Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1807: Ngụy trang Đại Thánh, Lôi Hỏa Đại Đạo!

Hoàng Thiên Đại Thánh vừa cười vừa nói: “Lục đạo hữu, cấm khu Thiên Yêu này là một cấm khu vô cùng cường đại nằm gần Ngộ Đạo Thánh Tông, trước đây cũng từng sinh ra một vị Thiên Yêu. Nghe nói quan hệ giữa vị Thiên Yêu kia và Đại Đế của Ngộ Đạo Thánh Tông có chút phức tạp, đôi bên tranh đấu với nhau rất nhiều năm nhưng người này không thể làm gì được người kia.”
“Tới tận khi đại hạn của Đại Đế Ngộ Đạo Thánh Tông tới, không thể sống tới đời thứ hai nên tọa hóa mà chết. Lúc đó Thiên Yêu kia cũng vẫn lạc, cấm khu Thiên Yêu cũng mất Thiên Yêu tọa trấn, từ đó về sau mâu thuẫn giữa Ngộ Đạo Thánh Tông và cấm khu Thiên Yêu càng lúc càng lớn.”
“Giờ Ngộ Đạo Thánh Tông đột nhiên mở treo thưởng lớn như vậy, bỏ ra cái giá lớn như vậy hẳn mục đích chỉ có một, đó chính là triệt để hủy diệt cấm khu Thiên Yêu, để thế lực của Ngộ Đạo Thánh Tông được mở rộng hơn.”
Lục Trường Sinh hiểu ra.
Quan hệ giữa cấm khu Thiên Yêu và Ngộ Đạo Thánh Tông có chút sâu xa.
Giữa Thiên Yêu và Đại Đế chắc chắn có quan hệ.
Nhưng quan hệ thế nào thì vẫn chưa rõ.
Thế nhưng cấm khu Thiên Yêu lại nằm rất gần Ngộ Đạo Thánh Tông.
Hiện giờ đôi bên đều mất chiến lực cấp độ Đại Đế tọa trấn, như vậy cũng không có ước thúc gì nữa.
Nếu Ngộ Đạo Thánh Tông muốn mở rộng thì không tránh khỏi xô xát với cấm khu Thiên Yêu.
Chỉ có cách triệt để hủy diệt cấm khu Thiên Yêu thì Ngộ Đạo Thánh Tông mới có thể mở rộng như ý muốn.
Lệnh treo thưởng này là để đối phó với cấm khu Thiên Yêu.
Dùng phương thức treo thưởng để triệu tập đông đảo Thánh cảnh, Đại Thánh tới chinh phạt cấm khu Thiên Yêu thì tu sĩ của Ngộ Đạo Thánh Tông có thể hạn chế đổ máu, cũng bớt vẫn lạc, đối với Ngộ Đạo Thánh Tông mà nói tất nhiên cách này có trăm lợi mà không một hại.
Rất nhiều tu sĩ cũng biết rõ mục đích của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Nhưng làm gì có ai cự tuyệt hấp dẫn từ Ngộ Đạo Trì được?
Thật ra thì Lục Trường Sinh không để ý tới Ngộ Đạo Trì.
Rõ ràng Ngộ Đạo Trì sẽ giúp tăng cường ngộ tính.
Nhưng ngộ tính của hắn cần tăng trưởng nữa sao?
Không cần!
Lục Trường Sinh đã có đỉnh cấp ngộ tính.
Nhìn khắp Ám Vực hoặc Hỗn Độn, có bao nhiêu người có ngộ tính sánh được với Lục Trường Sinh?
Lục Trường Sinh không cần tăng cường ngộ tính, nhưng hắn vẫn muốn tới cấm khu Thiên Yêu một chuyến.
Mục đích rất đơn giản.
Vì thu hoạch sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Cấm khu Thiên Yêu thật sự không đơn giản.
Nơi đó có rất nhiều đại yêu dị thú mang huyết mạch Thái Cổ.
Giờ Lục Trường Sinh có thể quang minh chính đại chém giết những đại yêu dị thú này, tương đương với việc quang minh chính đại thu hoạch sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Hỏi sao Lục Trường Sinh từ chối được?
Hắn không từ chối được!
Dù mục đích khác biệt nhưng hắn và Hoàng Thiên Đại Thánh đều động tâm.
Bọn hắn đều muốn tiến tới cấm khu Thiên Yêu.
“Hoàng Thiên đạo hữu, đúng là Lục mỗ muốn tới cấm khu Thiên Yêu thử một lần.”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, nói ra suy nghĩ của mình.
“Vậy thì tốt quá, chi bằng chúng ta cùng nhau tới cấm khu Thiên Yêu đi Lục đạo hữu?”
Nét mặt Hoàng Thiên Đại Thánh lộ vẻ vui mừng.
“Được.”
“Nhưng tơi cấm khu Thiên Yêu, Lục mỗ muốn hành động đơn độc.”
“Chuyện này tất nhiên không thành vấn đề, thật ra ta cũng không quen tổ đội.”
Hoàng Thiên Đại Thánh gật đầu.
Không muốn tổ đội là điều bình thường.
Dù sao cũng có liên quan tới điểm ngộ đạo.
Trong cấm khu Thiên Yêu có rất nhiều đại yêu dị thú.
Hẳn sẽ cần rất nhiều thời gian để san bằng cấm khu Thiên Yêu.
Cũng có thể mất tới mấy trăm năm, thậm chí mấy nghìn năm.
Không ai nói chắc được.
“Tốt, vậy thì xuất phát thôi.”
Thế là Lục Trường Sinh và Hoàng Thiên Đại Thánh cùng nhau xuất phát, rời khỏi thành Thiên Dự, bay về phía Ngộ Đạo Thánh Tông.
Hai người cùng nhau trải qua một quãng đường dài, mất một năm mới tới Ngộ Đạo Thánh Tông.
Dưới chân núi Ngộ Đạo Thánh Tông đã có rất nhiều tu sĩ tụ tập.
Về cơ bản đều từ Thánh cảnh trở lên.
Còn từ Thánh cảnh trở xuống hoặc cả Chuẩn Thánh cũng không được tiến vào cấm khu Thiên Yêu.
Đây là quy củ của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Dù sao cấm khu Thiên Yêu cũng không phải kẻ yếu, cường giả Thánh cảnh mới có tư cách tiến vào bên trong.
Từ Thánh cảnh trở xuống tiến vào cấm khu Thiên Yêu cũng chẳng có tác dụng gì.
Nếu chết trong cấm khu Thiên Yêu ngược lại sẽ tạo thành rất nhiều rắc rối.
Dù sao thì có thể Ngộ Đạo Trì sẽ thu hút rất nhiều thiên kiêu tìm tới.
Ngay cả Thánh cảnh còn chưa phải, năng lực tự vệ cũng có hạn, người như thế tới cấm khu Thiên Yêu xác suất tử vong sẽ rất lớn.
Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không muốn để quá nhiều thiên kiêu vẫn lạc, như thế bọn hắn sẽ bị rất nhiều thế lực ghi hận.
Lục Trường Sinh và Hoàng Thiên Đại Thánh đều là Đại Thánh.
Hai người thuận lợi tiến vào Ngộ Đạo Thánh Tông, lấy được hai tấm thẻ ngộ đạo.
Thẻ ngộ đạo này có thể ghi lại số lượng yêu ma dị thú bị tu sĩ chém giết tại cấm khu Thiên Yêu, đồng thời tự động đổi thành điểm ngộ đạo.
Thứ này không khác lắm với thẻ thân phận của liên minh Hỗn Độn trên người Lục Trường Sinh.
Thế nhưng chuyện này cũng rất bình thường.
Dù sao cách này cũng thuận tiện nhất.
Lục Trường Sinh và Hoàng Thiên Đại Thánh lập tức chạy tới cấm khu Thiên Yêu.
Cấm khu Thiên Yêu cách Ngộ Đạo Thánh Tông không xa.
Kỳ thực cấm khu nằm ngay gần Ngộ Đạo Thánh Tông.
Chính vì vậy Ngộ Đạo Thánh Tông mới không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn triệt để diệt trừ cấm khu Thiên Yêu.
Sau khi hai người tới cấm khu Thiên Yêu, cả hai đưa mắt nhìn nhau.
“Lục đạo hữu, chúng ta tách ra ở đây đi, chúc Lục đạo hữu thuận buồm xuôi gió.”
“Cũng chúc Hoàng Thiên đạo hữu thuận lợi.”
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, sau đó bay vào cấm khu Thiên Yêu từ hai hướng khác nhau.
Lục Trường Sinh vừa tiến vào cấm khu Thiên Yêu đã ngửi được mùi máu tanh rất nồng.
Mùi máu tanh tràn ngập trong hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận