Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1906: Thanh Loan, đã lâu không gặp! (2)

Chiến lực hiện tại của Lục Trường Sinh có thể xưng là Đại Thánh vô địch.
Muốn đối phó với bốn Đại Thánh đỉnh phong, chắc là không thành vấn đề.
“Báo thù?”
Lục Trường Sinh khẽ mỉm cười.
Dùng Hư giới trực tiếp che phủ tháp Hắc Quang.
Sau đó từ trong tháp Hắc Quang thả ba đệ tử Thanh Loan Tông ra.
“Thanh Loan, ngươi nhìn xem ba người này quen không?”
“Bịch”
Theo tiếng nói của Lục Trường Sinh hạ xuống, ba đạo thân ảnh lập tức xuất hiện ở trước mặt Lâm Thanh Loan.
“Đây…”
Lâm Thanh Loan mở to hai mắt nhìn.
Cùng lúc đó, ba nữ tử váy xanh cũng ngẩn mặt ra, ngay sau đó lập tức quỳ xuống đất: “Bái kiến sư tôn!”
“Sư tôn, ngài không sao chứ? Thật sự quá tốt rồi, chúng ta còn tưởng đời này không được gặp lại sư tôn nữa…”
“Sư tôn, Thanh Loan Tông đã không còn…”
Ba nữ tử nhìn thấy Lâm Thanh Loan, lập tức hốc mắt đỏ bừng, không nhịn được bắt đầu nghẹn ngào.
“Là các ngươi?”
Lâm Thanh Loan rất vui mừng.
Nàng thật sự không nghĩ tới lại còn có thể gặp được ba đệ tử.
Trên thực tế nàng có ấn tượng với ba đệ tử này.
Thiên phú rất tốt.
Thoạt nhìn Lâm Thanh Loan thu nhận rất nhiều đệ tử.
Nhưng trên thực tế nàng vẫn rất chú ý tới ba người này.
Ba người này cũng không phải người vô hình như họ vẫn nghĩ.
Chẳng qua ba người các nàng đều không biết mình được Lâm Thanh Loan chú ý thôi.
“Các ngươi yên tâm, sau khi sư tôn rời khỏi vực sâu Hoang Cổ lập tức báo thù cho tông môn, báo thù cho đệ tử đã chết!”
Lâm Thanh Loan trầm giọng nói.
Nhìn thấy ba đệ tử, không chỉ không khiến nàng hóa giải hận ý, ngược lại càng muốn báo thù hơn.
Suy cho cùng, nhiều đệ tử của nàng đã chết như vậy.
“Báo thù?”
Ba nữ tử hơi ngẩn ra.
Các nàng lập tức kịp phản ứng lại: “Sư tôn, ngài không biết?”
“Biết cái gì?”
“Báo thù ngài nói, bốn tông môn lớn đã có ba tông môn lớn tan thành mây khói, ba Đại Thánh đỉnh phong cũng đã chết. Chỉ còn lại Hoang Cổ Đạo vẫn tồn tại. Đó cũng là nhờ Hoang Cổ Đạo lão tổ đoán được thông tin ngài ở trong vực sâu Hoang Cổ, nhờ thế mới được Lục tiền bối tha cho một mạng.”
Lục Trường Sinh cũng nói: “Nếu như thật sự chưa hết giận, vậy thì lại đi tiêu diệt Hoang Cổ Đạo, không cần lo sợ.”
Lời của Lục Trường Sinh, cũng khiến cho Lâm Thanh Loan phản ứng lại.
Ba tông môn lớn đều bị Lục Trường Sinh tiêu diệt?
Chỉ còn lại một Hoang Cổ Đạo?
Thậm chí Hoang Cổ Đạo vẫn dựa vào Hoang Cổ Đạo lão tổ cầu xin tha mạng, hơn nữa nói ta tin tức của nàng, mới có thể kéo dài hơi tàn mà tồn tại.
Trong nhất thời, Lâm Thanh Loan dường như cảm thấy Lục Trường Sinh có chút xa lạ.
Đây là đạo lữ mà nàng chọn trúng kia?
Lâm Thanh Loan đã từng thề, nhất định phải “bảo vệ” Lục Trường Sinh thật tốt.
Nhưng hiện tại nhìn lại, Lục Trường Sinh cần bảo vệ chỗ nào?
Rõ ràng là nàng mới cần bảo vệ.
Thậm chí, nếu như hiện tại Lục Trường Sinh không muốn trở thành đạo lữ của nàng.
Vậy thì nàng với Thiên Nguyên Thánh Tông cũng không thể tránh được.
Dù sao, ban đầu nàng bằng lòng lựa chọn Lục Trường Sinh trở thành đạo lữ, là vì nhìn trúng Vạn Cổ Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh.
Hi vọng Lục Trường Sinh có thể giúp nàng trùng kích Thập Đạo Đại Thánh, nhân tiện nắm chắc lực lượng trở thành Đại Đế!
Nói chung, mục đích không thuần khiết.
Hiện tại thực lực của Lục Trường Sinh đã rất mạnh.
Mạnh tới mức cho dù là Thiên Nguyên Thánh Tông hay là Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không thể ép buộc được Lục Trường Sinh.
Như vậy, Lục Trường Sinh còn muốn nàng trở thành đạo lữ hay không, cái đó sẽ rất khó nói.
“Nếu ngươi không muốn…”
Lâm Thanh Loan có chút thấp thỏm.
Lục Trường Sinh lắc đầu, ngăn cản lời nói của Lâm Thanh loan.
Hắn thở dài một tiếng, nói: “Nếu như không muốn, Lục mỗ còn tới bí cảnh Hoang Cổ làm gì?”
“Ban đầu ngươi không tiếc bất cứ giá nào công khai tin tức chúng ta trở thành đạo lữ, thậm chí ngươi vội vàng đi tới bí cảnh Hoang Cổ, không phải vì ngươi sợ không bảo vệ được ta, muốn khiến bản thân nhanh chóng trở thành Cửu Đạo Đại Thánh, thuận tiện trở thành Đại Đế, lúc này mới có thể bảo vệ Lục mỗ sao?”
Lục Trường Sinh không nói gì nữa.
Có một số việc, ngươi biết ta biết là được.
Lâm Thanh Loan có thật lòng hay không, Lục Trường Sinh đương nhiên có thể nhìn ra.
Dựa vào năng lực phân tích của hắn, dựa vào ngộ tính của hắn, có gì mà không nhìn ra?
Lâm Thanh Loan nở nụ cười.
Thậm chí trong lòng còn mơ hồ có một tảng đá lớn đã hạ xuống đất.
Toàn thân nhẹ nhõm nói không nên lời.
“Được rồi, trước tiên rời khỏi vực sâu Hoang Cổ nhé.”
Lục Trường Sinh dẫn theo bốn người nhanh chóng rời khỏi vực sâu Hoang Cổ.
Dọc trên đường đi ngược lại không gặp phải phiền toái gì.
Sau khi rời khỏi vực sâu Hoang Cổ, Lâm Thanh Loan suy nghĩ một lúc nói: “Ta muốn tới chốn cũ của Thanh Loan Tông nhìn một chút?”
“Được.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Đây cũng không phải là việc khó gì.
Hiện tại bí cảnh Hoang Cổ đối với bọn họ, không có bất kỳ uy hiếp gì nữa.
Cho nên, một nhóm năm người nghênh ngang bay về phía Thanh Loan Tông.
Rất nhanh, năm người đã tới Thanh Loan Tông.
Vốn Thanh Loan Tông đã biến thành một đống đổ nát,
Nhưng hiện tại không giống với lúc trước.
Trên đống đổ nát của Thanh Loan Tông đã có một đoàn kiến trúc mới xuất hiện.
Hơn nữa giống y hệt với trước kia.
“Đây là…”
Lâm Thanh Loan cùng ba đệ tử của nàng đều vui mừng đan xen.
Thanh Loan Tông đã trùng kiến lại rồi?
Nhưng mà, rốt cuộc là ai đã xây dựng lại Thanh Loan Tông?
“Chúng ta đi qua xem một chút.”
Ánh mắt Lục Trường Sinh nhẹ nhàng híp lại.
Thật ra thì trong lòng hắn đã có suy đoán.
Nhưng vẫn không chắc chắn.
Hiện tại đi qua nhìn một cái, là sẽ biết.
Cho nên, một nhóm năm người trực tiếp tiến về phía Thanh Loan Tông.
Rất nhanh, năm người đã đến sơn môn Thanh Loan Tông.
Chẳng qua, bọn họ nhìn thấy một vài tu sĩ đứng bên ngoài Thanh Loan Tông.
Nhưng mà, phục sức của những tu sĩ này cũng không phải là đệ tử của Thanh Loan Tông.
Mà là tu sĩ của Hoang Cổ Đạo,
“Sao tu sĩ của Hoang Cổ Đạo lại ở Thanh Loan Tông?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận