Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1276. Lục Trường Sinh cuối cùng nhập đạo! Chỉ để nhận ra sau đó kính trọng đối với Hồng Trần! (5)



Chương 1276. Lục Trường Sinh cuối cùng nhập đạo! Chỉ để nhận ra sau đó kính trọng đối với Hồng Trần! (5)




Thường thường đều là lão chủ nhân mang theo nó tiến vào bảo khố.
Lục Trường Sinh vừa tiến vào bảo khố, lập tức đã chấn động tâm thần.
Bảo vật!
Trong cả bảo khố đầy ắp các loại bảo vật.
Lục Trường Sinh cảm nhận được khí tức thần vật dày đặc.
Hơn nữa toàn bộ đều là thần vật đứng đầu!
Thần vật phụ trợ, công kích, phòng ngự, cùng với có thể tu thành Thần Thể cao nhất.
Thật sự là quá nhiều.
Chuyện này đã vượt quá sức tưởng tượng của Lục Trường Sinh rồi.
Dù sao nhìn cách trang trí của Thủy phủ vô cùng đơn giản, trông không hề xa hoa một chút nào.
Theo suy nghĩ của Lục Trường Sinh, Hồng Trần Tiên hẳn là rất “đơn sơ”, thậm chí dứt khoát là “nghèo” luôn.
Dĩ nhiên, thân là Hồng Trần Tiên, không thể nào nghèo được.
Có lẽ Hồng Trần Tiên tính tình trời sinh tương đối lãnh đạm, không thích thu thập bảo vật gì.
Vì vậy, Lục Trường Sinh cũng không không ôm hi vọng gì đối với bảo khố.
Nhưng mà, sau khi nhìn thấy các loại kỳ trân dị bảo rậm rạp, rự rỡ muôn màu lộ ra trong đó, Lục Trường Sinh dường như mới bất giác nhận ra.
Hắn sai rồi, vô cùng sai luôn.
Thân là Hồng Trần Tiên, làm sao có thể nghèo được?
Lục Trường Sinh tức khắc nghĩ ngay đến nguyên nhân.
Có lẽ Hồng Trần Tiên là sự tồn tại có nhiều bảo vật nhất, giàu có nhất trong số bốn loại Tiên Nhân.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Bởi vì, Hồng Trần Tiên có thể phân tích!
Quả nhiên, Lão Quy tự hào nói: “Lão chủ nhân không màng danh lợi, không chủ động đi thu thập bảo vật.”
“Nhưng không biết tại sao mỗi một lần lão chủ nhân du lịch Giới Hải thì đều sẽ phân tích một vài quy tắc, do đó thuận tay lấy được những bảo vật này.”
“Tích lũy qua năm tháng, số lượng bảo vật cũng vô cùng khả quan. Đáng tiếc lão chủ nhân không có hứng thú với những bảo vật này, nên vẫn xếp chồng chúng ở trong bao khố không biết đã bao nhiêu vạn năm rồi...”
Lục Trường Sinh nghe vậy thì trầm mặc.
Đây mới thực là kho báu bị bao phủ bởi “bụi trần” mà.
Nhiều bảo vật như vậy, Liễu Vân thế mà lại chướng mắt.
Nhưng cũng bình thường thôi.
Đường đường là một Hồng Trần Tiên, đã đứng ở đỉnh cao của Giới Hải, còn muốn những bảo vật này làm gì?
Chỉ có thể đặt ở trong bảo khố cho phủ bụi.
Chẳng qua, đây cũng là chuyện tốt.
Bây giờ những bảo vật này đều là của Lục Trường Sinh rồi.
Tất nhiên, Lục Trường Sinh không có quên mục đích của hắn, hắn tiến vào bảo khố, mục tiêu thứ nhất là thần vật Tiên Linh.
Đây là thứ quan trọng nhất.
Chẳng qua là, trong bảo khố có thần vật Tiên Linh không ta?
Ý thức Lục Trường Sinh đảo qua.
Một đống toàn là thần vật, nếu muốn tìm được thần vật Tiên Linh thật ra thì cũng không khó.
Suy cho cùng, thần vật Tiên Linh có “Tiên Linh chi khí” độc nhất.
Điểm này là không cách nào che dấu được.
Thậm chí, Lục Trường Sinh cũng từ từ hiểu ra.
Thần vật, hẳn là được lưu truyền tới từ Thiên Giới.
Thần vật Tiên Linh ẩn chứa Tiên Linh chi khí, có thể giúp người đúc thành căn cơ Tiên Thể.
Về phần những thần vật khác, thì lại là vô cùng bình thường ở trong Thiên Giới, không ẩn chứa Tiên Linh chi khí.
Nhưng dù vậy, thần vật không ẩn chứa Tiên Linh chi khí cũng tương đối mạnh mẽ, có thể giúp người ta đúc thành Linh Thể, Thần Thể cường đại.
Thậm chí khi Thần Thể viên mãn thì có thể trực tiếp trở thành Tổ Cảnh!
Lục Trường Sinh tìm kiếm từng cái một.
Trong bảo khố có rất nhiều thần vật.
Chẳng qua là, cuối cùng Lục Trường Sinh lại không có tìm được thần vật Tiên Linh.
“Không có ư?”
Lục Trường Sinh thoáng có chút thất vọng.
Nhưng nghĩ lại thật ra thì cũng bình thường.
Thần vật Tiên Linh, đây chính là vật của Thiên Giới, ở Thiên Giới cũng có thể gọi là bảo vật.
Trước kia khi Đăng Lộ Thiên không chưa bị cắt đứt, thỉnh thoảng còn có thần vật Tiên Linh lưu truyền xuống từ Thiên Giới.
Nhưng sau khi Đăng Thiên Lộ bị cắt đứt, lại càng không có bất cứ vật gì có thể lưu truyền xuống đây từ Thiên Giới.
Thần vật Tiên Linh dùng một cái thì thiếu một cái.
Cho dù là Liễu Vân Hồng Trần Tiên, nếu như không có chủ động đi sưu tầm thì chỉ sợ cũng không gặp được thần vật Tiên Linh.
“Chủ nhân, nếu như ngài muốn đạt được thần vật Tiên Linh, có lẽ có một chỗ có thần vật Tiên Linh...”
Bỗng nhiên, Lão Quy mở miệng.
“Hửm?”
“Ngươi biết nơi nào có thần vật Tiên Linh à?”
Lục Trường Sinh nghi ngờ nhìn Lão Quy.
“Ta biết.”
“Ta từng đi theo lão chủ nhân du lịch Giới Hải, gặp được một chủng tộc đặc biệt, tên là tộc Lôi Linh.”
“Tộc Lôi Linh này vô cùng đặc biệt, dựa theo lời chủ nhân nói thì đó là chủng tộc may mắn được trời đất ưu ái.”
“Chủ nhân muốn thí nghiệm một phen, bèn ban cho tộc Lôi Linh một thần vật Tiên Linh thuộc tính Lôi, muốn nhìn xem một số thiên tài trong tộc Lôi Linh có thể luyện hóa thần vật Tiên Linh thuộc tính Lôi, do đó bước lên con đường Thiên Giới Thượng Tiên hay không.”
“Chỉ tiếc, tộc Lôi Linh khiến cho lão chủ nhân thất vọng. Trên dưới tộc Lôi Linh, không có một ai có thể luyện hóa thần vật Tiên Linh thuộc tính Lôi.”
“Về sau chủ nhân rời đi. Nhưng lúc rời đi, không biết do quên hay là có chuyện gì xảy ra, hắn cũng không có thu hồi thần vật Tiên Linh thuộc tính Lôi đó.”
“Nếu như chủ nhân có thể tìm tới tộc Lôi Linh, hẳn là có thể biết được tung tích của thần vật Tiên Linh thuộc tính Lôi.”
Nghe được lời Lão Quy nói, ánh mắt Lục Trường Sinh sáng ngời.
Nếu quả thật là như thế, đây thật đúng là một manh mối.
Thần vật Tiên Linh, cũng không phải tùy tùy tiện tiện là có thể luyện hóa.
Nếu không thì người đúc thành căn cơ Tiên Thể đã không ít ỏi như vậy rồi.
Giống như tộc Lôi Linh, tuy lấy được thần vật Tiên Linh nhưng lại không cách nào đúc thành căn cơ Tiên Thể.
“Tộc Lôi Linh...”
Lục Trường Sinh nhớ kỹ cái tên này.
“Một câu hỏi cuối cùng.”
“Lão Quy, ngươi có biết Côn Ngô giới rốt cuộc là địa phương như nào không?”
“Tại sao Côn Ngô giới lại hoàn toàn khác biệt với các thế giới khác của Giới Hải?”
Đây là câu hỏi cuối cùng của Lục Trường Sinh.
Cũng là nghi vấn lớn nhất. Hết chương 1276.



Bạn cần đăng nhập để bình luận