Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1591: Bảng Tiêu Thăng chấn động, Lục Trường Sinh chính là Tiên Quân số một Thiên giới!

Muốn chạy khỏi phạm vi trăm dặm trong nháy mắt là chuyện không thể.
“Thế Giới! Đây là Thế Giới!”
“Ngươi chỉ là thổ dân của một nền văn minh nhỏ, sao có thể đi lên con đường chủ nhân Thế Giới được?”
“Không thể nào, đây tuyệt đối không thể nào… Phá cho ta!”
“Khải” dường như nhìn thấy chuyện gì đó làm người ta khó có thể tin nổi.
“Ruỳnh.”
Hư giới rơi xuống.
Đồng thời Lục Trường Sinh không hề nương tay chút nào.
Giới Hải bên trong Hư giới trực tiếp nghiền ép xuống.
Trong mắt “Khải” đó chính là một tòa thế giới, trùng trùng điệp điệp nghiền ép lao tới.
Muốn ép hắn thành bột mịn.
“Khải” biết rất rõ sự khủng bố của “chủ nhân Thế Giới”.
Đây chính là tồn tại hoàn mỹ nắm giữ sức mạnh của cả một thế giới. U tộc rồi nhục thân gì đó.
Đối mặt với chủ nhân Thế Giới có ý nghĩa gì đâu?
Liệu có thể đỡ được sức ép từ một thế giới sao?
Không thể ngăn được!
Bất cứ kẻ nào cũng không ngăn nổi!
Đừng nói là hắn mà ngay cả lão tổ U tộc có nhục thân cường đại tới mức không thể tưởng tượng.
Một quyền đã có thể hủy diệt thế giới Hỗn Độn.
Thế nhưng khi thật sự có một vị chủ nhân Thế Giới, mang theo thế giới nghiền ép mà tới.
Ngay cả lão tổ U tộc cũng sẽ bị ép thành bột mịn.
Khuôn mặt “Khải” tràn đầy tuyệt vọng và hoảng sợ.
Những người khác lại rất kinh ngạc.
Không biết chuyện gì đang xảy ra.
Thậm chí đám sinh mệnh Thiên Ngoại và Tiên Quân kia đều rất hoang mang.
Không phải U tộc “Khải” đang chiếm thượng phong tuyệt đối sao?
Một quyền tung ra đã đánh nổ Lục Trường Sinh.
Sao giờ nhìn dáng vẻ “Khải” lại đầy sự tuyệt vọng như thế.
Như thể hắn gặp chuyện gì rất kinh khủng, tới nỗi mặt mũi tràn đầy hoảng sợ và tuyệt vọng.
“Ruỳnh.”
Rốt cục Hư giới cũng giáng lâm.
Triệt để nghiền ép xuống, hoàn toàn bao phủ U tộc “Khải” và những sinh mệnh Thiên Ngoại khác bên trong.
Thậm chí cả Tiên Quân cũng giống thế.
Dù sao Hư giới của Lục Trường Sinh không có năng lực tránh những Tiên Quân này.
Hư giới chỉ nhắm vào ý thức.
Không thể tác dụng lên nhục thân.
Khi “Hư giới” giáng lâm, U tộc “Khải” sau cơn sợ hãi đột nhiên phát hiện một chuyện.
Hắn không làm sao.
Đúng, không hề làm sao.
Thân thể cũng không hề bị thế giới nghiền nát.
Hắn còn sống.
Thậm chí hắn vẫn có thể cảm giác được nhục thân của mình.
Chỉ là dường như nhục thân và ý thức đang bị ngăn cách ở một mức độ nào đó.
Nói chính xác hơn là ý thức của hắn bị trói lại.
“Toà thế giới này… giống như là huyễn cảnh?”
“Chỉ trấn áp ý thức chứ không có chút tác dụng nào với nhục thân?”
“Quả nhiên không phải chủ nhân Thế Giới chân chính, thậm chí chênh lệch rất lớn, khác nhau một trời một vực.”
“Cũng đúng, nếu Tiên tộc thật sự có chủ nhân Thế Giới thì sao có thể giữ vững phòng thủ trước U tộc ta như thế? Thật sự có chủ nhân Thế Giới thì U tộc ta đã bị diệt từ lâu rồi…”
“Khải” như có điều suy nghĩ.
Hắn dường như đã hiểu ra tình cảnh hiện tại.
Lục Trường Sinh không phải chủ nhân Thế Giới.
Dù sao chủ nhân Thế Giới tại Hỗn Độn cũng là hệ thống tu hành hàng đầu.
Một vị chủ nhân Thế Giới đủ để tung hoành khắp Hỗn Độn.
Lục Trường Sinh vẻn vẹn chỉ là có chút tương tự mà thôi.
Thậm chí uy lực không bằng một phần vạn chủ nhân Thế Giới chân chính.
Vẻn vẹn chỉ có thể nhắm vào ý thức.
Hơn nữa ngay cả ý thức cũng không khủng bố như chủ nhân Thế Giới.
Chí ít tinh thần ý thức của “Khải” không phải chịu áp lực quá lớn.
Tạm thời “Khải” vẫn có thể gánh vác.
Thế nhưng đám sinh mệnh Thiên Ngoại khác lại không được như vậy.
Khi Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, những ý thức của sinh mệnh Thiên Ngoại kia đã bị trấn áp chỉ trong nháy mắt.
“Giết!”
Ngay khi ý thức của sinh mệnh Thiên Ngoại bị trấn áp, Lục Trường Sinh điên cuồng tung ra vô số nắm đấm.
Nhục thân của những sinh mệnh Thiên Ngoại kia giờ phút này tựa như tấm bia sống.
Căn bản là không thể ngăn được Thần Thông Vĩ Lực của Lục Trường Sinh, nhao nhao đánh nổ.
Vẻn vẹn mấy hơi thở đã có mấy chục sinh mệnh Thiên Ngoại bị đánh nổ.
Chỉ còn lại có một mình U tộc “Khải”, nhục thân hắn vẫn lù lù bất động như cũ.
Dù hắn đứng trong Hỗn Độn không nhúc nhích, mặc cho Lục Trường Sinh tấn công thì nhục thân của “Khải” cũng không mảy may thương tổn!
Đây chính là U tộc.
Nhục thân cường đại, vượt trội hơn bất cứ Tiên Nhân nào!
“Ha ha ha, ngươi không giết được ta!”
“Thủ đoạn của ngươi chỉ nhắm vào ý thức, dù nhục thể của ta đứng yên một chỗ thì ngươi cũng đừng hòng làm tổn thương ta mảy may!”
Bên trong Hư giới, U tộc “Khải” cười phá lên.
Hắn không hề sợ hãi.
Nhưng điều này cũng cho thấy U tộc “Khải” cũng biết nhục thể của mình đang bị công kích.
Chỉ vậy thôi đã mạnh hơn những sinh mệnh Thiên Ngoại khác rồi.
Những sinh mệnh Thiên Ngoại khác một khi bị Hư giới trấn áp thì thật sự là bị trấn áp, nhục thân trở thành bia sống, không biết chuyện gì xảy ra nữa.
“Thật sao?”
“Lục mỗ đúng là không cách nào phá hủy nhục thể của ngươi, nhưng không có nghĩa là ta cũng không có cách nào phá hủy ý thức của ngươi!”
“Hư giới, ma diệt!”
Lục Trường Sinh điều động toàn bộ sức mạnh bên trong Hư giới.
Chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, lỗ đen, Giới Hải… tất cả sức mạnh bên trong Hư giới bắt đầu thử nghiệm ma diệt ý thức của “Khải”.
“Khải” chính là U tộc.
U tộc không có nhược điểm rõ ràng.
Thế nhưng vẫn có điểm yếu.
Mà điểm yếu đó chính là ý thức.
Dù ý thức của U tộc kỳ thực còn mạnh hơn ý thức của rất nhiều Tiên Quân.
Nhưng nếu so với nhục thân thì quả thực ý thức của U tộc yếu hơn nhiều.
Lúc này, khi Lục Trường Sinh điều động toàn bộ sức mạnh bên trong Hư giới, toàn lực ma diệt ý thức của “Khải”.
“Khải” cũng bắt đầu có cảm giác bị uy hiếp.
Ý thức của hắn bị Hư giới của Lục Trường Sinh cắt chém thành từng phần nhỏ. Sau đó bắt đầu ma diệt từng chút một.
“Cái gì?”
“Khải” không khỏi luống cuống.
Ý thức của hắn thế mà lại bị ma diệt từng chút một.
Dù tốc độ ma diệt không nhanh.
Thế nhưng thật sự đang bị ma diệt.
“A a a, phá cho ta…”
“Khải” thử đánh vỡ “Hư giới”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận