Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1483: Cứng rắn chống đỡ Thần Thông, Tiên thú Thái Cổ! (4)

“Loại tiên thú này…”
“Chẳng lẽ là Tiên thú Thái Cổ trong truyền thuyết?”
“Trên người nó không có bất kỳ hơi thở nào của cấp độ Thiên Tiên, hẳn là cũng chỉ ở cấp độ Chân Tiên.”
“Thế nhưng mà, tuy là cấp độ Chân Tiên, nhưng lại có một hơi thở cường hãn, dường như bao trùm lên phía trên Chân Tiên.”
Loại tình huống này, Lục Trường Sinh chỉ có thể nghĩ đến Tiên thú Thái Cổ.
Tiên thú Thái Cổ trong truyền thuyết, mỗi con đều kinh thiên động địa, chiến thiên đấu địa.
Thậm chí có thể vượt cấp chiến đấu.
Chỉ là càng về sau, Tiên thú Thái Cổ lại càng ít đi.
Lục Trường Sinh vô cùng hoài nghi, con tiên thú đang ngủ say trước mắt chính là một con Tiên thú Thái Cổ!
Thấy được tồn tại kinh khủng hư hư thực thực Tiên thú Thái Cổ.
Lục Trường Sinh lại nhìn Tiên mạch một chút.
Con tiên thú này ngủ ngay tại phía trên Tiên mạch.
Hơn nữa còn là vị trí trung tâm.
Hiển nhiên là đã hoàn toàn chiếm đoạt Tiên mạch này.
Ý thức của Lục Trường Sinh quét qua.
Tiên mạch này kéo dài rất rộng.
Tuyệt đối là Tiên mạch cỡ lớn, thậm chí là Tiên mạch cực lớn.
Cực kỳ thích hợp trở thành Tiên mạch ở trong đạo tràng của hắn.
Chỉ là, muốn di chuyển một tòa Tiên mạch lớn như vậy, chuyện đó thật sự kinh thiên động địa.
Động tĩnh lớn phỏng chừng sẽ chấn động toàn bộ dãy núi Huyết Trạch.
Nhưng mấu chốt là một Tiên mạch lớn như thế, động tĩnh như thế lớn, nhất định sẽ làm con tiên thú này thức dậy.
Bởi vậy, muốn đạt được Tiên mạch, nhất định phải giải quyết con tiên thú này.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Trường Sinh cũng hạ quyết tâm.
“Thần Thông, Vĩ Lực!”
Thừa dịp tiên thú còn đang ngủ say, Lục Trường Sinh quả quyết ra tay.
“Rầm.”
Thần Thông bộc phát.
Lực lượng kinh khủng nương theo Lục Trường Sinh đấm ra một quyền.
Cho dù ở bên trong lĩnh vực của tiên thú, một quyền này của Lục Trường Sinh cũng có uy năng kinh thiên động địa.
Một khi rơi xuống, thậm chí đại địa cũng phải rạn nứt.
ngọn núi cũng phải bị đánh nổ.
Huống chi là một con tiên thú?
Lục Trường Sinh chưa từng thấy con tiên thú nào có thể chống lại Thần thông Vĩ lực của hắn.
Nhưng mà, nơi này chung quy vẫn là lĩnh vực của tiên thú.
Theo sự bạo phát Thần Thông của Lục Trường Sinh, lĩnh vực cũng lập tức liền bị quấy nhiễu.
Động tĩnh lớn đến mức này, dường như trong nháy mắt đã đánh thức tiên thú còn đang ngủ say.
“Vù.”
Tiên thú như hòn núi nhỏ mở mắt.
Tiên thú mở to mắt.
Uy năng của lĩnh vực trong nháy mắt được tăng cường gấp mấy lần.
“Hửm?”
Lục Trường Sinh rõ ràng cảm thấy áp lực nặng nề hơn.
Thân thể của hắn đang phải chịu đựng lực lượng kinh khủng.
Nhưng mà, một quyền của hắn cuối cùng vẫn đánh vào thẳng mặt tiên thú.
Nhưng ngay sau đó, tiên thú đột nhiên giơ lên một cái móng vuốt to lớn.
Sau đó cứng rắn đỡ lấy nắm đấm của Lục Trường Sinh.
“Ầm ầm.”
Một trận đất rung núi chuyển.
