Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 129. Cá chép vượt long môn, mỗi một long môn là một trọng thiên (3)



Chương 129. Cá chép vượt long môn, mỗi một long môn là một trọng thiên (3)




Thực lực của hắn đều dùng đơn vị "tháng" để tăng, vừa thành tựu cảnh giới Thần Lực không bao lâu đã nắm giữ được ba mươi đỉnh sức mạnh, tốc độ tăng trưởng đúng là nhanh đến kinh người!
Lục Trường Sinh lại sắp xếp các loại võ công và vũ kỹ vào trong bọc.
Rốt cục, hắn đếm được ba trăm mười tám môn vũ kỹ cả thảy.
Đáng tiếc là trong số đó có hơn hai trăm môn vũ kỹ lúc trước Lục Trường Sinh đã luyện cả rồi.
Chỉ còn lai có sáu mươi tám môn vũ kỹ mà thôi.
Nhưng phẩm chất của sáu mươi tám môn vũ kỹ mới này lại không hề thấp chút nào.
Phần lớn chúng đều là vũ kỹ cấp ba, cấp bốn, thậm chí còn có cả vũ kỹ cấp năm, cấp sáu, cấp bảy hoặc cấp tám nữa.
Hơn nữa, Lục Trường Sinh còn có được một niềm vui bất ngờ khi nhận ra cả vũ kỹ của cảnh giới Thần Lực!
Môn vũ kỹ này có tên gọi là Tam Trọng Lãng!
Đây là một loại vũ ký chí cương chí mãnh, dùng lực ép để bùng nổ, hơn nữa còn có tính liên tục cực kỳ cao.
Môn vũ kỹ này có tất cả ba tầng sóng.
Chỉ cần đánh ra một tầng sóng mà đối thủ không thể phá được chiêu thức thì sẽ tiếp tục có tầng sóng thứ hai, tầng sóng thứ ba, tầng sau cao hơn tầng trước!
Một tầng sóng là gần như đã đủ để bùng nổ toàn lực.
Nếu tạo được hai tầng sóng thì có thể tăng được năm phần mười sức mạnh.
Đến tầng sóng thứ ba thì tăng gấp đôi sức mạnh.
Có thể nói rằng đây là một loại vũ kỹ đáng sợ.
Tuy nhiên, Tam Trọng Lãng chỉ có thể tăng về mặt sức mạnh chứ không thể tăng cường thân thể, riêng điểm này, nó không so được với Thần Long Biến.
Nhưng Thần Long Biến lại chỉ là bí pháp chứ không phải vũ kỹ.
Tam Trọng Lãng là vũ kỹ chồng lên, thế lớn lực mạnh, dùng lực ép người, hoàn toàn bỏ qua phòng thủ mà chỉ công kích một cách điên cuồng.
Ngươi không chết thì ta lìa đời!
Nếu luyện tới được tầng sóng thứ ba thì sẽ giúp thực lực nâng lên rất nhiều.
Điều khó khăn duy nhất ở đây là phải có ngộ tính rất cao mới luyện được.
Hẳn là trước đây Yến Kiếm Sinh không có đủ ngộ tính nên mới không thể luyện được Tam Trọng Lãng.
Nếu không, Lục Trường Sinh chỉ có mỗi Thần Long Biến thì cũng chưa chắc mèo nào cắn mỉu nào.
Ngộ tính của Lục Trường Sinh đúng là rất cao nhưng hắn vẫn phải tốn tới mấy ngày để luyện thành công tầng thứ nhất của Tam Trọng Lãng.
Hơn nữa, theo dự tính của hắn, tầng thứ hai sẽ tốn thời gian rất lâu.
"Xem ra đến cảnh giới Thần Lực thì dù có là võ công, vũ kỹ hay là bí pháp đều sẽ không dễ dàng."
Lục Trường Sinh nghĩ kỹ thì thấy đây cũng là điều bình thường.
Trong những người lên được đến cảnh giới Thần Lực, có ai không phải kẻ thiên tư trác tuyệt, ngộ tính vượt xa võ giả bình thường đâu?
Những võ công, vũ kỹ thậm chí là bí pháp được sáng chế ra từ những võ giả như vậy tất nhiên cũng không dễ gì để luyện thành, phải cần có ngộ tính cao hơn, thiên phú cao hơn mới được.
Về mặt thiên phú, Lục Trường Sinh không quá xuất sắc.
Có rất nhiều loại võ công không hề phù hợp với hắn.
Nhưng dựa vào ngộ tính cao siêu của mình, Lục Trường Sinh vẫn luyện được tới viên mãn.
Bây giờ cũng thế.
Ngộ tính của Lục Trường Sinh hiện nay giúp hắn tạm thời đối phó được với các loại võ công và vũ kỹ khoảng cấp mười.
Nhưng vượt qua cấp mười thì đúng là hơi quá sức với hắn.
Dù có thể luyện thành công cũng phải tốn rất nhiều thời gian.
Theo như suy đoán của Lục Trường Sinh hiện nay thì cấp mười gần như là đối ứng với cảnh giới Thần Lực.
"Nên đến Diệu Nhân Đường xem sao đã."
Lục Trường Sinh mở cửa.
Hắn đã bế quan vài ngày và có được thu hoạch khá lớn, điều này đồng nghĩa với việc hắn đã "mất tích" vài hôm ở Diệu Nhân Đường.
Thật ra việc Lục Trường Sinh không thường tới Diệu Nhân Đường đã chẳng phải chuyện mới mẻ gì nữa rồi.
Thỉnh thoảng, Lục Trường Sinh sẽ tìm cớ để "mất tích" vài ngày, người ở Diệu Nhân Đường cũng tập mãi thành quen.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn thông báo với mọi người là nếu hắn không tới Diệu Nhân Đường thì cũng không cần phải lo lắng, chỉ một thời gian ngắn sau là hắn sẽ xuất hiện lại thôi.
Chẳng mấy chốc, Lục Trường Sinh đã tới Diệu Nhân Đường.
"Lục đại phu, rốt cục ngài cũng tới rồi."
"Mấy hôm nay có khá nhiều bệnh nhân nghe danh ngài mà đến, giờ họ đều đang chờ Lục đại phu đấy."
Trương Hoàn nhanh nhẹn rót một chén trà nóng cho Lục Trường Sinh.
"Ta mới ra ngoài một chuyến, bây giờ để bệnh nhân vào đi."
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh bắt đầu xem bệnh cho từng người một.
Vèo một cái đã tới buổi trưa, cũng đến lúc nghỉ ngơi rồi.
Vào lúc này, dược sư của Diệu Thủ Viên đưa một chuyến dược liệu tới.
"Từ từ đã, đây là gì vậy?"
Lục Trường Sinh cản dược sư lại và chỉ vào một vị thuốc trong số đó rồi hỏi.
"Đây là kỳ hương Cổ Nham, được Huyết Sát Môn tinh luyện từ Cổ Nham Chi mà thành."
"Kỳ hương Cổ Nham này có thể giúp an tâm tĩnh thần, ngửi trong thời gian dài sẽ giúp cải thiện khí sắc, kéo dài tuổi thọ."
Dược sư trả lời.
Lục Trường Sinh nhíu mày.
Mấy ngày trước, hắn vừa mới đánh tới tận sơn môn của Huyết Sát Môn, tại sao bây giờ Diệu Thủ Viên lại hợp tác với Huyết Sát Môn?
"Trương Hoàn, đã có chuyện gì xảy ra vậy?"
Lục Trường Sinh hỏi.
Thật ra, kỳ hương Cổ Nham này không được tính là dược liệu, thế nhưng dính vào đặc tính là kéo dài tuổi thọ, thế nên nó sẽ được bày bán ở dược phô.
"Lục đại phu, ngài không biết à?"
"Mấy hôm trước, Huyết Sát Môn bị một mình Trang đại hiệp lật tung cả lên, môn chủ với trưởng lão bị Trang đại hiệp diệt trừ hết, thậm chí hắn còn dẫm sập cả sơn môn của Huyết Sát Môn nữa kìa."
"Huyết Sát Môn nhanh chóng rơi vào nội loạn. Sau đó chẳng biết làm sao mà Huyết Sát Môn lại lập môn chủ mới, hợp tác với các thế lực lớn trong thành Nam Dương. Sau đó bọn họ bắt tay nhau buôn bán kỳ hương Cổ Nham."
"Diệu Thủ Viên chúng ta cũng góp một phần, bây giờ việc bày bán kỳ hương Cổ Nham cũng tạo ra lợi ích lớn cho Diệu Thủ Viên chúng ta đấy." Hết chương 129.



Bạn cần đăng nhập để bình luận