Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1779: Tranh đoạt một thế giới Hỗn Độn mới sinh! (3)

Dù không bằng thì hẳn cũng không kém là bao.
Nếu không sao có thể tuỳ tiện chém giết Hắc Viêm Thánh Nhân như thế?
Lại thêm bản thân tháp Hắc Quang cũng là bảo vật hộ đạo.
Về cơ bản có tháp Hắc Quang bảo vệ thì có gặp cường giả chuyển tiếp sinh mệnh bốn lần trở xuống hắn cũng không hề gì.
Nhưng nếu là cường giả chuyển tiếp sinh mệnh bốn lần trở lên.
Dù có tháp Hắc Quang chỉ sợ cũng rất nguy hiểm.
“Tin tức có bị tiết lộ ra ngoài không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Tạm thời thì không, nhưng không thể cam đoan chắc chắn không tiết lộ.”
Thiên Tùng Thánh Nhân nói rõ.
Chuyện này tất nhiên phải thẳng thắn.
Nếu giấu diếm dù chỉ mảy may thì về sau cũng có thể sẽ sinh ra hiềm khích, thậm chí là nội chiến.
Lục Trường Sinh vẫn đang cân nhắc.
Nhưng cán cân trong lòng hắn thật ra đã bắt đầu nghiêng về một phía.
Tạm thời tin tức không lộ ra ngoài.
Đó lại là một thế giới Hỗn Độn mới sinh.
Dù tin tức lộ ra, có cường giả tìm đến, chống đỡ được thì tốt, không ngăn được cùng lắm thì trực tiếp rời đi.
Có tháp Hắc Quang, muốn chạy cũng không khó.
Đã vậy thì còn có gì mà lo nữa?
“Được.”
“Nhưng chúng ta nhất định phải xuất phát sớm, nhanh chóng tiến tới vị trí hình thức ban đầu của thế giới Hỗn Độn để bố trí sẵn sàng.”
Lục Trường Sinh đồng ý.
Thiên Tùng Thánh Nhân và Thần Nguyên Thánh Nhân đều vô cùng mừng rỡ.
Rốt cuộc Lục Trường Sinh cũng đồng ý!
Kỳ thực sao Thần Nguyên lại nghĩ đến Lục Trường Sinh?
Nguyên nhân rất đơn giản.
Chuyện lần trước khiến hắn cảm thấy Lục Trường Sinh là người hết lòng tuân thủ lời hứa.
Chỉ cần xem những việc Lục Trường Sinh đã làm sau khi ước định với Chu Quang Thánh Nhân.
Đúng là hắn đã che chở Chu Quang giới.
Thậm chí còn chém giết Hắc Viêm Thánh Nhân.
Chứng tỏ Lục Trường Sinh hết lòng tuân thủ lời hứa.
Thứ hai, đi cùng Lục Trường Sinh thì an toàn của bọn hắn cũng được đảm bảo. Có tháp Hắc Quang ở đó, dù không địch lại cũng có thể thoải mái rời đi, mức độ nguy hiểm sẽ giảm mạnh.
Thứ ba, thật ra đây cũng là cách giao hảo với Lục Trường Sinh.
Nếu lần này thành công thì quan hệ của ba người bọn hắn nhất định sẽ tiến thêm một bước.
Đặc biệt là Thần Nguyên, đến lúc đó hẳn hắn sẽ trở thành hảo hữu của Lục Trường Sinh.
Trong Hỗn Độn mênh mông, nếu muốn thật sự kết giao với một hai hảo hữu cũng không phải chuyện dễ dàng.
Chỉ có cùng nhau trải qua rất nhiều hoạn nạn mới có thể trở thành hảo hữu.
“Giờ đi luôn chứ?”
Thiên Tùng Thánh Nhân hỏi.
“Đúng, giờ đi luôn, không để đêm dài lắm mộng.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Thế là ba người ước định địa điểm cụ thể rồi nhanh chóng rời khỏi Đồng Chu lệnh.
“Tử Tang, có trận pháp gì có thể che giấu hành tung của một thế giới Hỗn Độn không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Có, kỳ thực có rất nhiềutrận pháp có thể che giấu dao động của một thế giới Hỗn Độn. Nhưng thấp nhất cũng cần mười nghìn Hắc Quang tệ.”
“Haizz…”
Lục Trường Sinh không nói gì nữa.
10.000 Hắc Quang tệ tương đương với 100 phần tài nguyên tu hành.
Thật sự là… không mua nổi.
Lục Trường Sinh không do dự nữa, hắc quang lóe lên, Lục Trường Sinh đã xuyên thẳng qua, biến mất không thấy bóng dáng.
Địa điểm ứớc định cũng không xa.
Lúc ba người tới nơi đã qua mấy canh giờ.
Lục Trường Sinh cũng gặp được Thiên Tùng Thánh Nhân.
Đối phương là một tu sĩ mặc áo bào đen.
Trên người tản ra khí tức âm lãnh.
Nhưng thái độ với Lục Trường Sinh cũng không tệ.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, Lục Trường Sinh cũng không vòng vo, hắn nói thẳng: “Các người tiến vào tháp Hắc Quang đi, ta sẽ trực tiếp xuyên qua Hỗn Độn luôn.”
“Được.”
Thế là ba người cùng nhau tiến vào trong tháp Hắc Quang.
Sau đó Lục Trường Sinh bắt đầu xuyên qua không gian.
Kỳ thực vị trí cụ thể của thế giới Hỗn Độn sơ khai kia cách Hắc Quang giới cũng không quá xa.
Cách khoảng trên trăm tòa vực giới.
Tháp Hắc Quang của Lục Trường Sinh không ngừng xuyên qua không gian, rốt cục cũng tới vị trí của thế giới Hỗn Độn sơ khai kia.
“Đến rồi.”
Thiên Tùng Thánh Nhân chỉ về một lỗ đen như mực đằng trước, dấu vết không thể rõ ràng hơn.
Lỗ đen này chính là hình thức ban đầu của thế giới Hỗn Độn.
Lục Trường Sinh hơi rung động.
Đây chính là hình thức ban đầu của thế giới Hỗn Độn?
Hắn quan sát cẩn thận, phát hiện lỗ đen đang không ngừng mở rộng, khuếch trương.
Hơn nữa bên trong dường như đang dựng dục thứ gì đó.
Rõ ràng thứ này hoàn toàn khác với lỗ đen vũ trụ trong trí nhớ của hắn.
Trong lỗ đen đang thai nghén thế giới Hỗn Độn.
Nhìn thế này đúng là đang ở giai đoạn hình thức ban đầu.
Vẫn cần thêm một thời gian nữa mới có thể thai nghén thành thế giới Hỗn Độn.
Cụ thể cần bao nhiêu thời gian thì Lục Trường Sinh không rõ.
Không ai chắc chắn được.
“Lục đạo hữu, làm sao đây?”
Thiên Tùng Thánh Nhân hỏi.
Lục Trường Sinh là nhân vật trung tâm của ba người.
Tất cả đều phải đợi Lục Trường Sinh đưa ra quyết định.
Lục Trường Sinh nhìn xung quanh, đúng là quanh đây không có người nào.
Mà hình thức ban đầu của thế giới Hỗn Độn cũng đang chậm rãi thai nghén.
Không ai biết chắc lúc nào nó sẽ thai nghén thành một thế giới Hỗn Độn chân chính.
Một khi thai nghén thành thế giới Hỗn Độn, trong nháy mắt đó sẽ tạo thành dao động rất lớn.
Đến lúc đó rất có thể sẽ kinh động tới vô số sinh mệnh Hỗn Độn.
Một bước nhanh từng bước nhanh.
Nhất định Lục Trường Sinh phải thủ sẵn ở đây.
Nếu không đợi dao động xuất hiện mới tới thì sẽ không kịp.
“Chúng ta cứ thủ ở đây, không rời đi được!”
“Một khi thai nghén thành thế giới Hỗn Độn là lập tức ra tay, tốc độ thu thập tài nguyên tu hành nhất định phải thật nhanh. Nếu không đợi sinh mệnh Hỗn Độn khác tìm tới chưa chắc đã có phần của chúng ta.”
Lục Trường Sinh đưa ra quyết định.
“Tốt, chúng ta đều nghe Lục đạo hữu sắp xếp.”
Thiên Tùng và Thần Nguyên đều gật đầu.
Lúc này đúng là phải ở lại đây để phòng vạn nhất.
Thời gian trôi qua từng năm.
Mười năm, năm mươi năm, một trăm năm, một trăm năm mươi năm, hai trăm năm…
Không ngờ ba người Lục Trường Sinh chờ suốt 300 năm ròng rã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận