Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1958: Cường giả nhị cảnh giáng lâm, đóng băng thời không, một ngón tay diệt Sáp Huyết Minh!(2)

Chuyện duy nhất hắn làm là nguyện ý làm việc cho thương hội.
Hoặc phải nói là điều kiện của Lục Trường Sinh rất đơn giản.
Giới Chủ!
Lục Trường Sinh dùng thân phận Giới Chủ để mượn 100.000 nguyên tinh.
Nhìn có vẻ như tay không bắt giặc, thế nhưng thân phận của Lục Trường Sinh lại đáng giá 100.000 nguyên tinh sao?
Đáng!
Thật sự là quá đáng giá!
Đừng nói 100.000 nguyên tinh, dù có mấy triệu nguyên tinh cũng đáng giá!
Nếu Lục Trường Sinh tới đại vũ trụ rồi dùng phương thức này để vay mượn các thương hội khác.
Như vậy đảm bảo sẽ không có thương hội nào từ chối được.
Dù sao đây cũng là một vị Giới Chủ!
Tại đại vũ trụ, nhất là tại các thương hội Giới Chủ có tác dụng rất lớn.
Không thể thay thế!
Nếu một thương hội không có Giới Chủ thì gần như có thể thông báo thương hội này đóng cửa được rồi.
Dù không không có sụp đổ thì cũng sẽ tê liệt.
Thương hội có thể hoạt động tại đại vũ trụ hầu như đều dựa vào Giới Chủ vận chuyển. Không có Giới Chủ vận chuyển, bất cứ thương hội cỡ lớn nào trong đại vũ trụ cũng không thể vận chuyển được.
“Lục đạo hữu, xin đợi ta báo cáo với cao tầng của thương hội đã.”
“Được.”
“Nhưng nhất định phải thật nhanh, một canh giờ đủ chứ?”
“Đủ rồi. Xin Lục đạo hữu đợi một lát, ta đi một lát sẽ về ngay.”
Sau đó Mạc Vấn vội vã rời khỏi.
Chuyện này quá lớn.
Dù sao cũng liên quan tới “Một trăm nghìn nguyên tinh”, chắc chắn đây là một vụ mua bán lớn.
Rất nhiều cứ điểm thương hội tại các vị diện cũng chưa từng có vụ mua bán nào có giá tới 100.000 nguyên tinh như vậy.
Dù trong thương hội cỡ lớn như Vĩnh Hằng Chi Quang, vụ làm ăn đáng giá 100.000 nguyên tinh chắc chắn cũng có thể gọi là vụ làm ăn lớn, thế nên Mạc Vấn không thể làm chủ được.
Lục Trường Sinh cũng không sốt ruột, hắn chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Lâm Thiên Hải cho hắn thời gian một ngày để suy nghĩ.
Hãy còn rất nhiều thời gian.
Lục Trường Sinh không phải đợi lâu, chỉ sau một khắc Mạc Vấn đã quay lại phòng khách quý một lần nữa.
Đồng thời Mạc Vấn còn cười tươi như hoa.
Nhìn thấy thái độ của Mạc Vấn là Lục Trường Sinh đã biết kết quả.
“Lục Giới Chủ, thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang đồng ý điều kiện của Lục Giới Chủ.”
“Phần lớn điều kiện vẫn như thế, nhưng có một phần chi tiết sẽ có thay đổi nhỏ. Đó là bất kể ra sao thì Lục Giới Chủ chí ít cũng phải làm việc cho thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang năm trăm năm. Cho dù về sau Lục Giới Chủ có thể trả hết một trăm nghìn nguyên tinh đã vay sớm nhưng nhất định cũng phải làm việc cho thương hội ít nhất năm trăm năm!”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên vẻ khác lạ.
Kỳ thực đây là lỗ thủng nho nhỏ hắn để lại.
Chỉ cần thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang không phát hiện thì hắn sẽ cố gắng kiếm nguyên tinh.
Dốc sức kiếm đủ 100.000 nguyên tinh, sau đó trả lại cho thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, đến lúc đó hắn lại có thể lấy được tự do.
Nhưng rõ ràng thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang rất cẩn thận, họ đã ngăn chặn lỗ thủng này từ đầu.
Vả lại Vĩnh Hằng Chi Quang cũng có lòng.
Không cố chấp đòi hỏi thời gian nghìn năm, mà chỉ gia hạn thời gian năm trăm năm.
Chỉ cần Lục Trường Sinh cố gắng kiếm nhiều nguyên tinh hơn thì hắn cũng có thể lấy lại tự do sớm 500 năm.
“Được.”
“Tốt, vậy trước tiên ký hiệp nghị đã.”
Mạc Vấn lấy hiệp nghị ra.
Kỳ thực hiệp nghị chỉ hình thức thôi, cũng không có tính cưỡng chế.
Nhưng đối mặt với thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang nào có ai dám không tuân thủ hiệp nghị?
Nhìn hiệp nghị trước mắt, Lục Trường Sinh lại lắc đầu rồi nói: “Lâm Thiên Hải chỉ cho Lục mỗ thời gian một ngày, bởi vậy Lục mỗ cũng có yêu cầu.”
“Trong thời gian một ngày nhất định thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang phải có một vị cường giả nhị cảnh giáng lâm và hủy diệt Sáp Huyết Minh, đồng thời cứu được đạo lữ của Lục mỗ mà không có tổn hại gì.”
“Chỉ khi nào những chuyện này hoàn thành thì Lục mỗ mới có thể ký hiệp nghị.”
Dù Lục Trường Sinh tin vào uy tín của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
Nhưng hắn chỉ có thời gian một ngày, không thể chậm trễ được.
“Một ngày à? Hẳn là không có vấn đề, giờ ta sẽ đi thân thỉnh tổng bộ phái cường giả nhị cảnh giáng lâm vị diện Hỗn Độn.”
Mạc Vấn khẽ gật đầu, hắn không hề tỏ vẻ tức giận bởi dù sao yêu cầu của Lục Trường Sinh đều hợp tình hợp lý.
Lần này tốn hơi nhiều thời gian, một lúc lâu sau Mạc Vấn mới quay lại phòng khách quý.
“Tổng bộ đã đồng ý.”
“Hiện giờ Lục Giới Chủ có thể tới thẳng chỗ phi thuyền của Sáp Huyết Minh, khoảng một canh giờ nữa cường giả nhị cảnh sẽ giáng lâm, triệt để hủy diệt Sáp Huyết Minh!”
Lục Trường Sinh không khỏi bất ngờ.
Một canh giờ?
Nhưng Lục Trường Sinh biết, nếu là Giới Chủ thì thậm chí còn không cần tới một canh giờ.
Với khả năng của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, phái ra một vị Giới Chủ hộ tống cường giả nhị cảnh tới đây hẳn không phải là chuyện khó khăn gì.
Thậm chí một canh giờ cũng không phải là thời gian đi đường mà là thời gian để chuẩn bị.
“Được, vậy giờ Lục mỗ sẽ chờ hồi âm!”
Lục Trường Sinh đứng dậy, rời khỏi thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, đồng thời tới thẳng chỗ phi thuyền của Sáp Huyết Minh.
Phi thuyền của Sáp Huyết Minh vẫn dừng trong hư không Hỗn Độn như cũ.
Lúc này, bầu không khí trong phi thuyền rất thoải mái.
“Lần này thật sự quá may mắn, không chỉ phát hiện một vị diện song sinh mà thậm chí còn gặp được đại vũ trụ chí bảo như Thần Thụ Số Mệnh.”
“Hơn nữa lần này chúng ta đã vơ vét được rất nhiều tài nguyên cùng bảo vật, đợi lấy được Thần Thụ Số Mệnh rồi rời khỏi cũng không lỗ.”
“Đúng vậy, đây là Thần Thụ Số Mệnh đấy, trời sinh có thể hội tụ vô số khí vận, muốn tấn thăng cảnh giới Siêu Thoát nhị cảnh thì loại chí bảo như vậy ắt không thể thiếu được.”
“Siêu Thoát nhị cảnh, tồn tại cấp độ vĩ đại đó là điều chúng ta mong mà không được, giờ rốt cục cũng có cơ hội rồi…”
Cả đám kẻ siêu thoát của Sáp Huyết Minh đều ngấp nghé Thần Thụ Số Mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận