Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 787: Lục Trường Sinh đã đến, mọi việc sẽ ổn thôi! (3)

Chương 787: Lục Trường Sinh đã đến, mọi việc sẽ ổn thôi! (3)
Dù sao đi nữa, lời bình của một trưởng lão có phong hào, một Võ Thánh có thể ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông sẽ có sức thuyết phục hơn đa số các Võ Thánh bình thường khác!
"Lời bình của Vô Lượng trưởng lão đúng là sắc bén, nhất châm kiến huyết, lập tức chỉ ra vấn đề."
"Đúng thế, dù gì thì Vô Lượng trưởng lão cũng là trưởng lão có phong hào. Sát hạch trưởng lão có phong hào chính là phải cùng lúc đánh bại hơn trăm vị Võ Thánh đấy."
"Có lời đồn rằng một trăm lẻ tám vị Võ Thánh trong tháp Chúng Thánh có thể nhờ sức mạnh của tháp mà hòa thành một thể, nhưng kết quả lại bị thua bởi một đòn của Vô Lượng trưởng lão. Một đòn diệt trăm Thánh, thật sự là quá chấn động, quá uy phong!"
"Một đòn diệt trăm Thánh, nghĩ đến thôi cũng đã khiến người ta mê mẩn rồi!"
Các đệ tử trong Thánh địa Thiên Hà dù có kiêu ngạo thế nào đi chăng nữa thì khi đối mặt với Lục Trường Sinh cũng không còn kiêu ngạo nổi, những gì còn lại chỉ có sùng kính mà thôi.
Ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông, dùng một đòn diệt trăm Thánh!
Đến tầm cỡ thế này, không có đệ tử nào dám nói rằng có người làm tốt hơn Lục Trường Sinh được.
Vì thế các đệ tử sẽ khiêm tốn tiếp thu lời bình của hắn.
Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, uy vọng của Lục Trường Sinh với các đệ tử của Thánh địa Thiên Hà đã gia tăng nhanh chóng.
Cùng với việc danh tiếng của hắn tăng lên trước các đệ tử Thánh địa, sức ảnh hưởng của hắn cũng nhanh chóng lan rộng.
Lục Trường Sinh đã nhạy bén nhận ra rằng hắn được chia sẻ nhiều chúng sinh chi thế hơn trước.
"Quả nhiên là thế, sau khi gia tăng sức ảnh hưởng là ta có thể được chia sẻ nhiều chúng sinh chi thế tại Thánh địa Thiên Hà hơn."
"Nếu như lần này dẫn dắt đệ tử tới Thánh địa Thanh Sơn mà lấy được xếp hạng tốt, sợ rằng sức ảnh hưởng của ta còn có thể tiếp tục nâng cao, đến khi đó sẽ nhận được nhiều chúng sinh chi thế hơn nữa."
"Vậy thì muốn gia tăng 1% Thánh Thể sẽ không cần tới nửa năm nữa mà chỉ cần năm tháng, thậm chí là bốn tháng hay ba tháng."
Mắt Lục Trường Sinh lóe sáng.
Đây là chuyện tốt!
Sức ảnh hưởng được tăng lên thì tốc độ tu hành của Lục Trường Sinh cũng sẽ nhanh hơn một chút.
Sau một tháng, Thánh địa Thiên Hà cũng đã chọn lựa đệ tử xong xuôi, tổng cộng có năm mươi người.
Đây là năm mươi đệ tử ưu tú nhất do Lục Trường Sinh dẫn đội, tất cả đều sẽ tới Thánh địa Thanh Sơn.
Rốt cuộc cũng tới lúc xuất phát.
Thánh địa Thiên Hà chuẩn bị cho đoàn của Lục Trường Sinh một pháp bảo phi chu, chỉ cần dùng linh thạch là có thể hoạt động được. Ngoài ra, Lục Trường Sinh còn có ba Võ Thánh đi theo hỗ trợ, theo thứ tự là Phong trưởng lão, Vân trưởng lão và Hạ trưởng lão.
Ba vị trưởng lão đều nhất trí rằng trong chuyến tới Thánh địa Thanh Sơn lần này, tất cả đều sẽ nghe theo mệnh lệnh và sắp xếp của Lục Trường Sinh.
Thấy ba vị trưởng lão biết điều như vậy, Lục Trường Sinh cũng thoải mái gật đầu.
Sau đó, phi chu khởi động rồi biến thành một luồng sáng và mất hút ở phía chân trời.
Thật ra cả năm mươi đệ tử đều cảm thấy vô cùng hưng phấn với chuyến đi tới Thánh địa Thanh Sơn để tham gia đại hội giao lưu lần này.
Bởi đây cũng là cơ hội để họ mở mang tầm mắt.
Tuy nhiên, với Lục Trường Sinh thì trách nhiệm lại nặng nề hơn nhiều.
Hắn nhất định phải đảm bảo được sự an toàn cho năm mươi đệ tử này. Cũng may là trên đường đi không xảy ra biến cố gì, dù sao với đội hình năm mươi võ giả cảnh giới Thần Thông và bốn Võ Thánh thế này, các thế lực bình thường chắc chắn sẽ không dám động vào họ.
Huống chi bọn hắn còn đại diện cho Thánh địa Thiên Hà nữa, thế lực nào lại dám gây sự với Thánh địa Thiên Hà?
Khuyết điểm duy nhất của chuyến đi này chính là khoảng cách, từ Thánh địa Thiên Hà tới Thánh địa Thanh Sơn, dù với tốc độ của phi chu cũng phải bay ròng rã suốt ba tháng.
Sau ba tháng, mọi người mới tới được Thánh địa Thanh Sơn.
"Rốt cuộc cũng tới Thánh địa Thanh Sơn rồi!"
Lục Trường Sinh cho phi chu hạ xuống rồi dẫn mọi người tiến vào Thánh địa Thanh Sơn.
"Xin hỏi, các vị chính là Võ Thánh và đệ tử của Thánh địa Thiên Hà sao?"
Thánh địa Thiên Sơn phái một vị Võ Thánh ra nghênh đón bọn hắn.
Vị Võ Thánh này nhìn thoáng qua đoàn người của Lục Trường Sinh rồi sau đó dừng tầm mắt ở chỗ Lục Trường Sinh.
Hắn vừa nhìn đã nhận ra Lục Trường Sinh chính là Võ Thánh dẫn đầu của Thánh địa Thiên Hà lần này.
"Vị đạo hữu này thật là lạ mặt, xin hỏi có thể xưng hô với đạo hữu thế nào?"
Võ Thánh của Thánh địa Thanh Sơn hỏi.
"Lục Trường Sinh của Thánh địa Thiên Hà."
Lục Trường Sinh từ tốn đáp.
"Lục Trường Sinh à?"
Võ Thánh của Thánh địa Thanh Sơn khẽ cau mày, hắn cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, thế nhưng dù đã cẩn thận lục lọi ký ức một phen, hắn vẫn thấy hình như ở Thánh địa Thiên Hà không có vị Võ Thánh nào tên là Lục Trường Sinh cả.
Chẳng lẽ đây là Võ Thánh mới thăng cấp trong mấy năm vừa rồi?
Nhưng nếu mới thăng cấp Võ Thánh thì làm sao có thể dẫn đầu đoàn tham gia đại hội giao lưu giữa các Thánh địa được?
Lúc này, Phong trưởng lão bước lên một bước rồi nói: "Lục Thánh cũng là trưởng lão có phong hào của Thánh địa Thiên Hà chúng ta, là Vô Lượng trưởng lão!"
Võ Thánh của Thánh địa Thanh Sơn hiểu ngay lời giải thích của Phong trưởng lão.
Trưởng lão có phong hào!
Rất có sức nặng.
Người có thể trở thành trưởng lão có phong hào của Thánh địa Thiên Hà đều là Võ Thánh đến từ bên ngoài, nhưng sát hạch cho vị trí này lại khó đến mức không tin nổi.
Không ngờ vẫn còn Võ Thánh trở thành trưởng lão có phong hào của Thánh địa Thiên Hà được.
"Lục Thánh, mời vào sơn môn."
Võ Thánh của Thánh địa Thanh Sơn cung kính nói.
Dù cho Thánh địa Thanh Sơn và Thanh địa Thiên Hà có minh tranh ám đấu, quan hệ bất hòa ra sao đi nữa, ngoài mặt bọn hắn cũng sẽ không so đo những chuyện nhỏ thế này.
"Vào Thánh địa Thanh Sơn trước đã."
Lục Trường Sinh lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận