Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 80. Kiếm của Lục Trường Sinh còn nhanh hơn (2)



Chương 80. Kiếm của Lục Trường Sinh còn nhanh hơn (2)




Chết có ý nghĩa!
Thấy cảnh này, Lý Hồng Trang dường như vẫn chưa thể tin được vào mắt mình.
"Triệu Kỳ Lôi... Hắn chết rồi sao?"
Lý Hồng Trang nhìn Triệu Kỳ Lôi vừa mới ngã vào vũng máu.
Vết máu trên cổ hắn đúng là làm người ta phải giật mình.
Thế nhưng với Lục Trường Sinh mà nói, việc này thật sự là một cảnh tượng bình thường.
Thanh kiếm trong tay hắn đã giết không biết bao nhiêu võ giả Luyện Tạng hàng đầu rồi.
Liệt Đao Triệu Kỳ Lôi này cũng không có gì quá đặc biệt cả.
Lục Trường Sinh ngồi xổm xuống và bắt đầu lục lọi trên thi thể của Triệu Kỳ Lôi.
Dù sao đối phương cũng là một trong số Triệu Gia Thất Tử, có địa vị cao, có lẽ sẽ có võ công của cảnh giới Thần Lực.
Tiếc là trên người Triệu Kỳ Lôi lại chỉ có một ít bạc vụn, không hề tìm thấy bất cứ võ công hay bí tịch nào.
Lục Trường Sinh đứng dậy, lúc này hắn mới nhìn Lý Hồng Trang.
"Chẳng phải ngươi đã rời khỏi thành Nam Dương rồi ư, tại sao còn quay trở về?'
Lục Trường Sinh hỏi.
Lý Hồng Trang liếc mắt nhìn xác Triệu Kỳ Lôi nằm dưới đất, đôi mắt nàng sáng lên.
Sau đó, ánh mắt nàng nhìn Lục Trường Sinh cũng dần trở nên nóng bỏng.
"Nơi này không phải là chỗ thích hợp để nói chuyện."
"Ở thành Nam Dương, ta còn có một nơi ở bí mật hơn."
Dứt lời, Lý Hồng Trang lập tức bỏ đi, Lục Trường Sinh cũng theo sát phía sau.
Chẳng mấy chốc, hai người đã tới một viện tử nằm ở thành Tây.
Lục Trường Sinh đưa mắt nhìn quanh viện tử rồi bình tĩnh lên tiếng: "Người ta nói thỏ khôn có ba hang, hẳn là Lý cô nương cũng không chỉ có ‘ba hang’ thôi đâu nhỉ?"
Lý Hồng Trang ôm lấy vết thương rồi ngồi xuống. Sau đó, nàng nuốt một ít đan dược rồi mới thở phào một hơi: "Giang hồ hiểm ác mà, một nữ nhân như ta nếu không chuẩn bị thật đầy đủ, chỉ sợ là đã bị người ta nuốt đến không thừa lại một mẩu vụn nào từ lâu rồi."
Điều này cũng phải thôi.
Giang hồ hiểm ác, nữ nhân xông xáo chốn giang hồ lại càng không dễ dàng.
"Đúng rồi, không biết Lý cô nương có võ công của cảnh giới Thần Lực hay không?"
Lục Trường Sinh hỏi thẳng.
Lần này, mục đích của việc hắn tìm tới Lý Hồng Trang, thậm chí là còn cứu nàng cũng chính là vì võ công của cảnh giới Thần Lực.
"Võ công của cảnh giới Thần Lực à?"
Lý Hồng Trang dùng một ánh mắt phức tạp để nhìn Lục Trường Sinh.
Ngay lúc đó, ánh mắt hai người chạm nhau.
Một lúc lâu sau, Lý Hồng Trang mới nghiến răng, thấp giọng nói: "Ta có võ công của cảnh giới Thần Lực!"
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên, hắn lập tức hít một hơi thật sâu rồi lên tiếng: "Nói đi, bao nhiêu bạc?"
Hiện giờ, Lục Trường Sinh đang có hơn một vạn lạng bạc.
Dù có phải tốn một vạn lạng bạc cho một môn võ công của cảnh giới Thần Lực, hắn cũng cảm thấy đáng giá!
Nhưng Lý Hồng Trang lại lắc đầu, nàng nói: "Ta không cần bạc."
"Thậm chí, ta có thể tặng không môn võ công của cảnh giới Thần Lực này cho ngươi."
Nghe thấy Lý Hồng Trang nói vậy, Lục Trường Sinh lại không cảm thấy vui mừng cho lắm.
Hắn hiểu rằng miễn phí mới là cái giá đắt nhất!
Nàng tặng một quyển võ công cảnh giới Thần Lực cho hắn, vậy thì tất nhiên là hắn sẽ phải trả một cái giá đắt.
"Nói đi, ngươi muốn ta làm gì?"
Lục Trường Sinh nói thẳng.
Lý Hồng Trang mỉm cười. Nàng tháo khăn che mặt xuống, để lộ ra một gương mặt xinh đẹp.
Nhất là khi cười, dưới ánh nến leo lét, nàng dường như đã khiến cho cả gian nhà trở nên rạng rỡ hơn nhiều.
"Nói ra thì chúng ta cũng có không ít liên hệ rồi, ta vẫn chưa biết nên xưng hô các hạ thế nào."
"Ngươi có thể gọi ta là Thập Tam."
Lục Trường Sinh dùng danh hiệu để trả lời.
Một khi đã hành tẩu giang hồ thì tất nhiên cũng phải có một danh hiệu.
"Thập Tam" cũng mang hàm nghĩa đặc thù.
Lúc trước, khi còn là ăn mày, hắn là học đồ thứ mười ba được tuyển vào Diệu Thủ Viên.
"Thập Tam huynh, thật ra lần này ta trở lại thành Nam Dương chính là để tìm đến Thập Tam huynh."
"Tìm ta?"
"Đúng, tìm Thập Tam huynh để xin trợ giúp. Ta đã phiêu dạt giang hồ suốt mười năm, thế nhưng còn không tìm nổi một người bằng hữu đáng tin cậy."
"Khi gặp phải phiền toái, ta lại lập tức nhớ tới Thập Tam huynh."
Rõ ràng là Lý Hồng Trang vẫn khá tin tưởng Lục Trường Sinh.
Thậm chí khi gặp phải phiền phức, nàng cũng sẽ nghĩ tới "người xa lạ" là Lục Trường Sinh.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại không hề bị lung lay.
Quan hệ giữa hắn và Lý Hồng Trang chẳng qua chỉ là quan hệ giao dịch mà thôi.
Hắn mua một ít võ công từ Lý Hồng Trang, chỉ vậy thôi.
"Lý cô nương tìm ta là có việc gì?"
Lục Trường Sinh hỏi.
Mặc dù hắn khát vọng có được võ công của cảnh giới Thần Lực, thế nhưng nếu phải trả một cái giá quá đắt thì hắn cũng sẽ từ chối.
Lý Hồng Trang hít một hơi thật sâu rồi mới quyết tâm nói: "Thập Tam huynh, hẳn là ngươi cũng rất tò mò vì sao ta lại có nhiều võ công và vũ kỹ như vậy. Thậm chí, ngay cả võ công của cảnh giới Thần Lực, ta cũng có."
Lục Trường Sinh gật đầu, đúng là hắn rất tò mò về điều này.
"Lý do là bởi Lý gia của ta từng là võ học thế gia, truyền thừa đã vài trăm năm."
"Căn cơ mấy trăm năm, tất nhiên lượng võ học tích lũy cũng không hề tầm thường. Thậm chí, tổ tiên Lý gia còn từng xuất hiện một vị cường giả cảnh giới Thần Lực."
"Tổ tiên cảnh giới Thần Lực của Lý gia chúng ta không chỉ để lại võ công của cảnh giới Thần Lực mà còn để lại một bí pháp dịch tủy và một phương pháp luyện Dịch Tủy Đan nữa."
"Chẳng qua trong Lý gia lại xuất hiện kẻ phản bội. Kẻ này đã tiết lộ bí mật Lý gia đang nắm giữ bí pháp Dịch Tủy và phương pháp Dịch Tủy Đan ra bên ngoài cho Thôi gia của thành Cự Bia."
"Thôi gia đã mưu đồ suốt mấy trăm năm, rốt cuộc nhờ vận may run rủi mà dựa vào trưởng lão Lục Thông của Huyền Kiếm Sơn Trang."
"Lục Thông chính là võ giả cảnh giới Thần Lực. Hắn vừa ra tay, Lý gia chúng ta lập tức bị tiêu diệt trong phút chốc. Từ trên xuống dưới Lý gia có hơn hai trăm miệng ăn bị chúng giết gần hết." Hết chương 80.



Bạn cần đăng nhập để bình luận