Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 491. Thần Tàng đứng đầu từ xưa đến nay! Trấn áp một thế hệ tiên đạo, võ đạo!



Chương 491. Thần Tàng đứng đầu từ xưa đến nay! Trấn áp một thế hệ tiên đạo, võ đạo!




“Phụt.”
Phi kiếm sắc bén lập tức xuyên thủng một tầng lĩnh vực trên người Lục Trường Sinh.
Hơn nữa còn là lĩnh vực dung hợp hai hợp nhất.
Một tầng, hai tầng, ba tầng…
Chỉ trong chớp mắt, ba tầng lĩnh vực hai hợp nhất, tương đương với ba mươi tầng lĩnh vực bình thường đã bị phi kiếm đâm thủng.
Đây chính là điểm mạnh của phi kiếm.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không phải võ giả Thần Tàng bình thường.
Chỉ là ba tầng lĩnh vực hai hợp nhất mà thôi, hắn căn bản không thèm để ý.
“Trấn.”
Khi phi kiếm muốn đâm thủng lĩnh vực ba hợp nhất của hắn.
Lục Trường Sinh khẽ quát một tiếng.
Sức mạnh của lĩnh vực ba hợp nhất lập tức tăng vọt.
Một luồng sức mạnh trấn áp trấn trụ phi kiếm chỉ trong chớp mắt.
Mà xu thế bay tới của phi kiếm cũng đột nhiên khựng lại.
Cuối cùng, nó chỉ đâm thủng được ba tầng lĩnh vực hai hợp nhất.
Tuy hắn không thể ngăn cản phi kiếm, nhưng trên cơ bản đã tiêu hao hết lực lượng của nó.
Muốn đâm thủng lĩnh vực ba hợp nhất căn bản là chuyện không thể nào.
“Phi kiếm của ta…”
Nét mặt của tên tiên sư hiện lên vẻ khiếp sợ, hiển nhiên ánh mắt đã có hơi hoảng loạn.
Thế mà phi kiếm của hắn lại bị võ giả Thần Tàng chính diện trấn trụ!
Phải biết rằng không chỉ có một mình hắn ra tay, mà còn có rất nhiều tiên sư khác nữa.
Đối phương chỉ có một người, sao còn có thể phân tâm trấn áp phi kiếm của hắn được cơ chứ?
“Rắc.”
Ngay sau đó, phi kiếm đã đứt gãy trong tiếng rắc.
“A…”
Chủ nhân của phi kiếm kêu thảm thiết.
Phi kiếm chính là pháp khí bản mệnh của hắn, được tế luyện mấy chục lần.
Bây giờ lại bị Lục Trường Sinh làm gãy nên đương nhiên hắn sẽ bị phản phệ.
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua xung quanh.
Vô số pháp khí, bùa chú, pháp thuật đều lao về phía lĩnh vực của hắn.
“Hừ!”
Hắn lạnh lùng hừ một tiếng.
Hắn đã biết cách tốt nhất để đối phó với những tên tiên sư Luyện Khí này là gì rồi.
Đương nhiên là bí pháp tinh thần!
“Tâm Kiếm, trảm!”
Lục Trường Sinh khẽ quát một tiếng.
Cùng lúc đó, Ngọc Sắc Tâm Kiếm trong não vực của hắn cũng nhẹ nhàng rung động.
Thật ra, Ngọc Sắc Tâm Kiếm của Lục Trường Sinh vẫn luôn chậm rãi tăng lên.
Tiến độ ôn dưỡng trong não vực đã đạt tới 61%.
Đây là một tiến độ cực cao.
Ngọc Sắc Tâm Kiếm là bí pháp tinh thần.
Thời gian ôn dưỡng trong não vực càng dài, tiến độ càng cao, vậy thì uy năng sẽ càng mạnh.
Ngọc Sắc Tâm Kiếm tiến độ 61% chấn động, sau đó lần lượt biến thành mấy chục thanh Ngọc Sắc Tâm Kiếm, lập tức bay vút ra bốn phương tám hướng.
Tốc độ của Tâm Kiếm cực nhanh.
Thậm chí còn nhanh hơn cả phi kiếm.
Vậy nên một khi kích phát Tâm Kiếm, gần như không có ai có thể né tránh.
“Vù vù vù vù vù.”
Vô số thanh Ngọc Sắc Tâm Kiếm hoàn toàn đi vào cơ thể những tên tiên sư đó.
“A…”
“Đau quá, đau quá đi mất.”
“Đây là thủ đoạn gì?”
“Bí pháp tinh thần, đây là bí pháp tinh thần của võ giả cảnh giới Thần Tàng. Chết tiệt, sao lại có bí pháp tinh thần mạnh như thế chứ?”
“Pháp lực của ta đều trở nên hỗn loạn…”
Một đám tiên sư kêu thảm thiết.
Vì tinh thần chấn động nên mười mấy tiên sư không thể khống chế pháp thuật, pháp khí, bùa chú được nữa.
Số lượng đòn tấn công Lục Trường Sinh phải chịu lập tức giảm xuống rất nhiều.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh đã dùng toàn lực.
“Bùm.”
Ánh sáng năm màu lấp lánh.
Ngũ Hành Lĩnh Vực buông xuống!
Ngũ Hành Lĩnh Vực hỗ trợ lẫn nhau, không ngừng sinh sôi.
Cộng thêm lực ngũ hành khắc chế lẫn nhau.
Thật ra, ít nhiều gì pháp thuật linh lực kim mộc thuỷ hoả thổ đều bị Ngũ Hành Lĩnh Vực ảnh hưởng.
Lục Trường Sinh cũng để lại tới cuối cùng, sau khi đến gần những tên tiên sư này, dưới tình huống hiệu quả của Ngọc Sắc Tâm Kiếm mới phóng thích ra Ngũ Hành Lĩnh Vực.
“Rầm rầm rầm.”
Lồng khí hộ thân của một đám tiên sư Luyện Khí lập tức bị Ngũ Hành Lĩnh Vực nghiền nát.
Sau đó, những tiên sư Luyện Khí này trực tiếp bị Ngũ Hành Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh nghiền nát như những người bình thường.
Máu tươi!
Trong hang động toàn là máu tươi.
Có thể nói là máu chảy thành sông!
Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc.
Tất cả tiên sư đều ngây người.
Thậm chí đều dừng lại, không dám tấn công nữa.
Bọn họ ngây ngốc nhìn võ giả Thần Tàng trẻ tuổi đó.
Đã chết!
Tiên sư đã chết!
Không phải chỉ một hai người mà là rất nhiều người.
Đếm sơ qua phải có khoảng hơn mười tiên sư đã tử vong.
Nhưng, sao chuyện này có thể xảy ra được?
Dù là vừa rồi, khi tranh giành hoa Thông Linh, các tiên sư đều vung tay đánh nhau, mỗi người thi triển ra thủ đoạn của mình.
Nhưng cũng không có hơn mười vị tiên sư chết.
Lập tức có nhiều tiên sư chết như vậy là chuyện lớn, chuyện cực kỳ lớn!
Hơn nữa bọn họ còn chết trong tay một võ giả, chuyện này càng là chuyện không thể tưởng tượng được hơn.
Phạm vi mười trượng quanh người Lục Trường Sinh đã không còn bất cứ một vị tiên sư nào nữa.
Tất cả tiên sư đều nhất trí lùi về phía sau.
Mấy trăm tiên sư lại bị một người làm cho sợ hãi!
Nhìn thấy cảnh tượng này, Trương Không phía sau thật sự không thể tin vào hai mắt của mình.
Hình ảnh này thật sự quá chấn động.
Cổ Vực tồn tại cả tiên đạo và võ đạo.
Các tông môn lớn của tiên đạo và các môn phái lớn của võ đạo tranh đấu gay gắt nhiều năm như vậy.
Nhưng có võ giả nào có được uy phong như vậy chưa?
Thế mà có thể trực diện mấy trăm tiên sư vẫn không rơi vào thế yếu, thậm chí còn làm mấy trăm tiên sư này khiếp sợ.
Chỉ có một mình Lục Trường Sinh mà thôi!
“Lực lượng lĩnh vực khủng khiếp thật, cộng thêm ánh sáng năm màu hỗ trợ lẫn nhau, không ngừng sinh sôi, đây là lực ngũ hành!”
“Các hạ không thể là người không có danh tiếng được! Nói đi, rốt cuộc ngươi là ai?”
Lúc này, một tiên sư lên tiếng.
Áo trắng bay trong gió, dường như trên người còn có khí chất xuất trần
“Là Lạc Hà tiên sư.”
“Tiên sư Luyện Khí của Tử Dương Tiên Tông, đứng thứ mười ba trên Trúc Cơ Dự Khuyết bảng! Thuộc về nhóm tiên sư Luyện Khí đứng đầu.” Hết chương 491.



Bạn cần đăng nhập để bình luận