Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 410. Lục Trường Sinh danh chấn Cổ Vực, một người một đao nghiền áp một thế hệ! (2)



Chương 410. Lục Trường Sinh danh chấn Cổ Vực, một người một đao nghiền áp một thế hệ! (2)




Tuy kết cục là Cổ Vực Thiên Tông cũng giết Từ Hạo Thiên, nhưng mà điều đó là chuyện vô bổ với Lục Trường Sinh.
Hắn đã chết rồi, giết Từ Hạo Thiên thì làm được gì nữa?
Vậy nên, tuy hiện tại Lục Trường Sinh gần như vô địch trong cảnh giới Thần Cương, nhưng hắn không dám thả lỏng chuyện tu hành võ đạo.
“Bắt đầu thôi…”
Lục Trường Sinh trực tiếp khoanh chân ngồi trong phòng.
Cảm Tri Lĩnh Vực im hơi lặng tiếng phóng thích ra ngoài.
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh há mồm nuốt một viên Ngộ Đạo Đan.
Một luồng khí tức trong trẻo nhưng lạnh lẽo nhanh chóng bao vây quanh đầu óc Lục Trường Sinh.
Nó khiến đầu óc Lục Trường Sinh vô cùng bình tĩnh.
Hắn bắt đầu rơi vào trạng thái ngộ đạo huyền diệu khó giải thích, không ngừng cảm ngộ Cảm Tri Lĩnh Vực.
Ngay lúc Lục Trường Sinh đang rơi vào trạng thái ngộ đạo, bên ngaoif lại nổi lên sóng to gió lớn.
Không chỉ có khu vực tầng một Cổ Vực, thậm chí khu vực tầng thứ hai cũng diễn ra một trận oanh động.
Vậy mà có người nghịch phạt Thần Tàng!
Đây là chuyện oanh động mức nào?
“Ai đã nghịch phạt Thần Tàng?”
“Nghe nói là hạt giống chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông - Lục Trường Sinh, hắn dùng cảnh giới Thần Cương lại có thể khiến lĩnh vực từ ảo hóa thật, nghịch phạt Thần Tàng, thuấn sát Ô Thanh Y!”
“Vũ giả cảnh giới Thần Cương có thể hóa thực lĩnh vực? Vậy thì lực tâm linh của hắn mạnh đến mức nào! Đây là chuyện không thể xảy ra.”
“Điều đó đúng đấy! Bên ngoài đã rầm rộ khắp nơi rồi. Hơn nữa bởi vì Ô gia rất tức giận với quyết định tự ý của Ô Thanh Y, trực tiếp đưa một mạch Ô Thanh Y đến Cổ Vực Thiên Tông, khẩn cầu được Cổ Vực Thiên Tông tha thứ.”
“Ha ha ha, nếu Ô Thanh Y có thể giết Lục Trường Sinh, mọi chuyện đều dễ nói. Nhưng mà Ô Thanh Y đã không giết được Lục Trường Sinh, lại còn bị phản sát, trở thành sỉ nhục của toàn bộ vũ giả cảnh giới Thần Tàng, tất nhiên Ô gia sẽ không bảo vệ Ô Thanh Y.”
“Nghe nói lần này Ô gia dính phải đại họa. Thực ra Ô Thanh Y tự mình hành động, vốn không dính líu đến Ô gia. Nhưng Lục Trường Sinh là đệ tử Bắc Vực Thiên Tông, hiện tại lại nghịch phạt Thần Tàng, là nhân vật phong hoa tuyệt đại được xưng là ‘một người một đao nghiền áp một thế hệ’, Ô gia gánh nổi lửa giận của Cổ Vực Thiên Tông không?”
Chính xác, hiện tại Ô gia “rất hoảng.”
Ô gia truyền thừa đã mấy trăm năm, cũng coi như có chút thân phận ở Cổ Vực.
Ô gia hiện tại có năm vũ giả cảnh giới Thần Tàng.
Nhưng Mà, hiện tại không còn Ô Thanh Y, chỉ còn bốn vị Thần Tàng.
“Ô Thanh Y, nàng dám làm ra nghiệp chướng như này sao?”
Gia chủ Ô gia đang rất tức giận.
“Ô Thanh Y ỷ vào Từ Hạo Thiên của Hoàng Thiên Tông mà dám coi thường đámtrưởng bối gia tộc chúng ta. Nàng thậm chí không nói cho gia tộc biết hành động của nàng, rước tai họa ngập đầu cho gia tộc!”
“Đúng vậy, tuy rằng Từ Hạo Thiên vinh dự được Hoàng Thiên Tông đặt hi vọng cao, có khả năng bước xa một bước, đạt đươc cảnh giới bên trên Thần Tàng. Nhưng mà, điều đó liên quan gì tới Ô gia? Dù Từ Hạo Thiên bước xa một bước, hắn có thể giúp Ô gia một bước lên trời sao? Trong mắt Từ Hạo Thiên, Ô Thanh Y chỉ là con cờ của hắn thôi, ngu xuẩn, vô cùng ngu xuẩn!”
“Xem ra mấy năm nay Ô Thanh Y luyện võ, nàng luyện hỏng luôn đầu óc rồi. Nàng là Thần Tàng của Ô gia, từng đường đi nước bước đều đại diện cho Ô gia, sao nàng dám đến khu vực tầng thứ nhất để cướp giết hạt giống chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông – Lục Trường Sinh chứ? Nàng không coi Cổ Vực Thiên Tông ra gì hay sao?”
“Chẳng phải Từ Hạo Thiên lợi hại lắm sao, sao hắn không tự tay báo thù cho đệ đệ mà lại để Ô Thanh Y làm hộ? Hắn rõ ràng đang lợi dụng Ô Thanh Y, quá hèn hạ, vô liêm sỉ!”
Tứ đại Thần Tàng của Ô gia đã tề tụ một chỗ.
Tình hình rất nghiêm trọng!
Thật ra, nếu Ô Thanh Y muốn chém Lục Trường Sinh.
Ngay cả khi Từ Hạo Thiên bảo đảm Hoàng Thiên Tông sẽ bảo vệ Ô gia.
Nhưng thế thì sao?
Cổ Vực Thiên Tông tức giận, chẳng lẽ sẽ sợ Hoàng Thiên Tông sao?
Đến lúc đó, hai hổ tranh chấp, làm sao một Ô gia nho nhỏ có thể sống yên?
Sợ rằng chỉ cần một sóng gió nho nhỏ đã đủ diệt Ô gia.
Quả thật thiên phú luyện võ của Ô Thanh Y không tồi, đáng tiếc nàng không có đầu óc, rước đại họa như vậy cho Ô gia.
Ô gia đang là thế gia võ đạo rất tốt, đã truyền thừa mấy trăm năm, cần phải nịnh bợ, dựa dẫm vào đệ tử giáo phái lớn sao?
Hoàn toàn không cần thiết!
Ô Thanh Y tự đưa mình đến trước mặt Từ Hạo Thiên.
Nữ nhân không đầu óc quá đáng sợ, thật là đòi mạng!
“Gia chủ, hiện tại không phải lúc mắng chửi Ô Thanh Y, chúng ta nên ngẫm lại xử lý vấn đề như nào?”
“Nếu Lục Trường Sinh chết thì tình hình không nghiêm trọng như vậy. Nhưng mà Lục Trường Sinh không chết mà Ô Thanh Y lai chí, thậm chí còn trở thành hòn đá kê chân cho Lục Trường Sinh, lập uy danh “nghiền áp một thế hệ” cho hắn.”
“Dựa vào uy danh Lục Trường Sinh lúc này, Cổ Vực Thiên Tông có thể thờ ơ sao?”
Mọi người trong Ô gia biết rõ.
Mấy đại phái võ đạo luôn đỗi đãi với đệ tử như vậy.
Bọn họ không quá bao che khuyết điểm.
Đề tử bình thường chết thì hết.
Đại phái võ đạo cũng không làm khó.
Nhận lỗi một chút, tìm người chu toàn một hồi, căn bản chuyện lớn hóa nhỏ.
Tuy nhiên, đối với những thiên tài đứng đầu, thái độ đại phái võ đạo bọn họ khác hoàn toàn.
Thậm chí, bọn họ sẽ bao che khuyết điểm đến tận cùng!
Dù sao, thiên tài đỉnh cao chính là hi vọng tương lai của tông môn võ đạo.
Bọn họ có tư cách bảo đảm tông môn hưng thịnh mấy trăm năm!
Thiên tài đứng đầu như vậy, ai dám động vào?
Thanh danh Lục Trường Sinh ban đầu không rõ ràng.
Nhưng bây giờ hắn đã thành thiên kiêu tuyệt đại “nghiền áp một thế hệ.”
Cổ Vực Thiên Tông đâu phải người mù kẻ điếc, không nghe được không nhìn thấy?
“Chúng ta đã trục xuất một mạch Ô Thanh Y ra khỏi Ô gia.” Hết chương 410.



Bạn cần đăng nhập để bình luận