục Trường Sinh vẫn ngăn cản được, thế nên hắn không bị tổn thương gì.
Chỉ là trận chiến giữa Lục Trường Sinh và Thiên Tâm thật sự quá kinh khủng.
Trong phạm vi trăm trượng gần như đều bị san thành đất bằng.
Tối thiểu có mấy trăm người quan sát trận chiến này, thậm chí người xem có lẽ còn vượt qua nghìn người.
Họ đều là võ giả, và rất có thể đều là võ giả cảnh giới Thần Lực.
Thấy cách hai người chiến đấu tâm thần họ không khỏi rung lên, rất lâu không thể hồi thần.
"Đây là võ giả cảnh giới Thần Lực thật ư?"
"Sức phá hoại này thật sự là thứ cảnh giới Thần Lực có thể đạt tới ư?"
"Đều nói cấp độ Thiên Đỉnh là đỉnh phong trong cảnh giới Thần Lực, thế nhưng bất kể Thiên Tâm hay Đao Thập Nhị, sức mạnh họ bộc phát đâu chỉ có nghìn đỉnh?"
"Cuối cùng Đao Thập Nhị thi triển một kiếm kinh thiên động địa. Dù Thiên Tâm có Sát Lục Lĩnh Vực nhưng chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít, rốt cuộc đó là thủ đoạn gì?"
"Rốt cuộc Thiên Tâm có chống đỡ được không?"
Tất cả mọi người nhìn về chỗ Thiên Tâm từng đứng.
Trận nổ mạnh tới mức dù cách rất xa nhưng đám võ giả cảnh giới Thần Lực kia cũng không khỏi kinh hãi.
Bọn họ đặt tay lên ngực tự hỏi.
Nếu như mình đối mặt vụ nổ kinh khủng thế này sợ rằng tới cả tro xương cũng không còn.
Nhưng Thiên Tâm thì khác.
Thiên Tâm là người đứng đầu bảng Thần Lực, hùng bá bảng Thần Lực đã lâu, ngạo thị toàn bộ võ giả cảnh giới Thần Lực.
Ai có thể giết chết Thiên Tâm được?
Rốt cuộc trận nổ mạnh do thanh kiếm khí huyết tạo ra cuối cùng cũng kết thúc.
Khói bụi cũng dần tản đi.
Lục Trường Sinh nhìn qua là thấy mặt đất vốn bằng phẳng đã trở thành một cái hố to.
Thanh kiếm khí huyết thật sự nổ mạnh.
Áp súc nhiều khí huyết như vậy một khi nổ tung sẽ tạo ra sức mạnh khủng khiếp nhường nào?
Huống chi, Lục Trường Sinh đã đúc kiếm những mười bốn năm!
Trên mặt đất chỉ có một cái hố to.
Trong hố đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Như thể toàn bộ hố to đều đã bị nhuộm đẫm bằng máu.
Thế nhưng Thiên Tâm đâu rồi?
Không thấy bóng dáng Thiên Tâm đâu cả.
Lục Trường Sinh đi tới. Hết chương 291.



Bạn cần đăng nhập để bình luận