Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1798: Cùng thế hệ ta vô địch! Không được thì từ bỏ! Lục Trường Sinh ra tay, trấn áp thiên kiêu! (3)

Dựa vào huyết mạch Thái Cổ có lẽ có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng đối đầu với Lục Trường Sinh cũng chỉ có đường chết.
“Vù vù.”
Ngay sau đó một hạt nhục thân trong cơ thể Lục Trường Sinh hơi chấn động.
Hư giới lập tức giáng lâm.
Con hung thú này lập tức bị Hư giới ngăn cách, trấn áp.
Dù nó không ngừng giãy giụa cũng không thay đổi được gì.
Lục Trường Sinh không sử dụng bất cứ sức mạnh thân thể nào.
Vẻn vẹn chỉ có Hư giới không ngừng trấn áp, ma diệt.
Cuối cùng nhục thân con hung thú này cứ thế bị ma diệt từng chút một.
Không có mảy may khả năng chạy thoát.
Đây chính là Hư giới!
Hoặc phải nói đây chính là Giới Chủ!
Nhưng sau khi Hư giới trấn sát con hung thú này lại có thu hoạch ngoài ý muốn.
“Hả?”
“Đây là… sức mạnh bản nguyên Ám Vực?”
“Sao một con hung thú lại có thể ẩn chứa sức mạnh bản nguyên Ám Vực được?”
“Hay là do con hung thú này lai lịch vô cùng bất phàm?”
Ánh mắt Lục Trường Sinh đột nhiên ngưng tụ.
Hắn thấy bên trong Hư giới, ở nơi nhục thân hung thú bị ma diệt để lại một tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực màu đỏ sậm.
Quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Thế nhưng sao trong cơ thể hung thú lại ẩn chứa sức mạnh bản nguyên Ám Vực?
Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
“Hoàn cảnh Ám Vực không giống với Hỗn Độn. Đám có khả năng thiên kiêu đỉnh tiêm kia trên thân mang đại khí vận, sức mạnh bản nguyên Ám Vực sẽ tiến vào trong cơ thể bọn hắn, tăng cao khả năng tu hành của bọn hắn. Mà thiên kiêu đỉnh tiêm không chỉ có riêng Nhân tộc, hung thú cũng giống như vậy.”
“Nếu lai lịch của hung thú vô cùng cường hãn, ví dụ như có thể là hậu duệ của hung thú Thái Cổ hoặc là loại vô cùng hiếm thấy thì cũng giống như thiên kiêu đỉnh tiêm trong đám hung thú, rất có khả năng ẩn chứa sức mạnh bản nguyên Ám Vực.”
“Như thế ánh mắt của ta kỳ thực không chỉ giới hạn trong đám tu sĩ, bởi hung thú cũng có thể ẩn chứa sức mạnh bản nguyên Ám Vực…”
Càng nghĩ Lục Trường Sinh lại càng minh bạch.
Lại có thêm một con đường tắt để hắn thu hoạch được sức mạnh bản nguyên Ám Vực rồi.
Đó chính là hung thú.
Vả lại hung thú còn có một chỗ tốt, đó chính là về cơ bản chúng không có thế lực chống lưng.
Khác với Nhân tộc, phía sau thiên kiêu đỉnh tiêm đều có thế lực.
Đánh nhỏ là già tới ngay.
Thế nên rất khó giải quyết.
Nhưng hung thú lại khác.
Chỉ cần cẩn thận một chút, chém giết hung thú thật nhanh thì về cơ bản sẽ không có rắc rối gì nữa.
Trừ khi phụ mẫu của hung thú cũng ở gần đó thì chắc chắn sẽ gặp chút rắc rối.
Nhưng về cơ bản hung thú đều chỉ sinh chứ không nuôi.
Cùng lắm là để hậu duệ trưởng thành một chút, có năng lực tự vệ nhất định là sẽ đuổi đi, mặc kệ chúng tự sinh tự diệt.
Dễ đối phó hơn tu sĩ Nhân tộc nhiều.
Điểm duy nhất không được như tu sĩ Nhân tộc chính là số lượng.
Chắc chắn có rất ít hung thú ẩn chứa sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Dù sao Nhân tộc mới là chúa tể của Ám Vực.
Có được một tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực, Lục Trường Sinh cất đi trước.
Đợi góp nhặt được nhiều hơn hắn mới luyện hóa.
Giờ quan trọng nhất chính là tích lũy thêm càng nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Lục Trường Sinh xuyên thẳng qua cấm khu Lạc Nhật, chém giết cùng hung thú.
Thực ra thì đây là trạng thái bình thường.
Hiện giờ cấm khu Lạc Nhật có rất nhiều hung thú, tu sĩ Nhân tộc cũng rất nhiều.
Đôi bên đang kịch liệt chém giết.
Cấm khu Lạc Nhật cũng không phải nơi như cấm khu Huyết Hồ.
Trong cấm khu Lạc Nhật cực kỳ nhiều hung thú, mà hung thú cũng cực kỳ cường hãn.
Đừng nói tới Chuẩn Thánh, ngay cả Đại Thánh cũng có thể vẫn lạc.
Trên đường đi Lục Trường Sinh gặp được rất nhiều hung thú.
Về cơ bản hắn không hề sử dụng sức mạnh của thân thể mà chỉ vận dụng sức mạnh Hư giới.
Sau khi Hư giới dung hợp với hạt nhục thân còn có một chỗ tốt.
Dù Hư giới có bị phá hủy thì Lục Trường Sinh cũng chỉ tổn thất một hạt nhục thân mà thôi.
Tuyệt đối sẽ không bị ảnh hưởng.
Nhưng Hư giới của hắn lại có uy lực hệt như những Giới Chủ khác.
Lục Trường Sinh cũng từng thử qua.
Nếu hắn dùng Hư giới bao phủ cả một khu vực.
Sau đó vận dụng tháp Hắc Quang bên trong Hư giới.
Chỉ cần Hư giới không bị xé rách thì khí tức của tháp Hắc Quang cũng sẽ không truyền ra ngoài.
Nói cách khác, ở trong Hư giới thì Lục Trường Sinh có thể thỏa thích vận dụng tháp Hắc Quang, không phải lo bị phát hiện khí tức Hỗn Độn.
Điều này không khỏi khiến Lục Trường Sinh mừng rỡ.
Tháp Hắc Quang có thể trấn áp hết thảy tu sĩ từ bốn lần chuyển tiếp sinh mệnh trở xuống.
Nói cách khác, tại Ám Vực thì tháp Hắc Quang cũng là vô địch từ tứ đạo Đại Thánh trở xuống!
Đương nhiên nếu đối phương tỉnh táo, có thể xé rách Hư giới, như vậy Lục Trường Sinh cũng không dám tùy ý vận dụng tháp Hắc Quang, bởi rất dễ dàng bị phát hiện.
Nếu là khiến Đại Đế tự mình ra tay thì dù Lục Trường Sinh có tháp Hắc Quang cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Lục Trường Sinh gặp rất nhiều hung thú, gần như hắn quét sạch cả đám.
Dù có gặp hung thú cấp độ Thánh cảnh cũng vậy.
Chúng đều không chống đỡ được bao lâu.
Chỉ tiếc Lục Trường Sinh càn quét nhiều hung thú như vậy mà chỉ thu được hai tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Công với một tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực trước đó, tất cả mới có ba tia.
Quá ít!
Trong lòng Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Xem ra trong đám hung thú rất ít con có được sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Vẫn phải tìm những thiên kiêu đỉnh tiêm kia mới được.
Về phần thiên kiêu đỉnh tiêm có thể sẽ có thủ đoạn bảo mệnh, Lục Trường Sinh có Hư giới, có thể thi triển tháp Hắc Quang bên trong Hư giới, thế nên hắn cũng có tự tin.
Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu tiến về phía có dao động tu sĩ.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã trông thấy một số tu sĩ Nhân tộc.
Trong đám tu sĩ Nhân tộc này có thiên kiêu đỉnh tiêm mà Lục Trường Sinh vẫn luôn mong ngóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận