Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1652: Người đạt tới nửa bước Thái Ất đầu tiên từ xưa tới nay! Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, Đạo Tổ chấn kinh! (3)

Cứ như vậy Lục Trường Sinh cũng không thể yên tâm xông pha Hỗn Độn.
Ngộ nhỡ chết đi, hắn “phục sinh” lại thiếu mất Hồng Trần đạo quả, thiếu mất Thần Thông Hư Giới.
Chẳng phải thiệt lớn rồi sao?
Lục Trường Sinh phải nghĩ ra cách để giải quyết vấn đề này.
Lục Trường Sinh lại suy nghĩ thật kỹ.
Thế nhưng chuyện thế này không phải cứ suy nghĩ là có thể giải quyết.
Lục Trường Sinh cân nhắc, sau đó quyết định ra khỏi động phủ.
Hắn muốn đi tìm Bàn Tổ.
Tin rằng với cái nhìn và kiến thức của Bàn Tổ, có lẽ đối phương có thể hỗ trợ hắn giải quyết vấn đề này.
Thế nên Lục Trường Sinh nhanh chóng bước ra khỏi động phủ.
Nhưng Lục Trường Sinh vừa rời khỏi động phủ, các Tiên Nhân trong Thiên Đình vẫn luôn chú ý hắn lại không khỏi ngơ ngác nhìn nhau.
Nhất là từ Thái Ất Kim Tiên trở lên, dường như ai cũng có thể cảm nhận được lần này Lục Trường Sinh dung nhập đạo quả có vẻ rất quỷ dị.
Đúng, chính là rất quỷ dị.
Ròng rã suôt một tháng mà Lục Trường Sinh vẫn không thể dung nhập đạo quả.
Thế nhưng cũng không thể nói hắn hoàn toàn thất bại.
Dường như Lục Trường Sinh cũng dung nhập một số đạo quả, nhưng không phải là hoàn toàn dung nhập.
Tình huống này đừng nói Tiên Nhân phổ thông mà tới Đại La Tiên Tôn, thậm chí cả Đạo Tổ cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra.
“Đạo quả của Trường Sinh Tiên Tôn hình như đã dung nhập Thiên giới, vậy là thành công tấn thăng Thái Ất Tiên Tôn rồi hả?”
“Nhưng cũng có một viên đạo quả vẫn chưa dung nhập Thiên giới, hay coi như thất bại rồi nhỉ?”
“Chưa bao giờ thấy chuyện thế này, giờ Trường Sinh Tiên Tôn rốt cuộc có được tính là Thái Ất Tiên Tôn không?”
Gặp cảnh này Đại La Tiên Tôn cũng bó tay.
Nhưng Lục Trường Sinh đã rời khỏi động phủ, đồng thời bay nhanh về phía điện Đạo Tổ.
Lúc Lục Trường Sinh đi vào điện Đạo Tổ lại phát hiện bên trong điện có những bảy vị Đạo Tổ xuất hiện.
Bảy vị Đạo Tổ đều có mặt.
Thậm chí bảy đôi mắt đều nhìn về phía Lục Trường Sinh, khiến Lục Trường Sinh trong nháy mắt cảm thấy áp lực rất lớn.
Những ánh mắt này dường như cũng “nhìn thấu” tình trạng của Lục Trường Sinh hiện giờ, ngay cả Đạo Tổ cũng đều cau mày, rơi vào trầm tư.
Lục Trường Sinh nhanh chóng hành lễ, sau đó mở miệng, nói: “Bái kiến bảy vị Đạo Tổ. Đệ tử có một chuyện không rõ, xin Bàn Tổ chỉ điểm.”
Sau đó Lục Trường Sinh kể lại tình trạng ba viên đạo quả của hắn.
Dù bảy vị Đạo Tổ đều biết tình hình lúc Lục Trường Sinh tấn thăng Thái Ất lúc.
Thế nhưng do chính miệng Lục Trường Sinh nói ra nên mọi người cũng không còn bất cứ nghi hoặc nào.
Đúng là Lục Trường Sinh gặp rắc rối lớn rồi.
Đã thế còn xuất hiện vấn đề mà từ xưa tới nay những Tiên Nhân khác đều chưa từng gặp phải.
“Xin hỏi Bàn Tổ, trước mắt đệ tử xem như nửa bước Thái Ất phải không?”
Lục Trường Sinh cẩn dè dặt hỏi.
Bảy vị Đạo Tổ ngỡ ngàng nhìn nhau.
“Nửa bước Thái Ất” nghe có vẻ không thể tưởng tượng đấy.
Nhưng có vẻ rất hợp với tình trạng của Lục Trường Sinh bây giờ.
“Nửa bước Thái Ất…”
Bàn Tổ nhìn kỹ Lục Trường Sinh: “Lần này ngươi tới để hỏi chuyện gì?”
Lục Trường Sinh hành lễ lần nữa rồi nói: “Đệ tử muốn thỉnh giáo Đạo Tổ, giờ đệ tử nên làm thế nào? Nhất là sau này nên tu hành ra sao đây?”
Đây là mục đích chính của Lục Trường Sinh.
Chuyện này liên quan đến con đường tu hành của hắn ngày sau.
Kỳ thực có phải tồn tại nửa bước Thái Ất hay không cũng không quan trọng.
Nếu cứ giữ nguyên tình trạng này thật ra Lục Trường Sinh cũng không bận tâm lắm.
Nhưng sau này tu hành thế nào đây?
Từ Thái Ất Kim Tiên đến Đại La Kim Tiên cũng cùng chung một nhịp thở.
Nửa bước Thái Ất hiện tại phải chăng sẽ ảnh hưởng con đường tu hành của hắn sau này?
Chuyện này nhất định phải làm rõ ràng.
Nếu không đó mới là rắc rối lớn.
Bàn Tổ khẽ cau mày.
Vấn đề này đúng là rất phiền phức.
Hắn cẩn thận hỏi thăm Lục Trường Sinh một phen.
Được nghe Lục Trường Sinh miêu tả qua về “Hư giới”.
Bàn Tổ nói thẳng: “Ngươi thi triển Hư giới ra, để cho đám Đạo Tổ chúng ta thử cảm thụ xem sao, biết đâu có thể nghĩ ra cách gì.”
“Vâng, Đạo Tổ.”
Nói xong Lục Trường Sinh thi triển ra Hư giới.
“Rầm.”
Hư giới giáng lâm.
Kỳ thực Hư giới vô ảnh vô hình.
Các vị Đạo Tổ cũng không nhìn thấy Hư giới.
Thế nhưng bọn hắn có thể cảm nhận được.
Dù sao Đạo Tổ cũng không phải Tiên Nhân bình thường.
“Hử?”
Sau khi Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm và bao phủ bảy vị Đạo Tổ, Lục Trường Sinh lập tức cảm thấy áp lực.
Đúng, chính là áp lực.
Thậm chí hắn còn có cảm giác.
Nếu hắn muốn trấn áp Đạo Tổ chỉ sợ Hư giới sẽ sụp đổ ngay lập tức.
Điều này đã vượt khỏi cực hạn trấn áp của Hư giới.
Mặc dù hiện giờ Hư giới của Lục Trường Sinh rất mạnh nhưng rõ ràng vẫn không cách nào trấn áp được Đạo Tổ.
Lục Trường Sinh cảm thấy Hư giới trấn áp bảy vị Đạo Tổ sẽ rất khó khăn, gần như không có khả năng.
Nhưng đối với Đạo Tổ mà nói, bọn hắn cũng cảm nhận được Hư giới không tầm thường.
Chỉ là lấy giả thành thật lại khiến người ta như không thể phân biệt là chân thật hay là hư ảo, chỉ vậy thôi đã khiến bọn hắn kinh hãi thán phục không gì sánh được.
Hơn nữa các vị Đạo Tổ đều có kiến thức rộng rãi, thế nên bọn hắn nghĩ tới một loại khả năng, trong lòng lại càng dấy lên sóng to gió lớn.
“Đây là… . con đường khống chế Thế Giới?”
“Chủ nhân Thế Giới… Có điều đây là một tòa thế giới hư ảo, cùng loại với huyễn cảnh, nhưng cũng khác với huyễn cảnh.”
“Chủ nhân Thế Giới ư… Đây chính là con đường Giới Chủ trong truyền thuyết, môn thiên bẩm Thần Thông này của Trường Sinh Tiên Tôn lại có điểm khác nhưng vẫn cùng công hiệu như con đường Giới Chủ ư? Đúng là không thể tưởng tượng nổi.”
“Tòa Hư giới này mặc dù là hư ảo nhưng bên trong lại có cả Thời Gian Trường Hà, gần như giống một tòa thế giới chân thực như đúc. Chẳng trách không cách nào dung nhập vào Thiên giới, loại đạo quả thế này sao ý chí của Thiên giới có thể ký lục thông tin được chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận