Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1669: Thế như chẻ tre, Lục Trường Sinh chính là đệ nhất!

Thiên Quang Thánh Tông hình như có cách để đo được tu vi của tu sĩ.
Muốn lấy cao tu vi giả mạo tu vi thấp là chuyện không thể.
Trong lòng Lục Trường Sinh có vẻ không yên.
Tình trạng của hắn vô cùng đặc biệt.
Nói về tu vi, kỳ thực hắn là Đăng Thần tứ giai.
Nhưng phân thân Huyết Nhục của hắn cũng không chỉ có Đăng Thần tứ giai, hẳn là đã đạt đến Đăng Thần ngũ giai.
Nhưng để được như thế thì phải dung hợp phân thân.
Không dung hợp thì hắn chỉ là Đăng Thần tứ giai.
Về phần cảnh giới Thái Ất Kim Tiên lại là hệ thống tu hành riêng của Thiên giới.
Không biết Thiên Quang Thánh Tông sẽ phán định thế nào đây?
Khoảng vài ngày sau là đến lượt Lục Trường Sinh tiến lên khảo thí tu vi.
Lục Trường Sinh đứng trước một tấm gương khổng lồ.
Tấm gương này hẳn là một loại bảo vật nào đó.
Bị tấm gương chiếu vào là sẽ biết tu vi của bản thân.
“Đăng Thần tứ giai, đi vào thông đạo thứ tư.”
Tu sĩ phụ trách khảo nghiệm của Thiên Quang Thánh Tông lên tiếng.
Nghe thế Lục Trường Sinh yên tâm hơn hẳn.
Nếu hắn đi thông đạo thứ tư thì ưu thế của hắn sẽ rất lớn.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh lập tức bay vào thông đạo thứ tư.
Sau đó hoàn cảnh xung quanh trở nên vặn vẹo, Lục Trường Sinh xuất hiện ở một nơi hoàn toàn lạ lẫm.
Bốn phía cũng không có một bóng người.
Nhưng trước đó đã có rất nhiều người đi vào thông đạo thứ tư này.
Xem ra những thông đạo này đều là một không gian cực lớn.
Mỗi một tu sĩ đi vào đây đều sẽ đơn độc tiến hành khảo hạch.
“Bắt đầu khảo hạch tầng thứ nhất.”
Khi thanh âm vừa dứt, trước mắt Lục Trường Sinh đột nhiên xuất hiện một con dị thú to lớn.
Thân thể dị thú vô cùng khổng lồ, trên thân tản ra khí tức Đăng Thần tứ giai, nó bổ nhào về phía Lục Trường Sinh.
“Bùm.”
Lục Trường Sinh không cần dùng đến phân thân Huyết Nhục. Hắn chỉ cần vận dụng sức mạnh của thân thể, tung một quyền đánh nổ con dị thú này.
“Ừm?” Lục Trường Sinh chính là đệ nhất!
“Là dị thú thật à? Hơn nữa còn có huyết nhục, không thể lãng phí chỗ huyết nhục này được…”
Hiện giờ 450.000 bộ phân thân của Lục Trường Sinh đều chưa tới cực hạn.
Nhưng do không có tài nguyên tu hành nên không có cách nào tu luyện thêm nhiều phân thân hơn.
Nhưng giờ đã có của dị thú Đăng Thần tứ giai, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.
Vừa khảo hạch lại vừa có thể thu hoạch được cường đại huyết nhục.
Đúng là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống!
“Có bắt đầu tầng khảo hạch thứ hai hay không?”
“Có.”
Lục Trường Sinh kiên định trả lời.
Nếu nói “Không” thì hắn sẽ tự động bị đưa ra khỏi thông đạo thứ tư, cuộc khảo hạch cũng kết thúc ở đó.
Cách làm này cũng vì đảm bảo an toàn cho người tham dự.
Bởi vậy trước đó người của Thiên Quang Thánh Tông mới nhắc một câu “lượng sức mà làm”.
Nếu cứ cố tham gia khảo hạch quá sức mình chắc chắn sẽ có người phải chết.
Mỗi một lần khảo hạch đều có rất nhiều tu sĩ mất mạng.
Sau đó Lục Trường Sinh tiếp tục tầng khảo hạch thứ hai, vẫn là một con dị thú như cũ.
Nhưng dị thú cũng bị Lục Trường Sinh tung một quyền đánh nổ.
Sau đó là tầng thứ ba, tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu…
Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ sáu, đối với Lục Trường Sinh mà nói thật sự quá dễ dàng.
Chỉ vậy thôi ư?
Xem ra hắn cách tầng thứ chín cũng không xa.
Một khi vượt qua tầng thứ chín là hắn có thể gia nhập Thiên Quang Thánh Tông.
“Bắt đầu khảo hạch tầng thứ bảy.”
Rốt cục đã đến tầng thứ bảy.
Trước đó Lục Trường Sinh vượt qua tầng thứ sáu, dù cũng rất dễ dàng.
Nhưng hắn mơ hồ phát hiện ra, tầng thứ sáu hẳn là đã rất gần với thực lực của Đăng Thần ngũ giai.
Tầng khảo hạch thứ bảy này, quá nửa sẽ có thực lực của Đăng Thần ngũ giai.
Nói cách khác, khảo hạch từ Thiên Quang Thánh Giới thực ra chỉ vừa mới bắt đầu.
“Grào…”
Quả nhiên, tầng thứ bảy xuất hiện một con cự thú hệt như một tòa núi nhỏ.
Toàn thân trên dưới tản ra khí tức đáng sợ.
Hẳn là có được huyết mạch đặc biệt nào đó.
Loại huyết mạch đặc biệt này rất có thể bộc phát ra thực lực vượt qua tu vi cảnh giới của bản thân.
Lục Trường Sinh không dám khinh địch.
“Hư giới.”
Ánh sáng trắng mờ lập tức giáng lâm.
“Rầm.”
Hư giới giáng lâm, trực tiếp bao phủ cự thú vào trong.
“Diệt.”
Sau khi Lục Trường Sinh nói dứt lời.
Toàn thân cự thú chấn động, trên nhục thân xuất hiện từng vết máu nhìn ghê người.
“Bùm.”
Ngay sau đó thân thể cự thú sụp đổ chỉ trong nháy mắt, cứ thế biến thành một đám huyết vụ.
Thông qua tầng khảo hạch thứ bảy!
“Thông qua rồi ư?”
Lục Trường Sinh thoáng có chút kinh ngạc.
Vừa rồi ngay cả phân thân Huyết Nhục hắn cũng không có dùng tới, vẻn vẹn chỉ vận dụng mỗi Hư giới.
Kết quả trong nháy mắt đã “miểu sát” cự thú ở tầng khảo hạch thứ bảy.
Con cự thú này chắc chắn có thực lực Đăng Thần ngũ giai.
Cũng có nghĩa là có thể sánh với Đại La Kim Tiên.
Ấy thế mà lại bị Hư giới miểu sát.
Lục Trường Sinh không khỏi kinh hỉ.
Hắn biết sau khi Hư giới dung hợp một tia sức mạnh bản nguyên của Thiên giới đang dần dần từ hư hóa thực.
Rất có thể uy lực của Hư giới sẽ tăng lên một chút.
Nhưng Lục Trường Sinh không ngờ Hư giới lại biến hóa long trời lở đất như vậy, càng không ngờ uy lực của Hư giới cũng tăng vọt như vậy.
Vậy mà có thể trực tiếp miểu sát cự thú cấp độ “Đại La”.
Có điều cũng không tính là hoàn toàn miểu sát.
Dù sao Lục Trường Sinh vừa mới vận dụng toàn bộ sức mạnh của Hư giới.
Kỳ thực vẫn có một chút trở ngại.
Huống chi lúc này mới chỉ là tầng thứ bảy.
Đến tầng thứ tám chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy nữa.
Lục Trường Sinh tiếp tục xông lên.
Tầng khảo hạch thứ tám là một tên tu sĩ trông giống với Nhân tộc nhưng lại có ba đầu sáu tay.
Kỳ thực cũng có thể coi là tu sĩ Nhân tộc.
Trên người đối phương tản ra khí tức cực kỳ cường hãn.
Khiến Lục Trường Sinh mơ hồ có cảm giác như núi Thái Sơn đè lên đỉnh đầu.
Rõ ràng tầng khảo hạch thứ tám này mạnh hơn tầng khảo hạch thứ bảy nhiều.
“Hư giới.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận