Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1159. Lục Trường Sinh chém Cực Cảnh, đoạt thần vật, làm kinh sợ cường giả vạn tộc (4)



Chương 1159. Lục Trường Sinh chém Cực Cảnh, đoạt thần vật, làm kinh sợ cường giả vạn tộc (4)




“Thần vật là Thiên Hà Trọng Thủy Châu, có thể giúp ngươi đặt vững căn cơ cho Tiên Thiên Thủy Linh Thể.”
“Tự cầm mà lĩnh hội.”
Lục Trường Sinh trực tiếp ném thần vật Thiên Hà Trọng Thủy Châu cho Triệu Thục Oánh.
Người bình thường không có cách nhìn trộm tin tức bên trong thần vật.
Chỉ cần giọt máu là đủ.
Đến lúc đó tất nhiên có thể biết tin tức thần vật.
Nhưng đạt được thần vật, thật ra vẫn có một chút khảo nghiệm với ngộ tính.
Ngộ tính, thiên phú đều có khảo nghiệm.
Nếu ngay cả khi đạt được thần vật mà vẫn không thể đặt căn cơ cho Linh thể.
Chắc chắn trăm phần trăm là phế vật.
Đến lúc đó, Lục Trường Sinh tất nhiên có thể tùy thời thu hồi Thiên Hà Trọng Thủy Châu.
Bởi vậy, có thể luyện hóa Thiên Hà Trọng Thủy Châu hay không vẫn cần dựa vào chính Triệu Thục Oánh.
Lục Trường Sinh sẽ không can thiệp quá nhiều.
“Thần vật!”
Triệu Thục Oánh rất kích động.
Lần này nàng đi vào Phong thành vốn chỉ muốn tăng thêm chút hiểu biết.
Về phần đạt được thần vật?
Tuy rằng cũng từng ảo tưởng nhưng nằng biết đó là suy nghĩ bất khả thi.
Nhưng mà, ai ngờ đến, hiện tại thần vật ngay tại trước mặt nàng, dễ như trở bàn tay!
Triệu Thục Oánh hít một hơi thật sâu, bình phục tâm trạng.
Nàng hiểu rõ, thần vật này là do vị “Thần Nhân” trước mắt đưa cho nàng.
Thậm chí, sống chết của nàng nằm trong quyền khống chế của đối phương.
Tuy nhiên, chỉ cần có thể lợi dụng tốt thần vật, nàng vẫn còn hy vọng.
Vì thế, nàng dùng chủy thủ cắt ngón tay.
Một giọt máu tươi rơi vào giữa thần vật.
“Vù vù”.
Lập tứ, một luồng ánh sáng xanh trực tiếp bao phủ Triệu Thục Oánh.
Trong đầu Triệu Thục Oánh nhảy ra một đoạn tin tức về “Thiên Hà Trọng Thủy Châu”.
Thậm chí nàng cũng biết về Linh thể, Thần thể vân vân.
Tuy nhiên, hiện tại sao nàng dám mơ tưởng hão huyền?
Nhanh chóng hạ vững vàng căn cơ Linh thể mới là chuyện trọng yếu.
Vì thế, nàng bắt đầu dựa theo từng bước trong tin tức, thử luyện hóa Thiên Hà Trọng Thủy Châu.
“Vù vù”.
Ánh sáng xanh phát ra từ Thiên Hà Trọng Thủy Châu càng thêm nồng đậm, bao phủ Triệu Thục Oánh.
Lục Trường Sinh có thể cảm nhận, lực lượng Thiên Hà Trọng Thủy Châu vậy mà thật sự đang biến mất từng chút.
Nói cách khác, lực lượng Thiên Hà Trọng Thủy Châu đang từng chút tiến vào cơ thể Triệu Thục Oánh, hóa thành căn cơ Triệu Thục Oánh.
Lực lượng thần vật đang từng chút cải tạo thân thể Triệu Thục Oánh.
Quá trình này vô cùng thống khổ.
Triệu Thục Oánh là người có bản lĩnh. Nàng gắt gao cắn khớp hàm, mạnh mẽ nhịn đau đớn.
Nàng nhất định phải thành công!
Nếu không thành công thì không thể luyện hóa Thiên Hà Trọng Thủy Châu, không thể hạ vững căn cơ.
Nếu ngay cả khi Thiên Hà Trọng Thủy Châu đã dâng ngay trước người mà còn không thể sử dụng thì sợ rằng nàng không có bất kể giá trị nào.
Đến lúc đó, “Thần Nhân” còn lưu lại nàng không?
Triệu Thục Oánh phải thành công!
“Hửm?”
“Khí vận lại nồng đậm…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lập lòe.
Trong quá trình lực lượng Thiên Hà Trọng Thủy Châu từng chút tiến vào Triệu Thục Oánh, Lục Trường Sinh cảm giác được khí vận trên người Triệu Thục Oánh dường như đang gia tăng, càng nồng đậm hơn.
Khí vận hư vô mờ mịt, nhưng lại tồn tại chân thật.
Rất nhiều người đều biết đến khí vận, nhưng không thể lợi dụng.
Lục Trường Sinh đã có ý tưởng.
Triệu Thục Oánh dường như rất hút khí vận, hơn nữa sau khi luyện hóa Thiên Hà Trọng Thủy Châu, khí vận không hề giảm bớt mà ngược lại còn tăng cường.
Điều này chứng tỏ Triệu Thục Oánh không đơn giản.
Lưu lại Triệu Thục Oánh là một lựa chọn chính xác.
Thời gian trôi qua từng chút.
Một canh giờ, ba canh giờ, năm canh giờ, tám canh giờ, mười canh giờ…
Suốt thời gian một ngày.
Mười hai canh giờ, Triệu Thục Oánh luyện hóa Thiên Hà Trọng Thủy Châu.
Khi luồng sáng cuối cùng được luyện hóa, chui vào trong cơ thể Triệu Thục Oánh, Thiên Hà Trọng Thủy Châu hoàn toàn mất đi hào quang.
“Răng rắc.”
Thiên Hà Trọng Thủy Châu vỡ vụn, biến thành bột mịn, trôi theo làn gió.
“Tách”.
Triệu Thục Oánh mở mắt.
“Ta…Ta thành công?”
Triệu Thục Oánh nhìn thoáng qua trước người mình.
Âm thanh của nàng đang run rẩy
Đó là run rẩy vì kích động.
“Đúng, ngươi thành công, đặt được căn cơ của Tiên Thiên Thủy Linh Thể.”
“Tuy nhiên, mới chỉ là căn cơ thôi, ngươi còn phải tiếp tục tu luyện, sau này mới có cơ hội đạt được linh thể viên mãn!”
Lục Trường Sinh dừng một chút, tiếp tục nói: “Hiện tại cho ta xem năng lực của Tiên Thiên Thủy Linh Thể như thế nào?”
Triệu Thục Oánh nhìn Lục Trường Sinh, lập tức vươn tay.
“Rầm.”
Lập tức, trước người Triệu Thục Oánh đột nhiên hiện ra một bọc nước trong.
Hơn nữa nước trong càng tụ càng nhiều.
Đó không phải là nước sinh ra từ hư vô, mà là hơi nước xung quanh không ngừng ngưng tụ tạo thành.
“Điều khiển nước?”
Lục Trường Sinh không quá mức ngạc nhiên.
Tiên Thiên Thủy Linh Thể có thể khống chế một chút nước không phải quá bình thường sao?
Huống hồ, đó không phải là năng lực quá mạnh mẽ.
“Ngươi đòn toàn lực một đòn công kích ta.”
Lục Trường Sinh nói.
Triệu Thục Oánh cũng biết, Lục Trường Sinh muốn thử nghiệm lực lượng Tiên Thiên Thủy Linh Thể.
Nàng gật đầu.
Sau đó nàng toàn lực đấm một quyền về phía Lục Trường Sinh.
“Ầm ầm.”
Lục Trường Sinh dùng lực lượng võ đạo ngăn cản công kích.
Hắn cẩn thận cảm nhận.
“Được, lực lượng cấp bậc Võ Thánh.”
“Lợi hại, một người bình thường vừa mới luyện hóa Thiên Hà Trọng Thủy Châu, mới chỉ đặt căn cơ đã có thể lập tức đạt được lực lượng sánh ngang Võ Thánh?”
Ánh mắt Lục Trường Sinh hiện lên một tia sang kì lạ.
Quả thật rất lợi hại.
Ngẫm lại con đường võ đạo của chính mình.
Trước đó tu luyện đến Võ Thánh, hắn cần bao nhiêu thời gian?
Mà Triệu Thục Oánh thì sao?
Mười hai canh giờ…
Tuy nhiên, ngẫm lại thì cũng đúng.
Nơi này là Côn Ngô giới.
Nơi vạn tộc tranh bá.
Ngay cả Tổ Cảnh còn chạy theo như vịt, không ngừng phái người tiến vào tìm kiếm cơ duyên.
Có thể có loại đặc thù này cũng rất bình thường.
Nếu không phải như thế, vì sao vạn tộc lại liều mạng tranh đoạt các loại thần vật?
Có lẽ, đây là tác dụng thần vật.
Thật sự quá thần kỳ!
“Còn thủ đoạn gì không?”
Lục Trường Sinh tiếp tục hỏi. Hết chương 1159.



Bạn cần đăng nhập để bình luận