Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1966: Bất ngờ có được Trấn Giới Châu trong di tích đổ nát! Lâm Thanh Loan xuất quan, trùng kích Đại Đế! (5)

Chí ít tốc độ khí vận tràn vào trong cơ thể Lâm Thanh Loan sẽ nhanh hơn. Dù sao Lâm Thanh Loan cũng là đạo lữ của Lục Trường Sinh, Lục Trường Sinh lại là người đứng đầu vị diện, vậy nên tất nhiên Lâm Thanh Loan cũng có thể chia sẻ khí vận với hắn.
Hơn nữa Lâm Thanh Loan còn có Thần Thụ Số Mệnh.
Có Thần Thụ Số Mệnh chủ động hấp thu khí vận nên khí vận hội tụ trên thân tất người Lâm Thanh Loan sẽ cực kỳ khổng lồ.
Có điều đây cũng là chuyện tốt.
Khí vận càng lớn thì lúc Lâm Thanh Loan tấn thăng Đại Đế sẽ càng thuận lợi.
“Thánh Nữ, ngài muốn trùng kích Đại Đế sao?”
Tông chủ La Dương của Thái Nguyên Thánh Tông dè dặt hỏi.
“Phải.”
Lâm Thanh Loan đáp.
Nhưng La Dương lại hơi cau mày.
Hắn há to miệng, như thể muốn nói lại thôi.
“Thánh Nữ, tấn thăng Đại Đế không phải chuyện đơn giản đâu, nhất định phải thận trọng. Ngài không song tu, cũng không nắm giữ loại đại đạo thứ mười, tùy tiện trùng kích Đại Đế sợ rằng sẽ rất nguy hiểm.”
La Dương khuyên nhủ.
Hắn không biết chuyện về Thần Thụ Số Mệnh.
Kỳ thực có Thần Thụ Số Mệnh thì việc trùng kích Đại Đế cũng không quá khó.
Nhưng trùng kích Đại Đế lại là lúc nguy hiểm bắt đầu.
Đến lúc đó sẽ bị toàn bộ Ám Vực phản phệ.
Đó mới chuyện khủng bố nhất.
Lâm Thanh Loan xoay người nhìn La Dương.
Ý tông chủ là gì kỳ thực Lâm Thanh Loan rất rõ ràng.
Đối phương sợ nàng trùng kích Đại Đế thất bại rồi chết đi.
Một khi nàng chết đi thì mối liên hệ với Lục Trường Sinh cũng không còn.
Đến lúc đó Lục Trường Sinh liệu còn để ý tới Thái Nguyên Thánh Tông nữa không?
Đừng thấy hiện giờ Thái Nguyên Thánh Tông đang rất phát triển, ngay cả Đại Đế cũng không dám tuỳ tiện chọc vào.
Nhưng một khi mất đi Lâm Thanh Loan, mất đi Lục Trường Sinh, liệu Thái Nguyên Thánh Tông còn lại gì đây?
Bởi vậy La Dương không muốn Lâm Thanh Loan mạo hiểm.
Dù Lâm Thanh Loan không trở thành Đại Đế, cứ yên ổn sống sót thôi thì đối với Thái Nguyên Thánh Tông cũng đã có rất nhiều lợi ích rồi.
Nhưng đây là cái nhìn tối đa hóa lợi ích từ góc độ của Thái Nguyên Thánh Tông.
Chỉ là với Lâm Thanh Loan thì khác.
Nhất định nàng phải đuổi theo bước chân Lục Trường Sinh.
Nếu không cái danh đạo lữ chắc chắn không thể lâu dài.
Rồng há có thể ở bên rắn?
Lục Trường Sinh thành Giới Chủ, bất kể thế nào Lâm Thanh Loan cũng phải trở thành Đại Đế, trở thành kẻ siêu thoát.
Chỉ có như vậy mới không có chênh lệch quá lớn.
“Ý ta đã quyết, không cần nhiều lời.”
“Huống chi dù ta vẫn lạc thì Trường Sinh cũng sẽ chiếu cố Thái Nguyên Thánh Tông, điểm này xin Tông chủ cứ yên tâm, trong thời gian ngắn Thái Nguyên Thánh Tông sẽ không suy sụp được.”
Giọng điệu Lâm Thanh Loan như thể chém đinh chặt sắt, rõ ràng nàng đã hạ quyết tâm rồi.
La Dương biết có thuyết phục cũng vô dụng, chỉ có thể im lặng không nói gì nữa.
“Ruỳnh.”
Hư không chấn động.
Ngay sau đó dường như có một thế giới khổng lồ giáng lâm.
Ngay cả hư không cũng bị bóp méo.
Tản ra khí tức khủng bố không gì sánh kịp.
Nhưng luồng khí tức này lại cực kỳ quen thuộc.
Hơn nữa thế giới khổng lồ kia dần co rụt lại rồi biến thành một bóng người quen thuộc chỉ trong nháy mắt.
“Trường Sinh đến rồi…”
Lâm Thanh Loan ngẩng đầu, trên mặt nở một nụ cười.
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng tới, như vậy nàng đã có thể yên tâm trùng kích cảnh giới Đại Đế rồi!
Lục Trường Sinh từng bước một hạ xuống trước mặt Lâm Thanh Loan.
Hắn nhìn lướt qua La Dương.
Tất nhiên La Dương rất biết điều, sau khi chắp tay hành lễ là cung kính lui xuống ngay.
Hiện giờ chỉ có hai người đứng trên đỉnh núi phía sau Thái Nguyên Thánh Tông.
“Ngươi quyết định rồi à?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Ừm, đến lúc rồi.”
“Nhờ có ngươi, thân phận ngươi đứng đầu vị diện Hỗn Độn có thể mang tới rất nhiều khí vận cho Thần Thụ Số Mệnh. Sau khi chủ động hấp thu khí vận ta từ nơi sâu xa đã có một loại cảm giác, hiện giờ là thời cơ tốt nhất để trùng kích Đại Đế, hơn nữa ta cũng có niềm tin rất lớn!”
“Nhưng hẳn là ngươi cũng biết, chướng ngại lớn nhất khi ta tấn thăng Đại Đế là gì…”
Lâm Thanh Loan nhìn qua Lục Trường Sinh, tất nhiên Lục Trường Sinh cũng hiểu lời nàng nói có ý gì.
Chính là vấn đề phản phệ từ Ám Vực.
Có thể kháng trụ phản phệ từ Ám Vực hay không vẫn phải dựa vào hắn.
Lục Trường Sinh quan sát bầu trời rồi cất giọng bình tĩnh: “Thanh Loan, ngươi yên tâm trùng kích Đại Đế đi. Phản phệ từ Ám Vực không làm gì được Lục mỗ đâu!”
Nghe thấy Lục Trường Sinh nói thế, Lâm Thanh Loan cũng yên tâm hơn.
Lục Trường Sinh chính là nguồn sức mạnh lớn nhất của nàng!
“Tốt!”
Lâm Thanh Loan không hề do dự, nàng bước ra một bước, đi thẳng tới hư không.
Trùng kích Đại Đế thật ra chính là con đường dung luyện đại đạo.
Con đường này có thể bước tới cảnh giới Siêu Thoát.
Trong đại vũ trụ mênh mông cũng là một trong những hệ thống tu hành rất quan trọng.
Còn chuyện tuổi thọ ngắn ngủi.
Đó không phải do hệ thống tu hành này mà nguyên nhân do Ám Vực.
Chỉ cần là sinh mệnh Ám Vực, từ sinh ra đã bị ghi xuống ấn ký của Ám Vực.
Hơn nữa khi hệ thống tu hành Ám Vực không ngừng hoàn thiện.
Dù có thành tựu Đại Đế thì tuổi thọ cũng rất ngắn ngủi.
Nhưng có Thần Thụ Số Mệnh, Lâm Thanh Loan sẽ không như trước, một khi tấn thăng Đại Đế là sẽ đánh vỡ đại hạn tuổi thọ của bản thân.
Giống như những kẻ siêu thoát trong đại vũ trụ kia.
Thậm chí tiềm lực còn lớn hơn nhiều.
“Vù vù.”
Trên người Lâm Thanh Loan nổi lên từng loại đại đạo.
Một loại, hai loại, ba loại, bốn loại, năm loại…
Tất cả chín loại đại đạo đều hiện lên giữa hư không.
Động tĩnh lớn như vậy đương nhiên sẽ khiến đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thái Nguyên Thánh Tông chú ý.
Nhưng có La Dương duy trì trật tự, Lục Trường Sinh cho La Dương một phạm vi, không được cho bất cứ kẻ nào bước vào phạm vi này.
Bởi vậy dù toàn bộ Thái Nguyên Thánh Tông đều chấn động nhưng cũng không trở nên hỗn loạn, cũng sẽ không ảnh hưởng tới việc Lâm Thanh Loan trùng kích Đại Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận