Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 467. Cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng liên thủ đuổi người, Lục Trường Sinh uy chấn Cổ Vực, mạnh mẽ ra trận.(2)



Chương 467. Cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng liên thủ đuổi người, Lục Trường Sinh uy chấn Cổ Vực, mạnh mẽ ra trận.(2)




Hơn nữa hắn mở lời ủng hộ Lam Thiên Khiếu.
“Xếp hạng tám mươi ba trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, Trần Phong?”
Rất nhiều võ giả nhận thức võ giả áo đen.
“Ta cũng ủng hộ.”
“Quả thật nên đuổi những võ giả Thần Tàng bình thường đi.”
“Thương Vân Kỳ Quả chỉ có thể do cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng tranh đoạt, Thần Tàng phổ thông làm gì có tư cách tranh đoạt Thương Vân Kỳ Quả?”
“Chúng ta dứt khoát định ra thời gian, tất cả Thần Tàng không rời đi trong thời gian một nén nhang, giết không tha!”
Lúc này, từng võ giả khác lần lượt bước ra.
Hơn nữa, những võ giả ra mặt này đều có tên trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.
Đuổi những Thần Tàng phổ thông đi tất nhiên rất có lợi với cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, việc gì bọn họ không ủng hộ?
Lục Trường Sinh mở mắt.
Ánh mắt hắn đảo quanh.
“Hai mươi ba vị võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.”
“Số lượng không quá nhiều. Mà số lượng Thần Tàng ở đây là hơn ba trăm vị…”
Lục Trường Sinh nhỏ giọng lẩm bẩm.
Thật ra, nếu ba trăm Thần Tàng liên thủ với nhau, đồng tâm hiệp lực, dù hai mươi ba võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng có liên thủ thì cũng rất khó để trấn áp hơn ba trăm Thần Tàng.
Nhưng mà, ba trăm Thần Tàng này có khi tên của nhau còn không biết, làm sao đồng tâm hiệp lực được?
“Có phải các ngươi ngang ngược quá đáng rồi không? Mỗi người đều có tư cách tranh đoạt Thương Vân Kỳ Quả, chẳng lẽ các người vừa sinh ra đã trèo lên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng được? Lại chẳng phải tiến từng bước từ Thần Tàng phổ thông đi lên sao.”
Cũng có võ giả tràn đầy phẫn nộ, cảm thấy những võ giả này quá ngang ngược.
Có lẽ, do ở đây có hơn ba trăm Thần Tàng làm hắn bớt lo lắng, sinh ra một loại ảo giác.
“Xì xào xì xào.”
Võ giả áo đen đứng thứ tám mươi ba trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng Trần Phong lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo.
Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào võ giả vừa lên tiếng “phản bác”.
Sau đó, Trần Phong vung tay lên.
“Ầm.”
Lĩnh vực buông xuống.
“A…”
Vị Thần Tàng vừa mở miệng phản bác không kịp chống cự đã bị lĩnh vực của Trần Phòng nghiền thành bột mịn trong nháy mắt.
Đã chết!
Một võ giả Thần Tàng bị giết chết như vậy.
Trần Phong trấn sát Thần Tàng, dễ như bóp chết một con kiến.
Trong chớp mắt, hơn ba trăm vị Thần Tàng yên lặng.
Trong lòng bọn họ run rẩy, phần lớn đã sinh ra ý định chạy trốn.
“Thực lực võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng quá mạnh mẽ. Thần Tàng mới bị giết kia không phải là kẻ yếu, hắn là một Thần Tàng lâu năm, nhưng kết quả thế nào? Vậy mà hắn không đỡ nổi một đòn của Trần Phong, trực tiếp bị ‘thuấn sát’.”
“Đúng vậy, thật sự không cản được, thực lực võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng quá mạnh mẽ, ai dám đối đầu trực diện với họ?”
“Đi, chạy nhanh thôi. Đừng để Thương Vân Kỳ Quả không lấy được mà mạng sống cũng khó giữ…”
Một số Thần Tàng đã lặng lẽ rời đi.
Bọn họ đã nhận ra nguy hiểm.
Một khi hết thời gian một nén nhang, những võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng thật sự dám ra tay giết người.
Dưới sự liên thủ của họ, ai sống sót được?
Thiên Tông Tam Kiếm thấy một màn như vậy, sắc mặt họ đại biến.
“Lục sư đệ, chúng ta làm gì bây giờ? Chúng ta không phải là võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, chỉ sợ sẽ bị đám võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng đuổi đi.”
Ánh mắt Cổ Thần nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Không chỉ Cổ Thần mà Liễu Phác, Hàn Thiên Vân cũng vậy.
Tuy rằng bọn họ được xưng là “Thiên Tông Tam Kiếm”, nhưng thực lực khi bọn họ liên thủ cùng lắm chỉ tương đương với Thần Tàng đứng đầu.
Thậm chí còn hơi miễn cưỡng.
Nhưng mà cường giả trong Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, ai không phải Thần Tàng đứng đầu?
Thậm chí, bọn họ có thể nghiền áp Thần Tàng đứng đầu!
Có người nói Thần Tàng chia làm hai loại.
Một loại là Thần Tàng có tên trong Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, một loại là Thần Tàng không có tên trong Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.
Tuy cả hai đều là Thần Tàng, nhưng khác nhau một trời một vực, không thể so sánh.
Cổ Thần biết rõ Lục trường Sinh chém giết Từ Hạo Thiên vốn có tên trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.
Nhưng mà, Lục Trường Sinh chưa có tên ở Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.
Nói nghiêm ngặt hơn, Lục Trường Sinh không phải là võ giả có tên trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.
Bây giờ đám võ giả có tên trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng đang liên thủ đuổi đi Thần Tàng.
Thật ra, Lục Trường Sinh đã ở trong danh sách “bị đuổi”.
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh mở mắt.
“Chờ!”
Lục Trường Sinh chỉ nói một chữ.
Sau đó hắn không thèm nhắc lại.
Đám người Cổ Thần chỉ có thể cắn răng lựa chọn tin tưởng Lục Trường Sinh, tiếp tục chờ đợi.
Thời gian từng chút trôi qua.
Càng ngày càng có nhiều Thần Tàng rời đi.
Ban đầu có hơn ba trăm võ giả Thần Tàng.
Hiện tại đã rời đi gần một phần ba.
Chỉ còn lại gần một trăm võ giả Thần Tàng, dường như không can tâm rời đi.
Hoặc là bọn họ tự tin với thực lực của mình, không sợ uy hiếp của cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.
“Hửm?”
“Vẫn có người không rời đi?”
“Nếu không muốn đi, vậy thì các ngươi vĩnh viễn lưu lại nơi này đi!”
Hai mươi ba cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng gần như không có quan hệ với nhau.
Nhưng mà giây phút này bọn họ không hẹn trước mà đồng loạt động thủ.
“Trốn!”
Một số võ giả Thần Tàng quá sợ hãi.
Bọn họ không ngờ tới những cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng lại thật sự dám làm?
Hai mươi vị cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng liên thủ với nhau sẽ khủng khiếp như nào? Hết chương 467.



Bạn cần đăng nhập để bình luận