Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 889: Lại thêm một mồi lửa! Lục Trường Sinh đạp biển mà đi, đánh nổ quân hạm vạn tấn! (2)

Chương 889: Lại thêm một mồi lửa! Lục Trường Sinh đạp biển mà đi, đánh nổ quân hạm vạn tấn! (2)
Tới bước này, Cực Hạn Võ Đạo Lưu đã hoàn toàn không thể bị ngăn được.
Nó đã trở thành chiều hướng phát triển.
Mà ngược lại, Lục Trường Sinh lại khiêm tốn.
Hắn ru rú trong nhà, trên cơ bản không hề lộ diện.
Thời gian từng chút trôi qua.
Mỗi ngày Lục Trường Sinh đều đặn cảm ứng Võ đạo sơ khai của thế giới này.
Hiện giờ, Võ đạo sơ khai từng ngày phong phú dần.
Một tháng, ba tháng, sáu tháng, tám tháng…
Cuối cùng, tám tháng trôi qua.
Lục Trường Sinh đã cảm ứng được, Võ đạo sơ khai gần như đạt tới 99%, bất cứ lúc nào có thể đạt tới 100%, từ đó hoàn toàn ngưng tụ Võ đạo!
Kí chủ: Lục Viễn
Cực Hạn Võ Đạo: Tăng trưởng lần ba (99%)
Lục Trường Sinh thoáng nhìn tiến độ Cực Hạn Võ Đạo của hắn.
Qua ba lần sinh trưởng, tiến độ đã đạt tới 99%.
Thật ra, ba tháng trước, tiến độ của Lục Trường Sinh đã đạt tới 99%.
Nhưng ba tháng trôi qua.
Tiến độ vẫn là 99% như cũ, không hề nghi ngờ, đây là bình cảnh.
Muốn đánh vỡ bình cảnh, dường như không đơn giản như vậy.
Dù sao, hiện tại Lục Trường Sinh đã đạt được ba lần tăng trưởng, tương đương với Luyện Khí.
Nếu tiến thêm một bước, đánh vỡ cực hạn, đạt tới tăng trưởng lần bốn, vậy hắn có thể sánh ngang Đạo Cơ, Trúc Cơ.
Nhưng trong thế giới này, mức phản ứng năng lượng cao nhất chỉ là cấp bậc Đạo Cơ.
Hắn muốn đạt tới giới hạn cao nhất của thế giới này, tất nhiên nhiên không đơn giản như vậy.
Bởi vậy, Lục Trường Sinh đã bị tắc lại.
Hắn biết rõ, nếu muốn hoàn toàn đột phá cần một cơ hội.
Mà Lục Trường Sinh đang một mực chờ đợi cơ hội đến.
Hắn đã sớm suy nghĩ.
Cơ hội hẳn là Võ đạo!
Một khi thế giới này ngưng tụ Võ đạo.
Như vậy, có lẽ Lục Trường Sinh có thể dựa vào Võ đạo được ngưng tụ, từ đó hoàn toàn đánh vỡ cực hạn, bước vào tăng trưởng lần bốn.
Võ đạo sơ khai đạt tới 99% vẫn luôn đình trệ không thay đổi.
Nhưng Lục Trường Sinh không sốt ruột.
Hiện tại mọi người trên toàn thế giới đang luyện tập Cực Hạn Võ Đạo.
Mỗi ngày có ý chí, tín nhiệm của vô số người tăng cường Võ đạo sơ khai trong cõi U Minh.
Chỉ cần tích lũy tháng ngày, chắc chắn có thể khiến Võ đạo sơ khai hoàn toàn ngưng tụ.
Hiện tại, Lục Trường Sinh chỉ cần chờ.
Huống hồ thời gian hắn đi vào Bí giới này đã hơn ba mươi mốt tháng.
Hơn bốn tháng nữa là tròn thời gian ba năm.
Phải trong khoảng thời gian này ngưng tụ Võ đạo!
“Tuy rằng trong khoảng thời gian này, Võ đạo sơ khai vẫn đang gia tăng vững vàng, tương lai chắc chắn có thể ngưng tụ Võ đạo.”
“Nhưng tương lai là bao lâu nữa? Một tháng hay ba tháng, thậm chí là nửa năm?”
“Ta phải trong thời gian hơn bốn tháng, ngưng tụ được Võ đạo. Đến lúc đó, lực lượng chân thân của ta có thể phóng thích, mới đủ tốt để đánh nát Võ đạo, thu về mảnh võ đạo.”
“Ta không tiếc châm thêm mồi lửa nữa…”
Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên vô số ý nghĩ.
Hắn muốn châm mồi lữa nữa, khiến Cực Hạn Võ Đạo càng nóng hổi hơn.
Cũng khiến mọi người càng kiên định tin tưởng vào Cực Hạn Võ Đạo, từ đó nhanh chóng ngưng tụ Võ đạo hơn
Nhưng mà, dùng cách nào thì Lục Trường Sinh chưa nghĩ kỹ.
“Reng reng reng”.
Lúc này, tiếng điện thoại vang lên.
“Hửm?”
“Đánh nhau sao?”
“Ngay cả hải cảng cũng bị phong tỏa?”
“Được, để ta mở tin tức nhìn thử.”
Lục Trường Sinh buông điện thoại xuống.
Điện thoại vừa nãy do Hướng sư tỷ gọi tới.
Nàng thông báo cho Lục Trường Sinh một tin tức mới nhất.
Tin tức này rất nóng hổi.
Vì thế, Lục Trường Sinh mở TV.
Quả nhiên, trong TV đang đưa tin tức.
“Hạm đội Liên bang Viêm Long ngang nhiên phong tỏa hải cảng vương quốc Ngọc Long, đánh chìm tàu chiến hải quân của vương quốc Ngọc Long, đây là hành vi xâm lần nghiêm trọng với vương quốc Ngọc Long, vương quốc Ngọc Long đã phát thỉnh cầu tới các quốc gia trên thế giới…”
Bên trong tin tức đang đưa thông tin nhanh.
Gần như mỗi một đài truyền hình đều giống nhau.
Cùng một tin tức.
Liên bang Viêm Long khái chiến với vương quốc Ngọc Long!
Đương nhiên, chỉ mới phong tỏa hải cảng, chưa đưa bộ đội lên đất liền.
Nhưng hải quân vương quốc Ngọc Long bị đánh thua thảm, ngay cả hải cảng còn bị phong tỏa.
Từ trên xuống dưới vương quốc Ngọc Long đã hoang mang lòng người.
“Chiến tranh…”
Lục Trường Sinh hơi hoảng hốt.
Lúc này hắn mới nhận ra, Bí giới này thật ra không hòa bình.
Trên lịch sử, Liên bang Viêm Long và vương quốc Ngọc Long có quan hệ rất thâm sâu.
Biên giới hai bên thường xuyên xảy ra xô xát, thậm chí từng đại chiến vài lần.
Liên bang Viêm Long luôn ấp ủ ý định thâu tóm vương quốc Ngọc Long.
Hải cảng bị phong tỏa.
Mấy chiếc tàu chiến của Liên bang Viêm Long không ngừng lui tới lui lại trên mặt biển cách hải cảng không xa.
Không có bất cứ con thuyền nào của vương quốc Ngọc Long có thể rời bến.
Một khi bị phát hiện, chúng sẽ bị đánh chìm.
Nghe nói, tầng lớp cao cấp của Liên bang Viêm Long và vương quốc Ngọc Long đang khẩn cấp đối thoại.
Dường như Liên bang Viêm Long đang xem xét phản ứng các quốc gia khác.
Tóm lại, thế cục này khá vi diệu.
Chỉ cần hơi không chú ý, vương quốc Ngọc Long sẽ bị diệt quốc!
Lục Trường Sinh dùng thời gian mấy ngày đã hiểu rõ tình hình cơ bản.
“Việc này dâng cho Cực Hạn Võ Đạo Lưu cơ hội để châm thêm mồi lửa…”
Lục Trường Sinh nhỏ giọng lẩm bẩm.
Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào tàu chiến của Liên bang Viêm Long đang chiếu trên màn hình TV!
Đúng, tàu chiến!
Hiện tại, ánh mắt toàn bộ thế giới đang tập trung tại xung đột giữa vương quốc Ngọc Long ngọc và Liên bang Viêm Long.
Đặc biệt là hải cảng.
Hải quân vương quốc Ngọc Long thua thảm, tuy chưa đến mức bị diệt toàn bộ, nhưng cơ bản đã mất sức chiến đấu.
Xem chừng bọn họ đã bất lực với mấy chiếc tàu chiến của Liên bang Viêm Long.
Như vậy, cơ hội của Lục Trường Sinh đã tới rồi!
“Nếu ta muốn ngưng tụ Võ đạo còn cần châm thêm mồi lửa nữa, càng cháy to càng tốt!”
“Hiện tại cơ hội đã tới…”
Lục Trường Sinh đứng dậy, trực tiếp lệnh cho người ta chuẩn bị.
“Hướng sư tỷ, chuẩn bị xe, ta muốn đi một chuyến tới hải cảng.”
“Thật sao, ngài muốn đi hải cảng?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận