Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 913. Thiên Thánh đạo thống Bách Hoa Tông, Lục Trường Sinh cường thế tới cửa, doạ lui Phù Vân lão tổ (4)



Chương 913. Thiên Thánh đạo thống Bách Hoa Tông, Lục Trường Sinh cường thế tới cửa, doạ lui Phù Vân lão tổ (4)




Lục Trường Sinh gật đầu.
Quả thực gần đây hắn nhìn thấy quá nhiều Địa Thánh ở thành Thánh Tinh.
Thậm chí ngay cả kiếp tu cũng là Địa Thánh.
Sinh ra một loại ảo giác “Địa Thánh đi khắp nơi”.
Bây giờ suy nghĩ cẩn thận, nó thực sự là ảo giác.
Làm gì có Địa Thánh nào không phải hùng bá vô địch một phương?
Chỉ là bởi vì thành Thánh Tinh có danh tiếng rất lớn ở Thánh vực, các tài nguyên mà các Địa Thánh cần có thể giao dịch tại đây, cho nên mới nhao nhao tới Địa Thánh.
Cũng không phải nói Địa Thánh rất dễ tu thành.
Thế lực địa phương thành Thánh Tinh, nếu muốn sinh ra một tôn Địa Thánh cũng quá khó khăn.
Dù cho thế lực Thiên Thánh, có Thiên Thánh tọa trấn, chỉ đạo, muốn sinh ra một tôn Địa Thánh cũng rất khó.
Lục Trường Sinh hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Bách Hoa Tông các ngươi bây giờ còn bao nhiêu mảnh thần chỉ?”
Trong lòng Trương Linh hơi trầm xuống.
Cuối cùng cũng đến.
Nàng biết, nếu đã dẫn cường giả Địa Thánh từ bên ngoài vào, vậy thì không tránh khỏi xuất hiện tình huống này.
Tất cả các loại tài nguyên, đòi lấy tuỳ tiện.
Nhưng đó cũng là chuyện không thể làm gì được.
Chẳng lẽ nói Thái thượng trưởng lão của Bách Hoa Tông còn không có tư cách sử dụng tài nguyên của Bách Hoa Tông?
Vì thế, Trương Linh cắn răng nói: “Trước mắt Bách Hoa Tông còn lại ba trăm hai mươi ba mảnh thần chỉ?”
“Hửm?”
“Ngươi nói bao nhiêu?”
Lục Trường Sinh hơi ngẩn ra.
Dường như không dám tin được.
“Ba trăm hai mươi ba mảnh thần chỉ!”
Trương Linh lặp lại số mảnh thần chỉ.
Trong lúc nhất thời, Lục Trường Sinh trầm mặc.
Nền tảng là gì?
Đây chính là nền tảng!
Hắn thậm chí còn không dám tin.
Trong Thần Vực, rất nhiều Võ Thánh mất đến hai ba trăm năm mới lấy được một mảnh thần chỉ.
Trước đây mảnh thần chỉ của Lục Trường Sinh cũng không vượt quá một trăm.
Kết quả, Bách Hoa Tông tùy tiện có thể lấy ra hơn ba trăm mảnh thần chỉ.
Thật không thể tin được.
Lúc trước Lục Trường Sinh cảm thấy, Bách Hoa Tông xuống dốc phỏng chừng sẽ có mười mấy hai mươi mảnh thần chỉ.
Kết quả thì sao?
Hắn vẫn đánh giá thấp nền tảng của “Thiên Thánh đạo thống”.
“Tông chủ, Lục mỗ là tán tu, thật sự không biết Bách Hoa Tông làm sao có thể lấy được nhiều mảnh thần chỉ như vậy?”
Lục Trường Sinh không nhịn được mà hỏi.
“Cái này... Thái thượng trưởng lão, ngài không biết sao?”
“Bách Hoa Tông chúng ta đã thành lập được mấy triệu năm, tích lũy từng ngày, mới tích lũy được một chút mảnh thần chỉ như vậy, hẳn là rất bình thường mà?”
Lục Trường Sinh nhướng mày: “Ở Thần Vực muốn lấy được mảnh thần chỉ khó khăn như vậy, còn phải phái rất nhiều Võ Thánh tới Thần Vực để lấy mảnh thần chỉ, hơn nữa bản thân Bách Hoa Tông còn phải tiêu hao mảnh thần chỉ, vậy thì tích lũy như thế nào?”
Trương Linh hơi ngẩn ra.
Lúc này, nàng mới càng thêm tin chắc rằng Lục Trường Sinh thật sự là một tán tu.
Nếu không, không có khả năng không biết “Thiên Thánh đạo thống” có ý nghĩa gì.
“Thái thượng trưởng lão, có thể ngài không biết ‘Thiên Thánh đạo thống’ có ý nghĩa gì.”
“Một khi trở thành Thiên Thánh liền có thể cắt không gian, hình thành một không gian độc lập. Sau đó, Thiên Thánh liền có thể tới Thần Vực lấy một ít thần linh, sau đó ném vào trong không gian bị Thiên Thánh cắt đứt.”
“Những thần linh này tương đương với việc được nuôi dưỡng. Sau khi giết, chỉ cần thời gian chậm rãi trôi qua, bọn họ có thể xuất hiện trở lại, hơn nữa còn xuất hiện ở trong không gian bị Thiên Thánh cắt đĩa.”
“Cứ như vậy, chỉ cần có thế lực Thiên Thánh tọa trấn, về cơ bản sẽ không thiếu mảnh thần chỉ.”
Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.
“Chờ một chút, tuy trong Thần Vực có rất nhiều thần linh, nhưng một Thiên Thánh bắt một cái, thần linh đã sớm bị bắt hết mới phải?”
Lục Trường Sinh lại nghĩ đến một vấn đề.
“Thiên Thánh bắt thần linh, sau đó ném vào không gian bị cắt, tương đương với việc không liên quan tới Tiên Võ giới.”
Tiên Võ giới sẽ mặc định thần linh tử vong, sau đó Tiên Võ giới sẽ hồi sinh thần linh. Cho nên, Thần Vực về cơ bản sẽ không thiếu thần linh.”
“Nhưng Thiên Thánh không thể để cho thần linh trong không gian xuất hiện ở Tiên Võ giới, nếu không, thần linh mới xuất hiện sẽ bị Tiên Võ giới tiêu diệt.”
Lục Trường Sinh lúc này đã thật sự hiểu rõ.
Thần linh là hiện thực hóa của các quy tắc.
Bị Thiên Thánh bắt được ném vào không gian độc lập, không liên quan tới Tiên Võ giới nữa.
Như vậy, giết chết thần linh vẫn có thể đạt được mảnh thần chỉ.
Mà bản thân không gian bị Thiên Thánh cắt, thật ra cũng là từ trong Tiên Võ giới cắt ra, có tất cả nguyên tố của Tiên Võ giới.
Bởi vậy, sau khi thần linh chết trong không gian độc lập cũng có thể chậm rãi khôi phục.
Đương nhiên, điều này yêu cầu thỉnh thoảng Thiên Thánh cắt lại, rót vào không gian một ít năng lượng.
Nếu không, không gian sẽ từ từ suy giảm.
Không gian của Bách Hoa Tông chính là như thế.
Bây giờ đã dần dần đi đến sự suy giảm.
Nếu không sinh ra Thiên Thánh, rót năng lượng vào không gian, một khi không gian sụp đổ, thần linh bên trong cũng sẽ bại lộ ở giữa Tiên Võ giới, lập tức bị tiêu diệt.
Đến lúc đó, Bách Hoa Tông sẽ không thể liên tục lấy được mảnh thần chỉ nữa.
Đến lúc đó, Bách Hoa Tông sẽ suy tàn hoàn toàn!
“Được, Lục mỗ muốn lấy một ít mảnh thần chỉ để đi đấu giá Bí giới, không thành vấn đề chứ?”
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua Trương Linh, chậm rãi mở miệng.
Trong lòng Trương Linh căng thẳng, nhưng vẫn gật đầu nói: “Ngài bây giờ là Thái thượng trưởng lão Bách Hoa Tông, muốn lấy một ít mảnh thần chỉ, đương nhiên không thành vấn đề.”
“Vậy thì tốt.”
Lục Trường Sinh nở nụ cười.
Hơn ba trăm mảnh thần chỉ, thật ra khá là nhiều.
Ít nhất có thể bán đấu giá được ba Bí giới.
Đương nhiên, nếu như Bí giới có cấp cao hơn một chút, chỉ sợ giá cả cũng sẽ rất cao, ít nhất cũng phải hơn một trăm mảnh thần chỉ.
“Thái thượng trưởng lão, khi nào ngài cần mảnh thần chỉ?”
Trương Linh hỏi.
“Không vội, chờ một chút.”
“Đợi ba ngày sau, Lục mỗ quét sạch dãy núi Bách Hoa rồi nói sau.” Hết chương 913.



Bạn cần đăng nhập để bình luận