Lục Trường Sinh rõ ràng cảm thấy một lực lượng kinh khủng bạo phát từ móng vuốt khổng lồ của tiên thú.
Cứng đối cứng với quyền của hắn.
Phải biết, một quyền này của Lục Trường Sinh hội tụ lực lượng của ba loại Tiên Thể.
Lại thêm lực lượng của Thần Thông.
Đây một quyền kinh khủng đến mức nào?
Thế nhưng mà, một quyền khủng bố như vậy thế mà lại bị tiên thú chặn được.
Đúng, thật sự chặn được.
Cho dù tiên thú cũng cực kỳ chật vật.
Móng vuốt to lớn kia trực tiếp bị nổ cho nát vụn.
Một cái móng vuốt khổng lồ cũng bị nổ tung, biến thành sương máu.
Đủ thấy một quyền này của Lục Trường Sinh có uy lực khủng bố cỡ nào.
Thế nhưng mà, một chút thương thế ấy đối với một con tiên thú mà nói, có đáng là bao?
Móng vuốt khổng lồ đó trong nháy mắt liền khôi phục như lúc ban đầu.
Trong lòng Lục Trường Sinh run lên.
Phiền phức lớn rồi!
Trong lòng hắn cũng trở nên kinh đào hải lãng.
Từ sau khi Lục Trường Sinh nhận được Thần thông Vĩ lực, trên cơ bản ra tay chưa hề thất thủ.
Bất kể phải đối mặt với địch nhân nào, Thần thông Vĩ lực vừa ra, nhất định có thể đánh nổ đối thủ.
Thế nhưng, hiện tại con tiên thú này lại cứng rắn chống đỡ được Thần thông Vĩ lực.
Chỉ phải chịu một chút vết thương nhỏ.
Trong chớp mắt liền có thể khôi phục lại.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh gặp được đối thủ mạnh mẽ như vậy.
“Thần Thông, Thôn Linh.”
Lục Trường Sinh không cần nghĩ ngợi.
Đối phương có linh trí, như vậy Thần thông Thôn linh chắc chắn có thể khắc chế đối thủ.
Bởi vậy, Lục Trường Sinh không có chút do dự nào, trực tiếp thi triển môn Thần Thông thứ hai.
Từ môn Thần Thông thứ nhất đến môn Thần Thông thứ hai.
Trên thực tế chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.
Lục Trường Sinh ra tay vô cùng quả quyết.
Ngay sau đó, một cái lỗ đen thật lớn xuất hiện từ hư không.
Tiên thú có hình thể khổng lồ như núi nhỏ, lại trực tiếp bị lỗ đen nuốt mất.
Sự cường hãn của Thần thông Thôn linh, Lục Trường Sinh đã sớm biết.
Vì vậy, hắn rất có tự tin.
Nhìn thấy con tiên thú kinh khủng này bị thần thông cắn nuốt, Lục Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng, hắn cẩn thận cảm ứng.
Thần thông Thôn linh sau khi cắn nuốt tiên thú lại đang “giằng co”.
Bởi vì thần thông “thôn linh” vậy mà không thể hoàn toàn nghiền nát tiên thú.
Giống như một con rắn lớn nuốt một con voi lớn.
“Nghẹn” mất rồi.
Căn bản không cách nào “tiêu hóa” được.
Hiện giờ Lục Trường Sinh cũng y như vậy.
Thần thông Thôn linh của hắn không cách nào hoàn toàn cắn nuốt tiên thú.
Lục Trường Sinh nhướn mày, chỉ có thể “nôn” ra tiên thú lần nữa.
Hai môn thần thông của hắn, Thôn Linh và Vĩ Lực đều đã thi triển ra.
Kết quả vẫn không làm gì được tiên thú, đủ thấy được sự kinh khủng của con tiên thú này.
Thậm chí còn phải cộng thêm ba loại Tiên Thể hợp nhất nhưng vẫn không làm gì được tiên thú.
Con tiên thú này thật sự là mạnh đến có phần khó bề tưởng tượng.
Không hổ là tiên thú Thái Cổ.
Quả thực không giống bình thường.
“Grào…”
Chẳng qua, hai loại thần thông Lục Trường Sinh thi triển lại đã triệt để chọc giận tiên thú.
Tiên thú sẽ không chịu để yên.
Ngay sau đó, tiên thú gào thét, dường như lại thi triển ra một loại thần thông thiên phú nào đó.
“Đùng đoàng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận