Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1745: Lục vô thượng trở về sau nghìn năm! Thiên Quang Thánh Nhân giáng lâm! (2)

Trong ánh mắt mọi người phần nhiều là vẻ khiếp sợ.
“Đó là… Lục vô thượng?”
“Đúng, chính là Lục vô thượng! Lục vô thượng biến mất nghìn năm đã trở về rồi ư?”
“Sao hắn lại trở về được? Biết bao nhiêu tu sĩ tới vực sâu Huyễn Linh tìm kiếm cũng không tìm được hành tung của Lục vô thượng, thậm chí còn có sinh mệnh Hỗn Độn vĩ đại tiến vào vực sâu Huyễn Linh, nhưng vẫn không có thu hoạch. Lục vô thượng từ đâu đột nhiên quay trở thế này?”
“Chẳng lẽ kỳ thực Lục vô thượng không tới vực sâu Huyễn Linh?”
Rất nhiều người đều cực kỳ kích động.
Bọn hắn ngỡ ngàng nhìn nhau, cảm giác trên người Lục Trường Sinh tràn ngập bí ẩn.
Lục Trường Sinh tất nhiên cũng nghe được tiếng bàn tán của những người này.
Không ngờ Thiên Quang Thánh Tông còn phái người đến vực sâu Huyễn Linh tìm hắn.
Nhưng không tìm thấy cũng là điều bình thường.
Hắn ở trong tháp Hắc Quang.
Rất hiếm người có thể tới đáy vực sâu Huyễn Linh.
Ngay cả sinh mệnh Hỗn Độn cũng vậy.
Hơn nữa dù có đi tới đáy vực thì cũng chỉ có cơ hội tham gia khảo hạch của tháp Hắc Quang thôi.
Vốn sẽ không gặp được Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua xung quanh, tất nhiên hắn không cần giải thích gì hết.
Sau đó Lục Trường Sinh tới đại điện nhiệm vụ.
Trả nhiệm vụ trước rồi nói.
Chyến này tới vực sâu Huyễn Linh, Lục Trường Sinh đã thu hoạch được rất nhiều Huyễn Linh khoáng.
Đây đều là điểm cống hiến cả.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã tới đại điện nhiệm vụ.
Nơi này có rất nhiều tu sĩ, người ra người vào tấp nập.
Thế nhưng khi Lục Trường Sinh bước vào đại điện nhiệm vụ, toàn bộ đại điện vốn đang huyên náo nháy mắt yên tĩnh lại.
Vô số tầm mắt rơi xuống người Lục Trường Sinh.
Đương nhiên không ảnh hưởng gì tới Lục Trường Sinh hết.
Đám người tự động tránh ra để Lục Trường Sinh thuận lợi đi tới nơi trả nhiệm vụ.
“Ta tới trả nhiệm vụ Huyễn Linh khoáng.”
Nhìn thấy trưởng lão Lục Trường Sinh cũng không nhiều lời, trực tiếp ném ra bảo vật không gian.
Trưởng lão nhanh chóng kiểm tra.
“Một trăm triệu cân Huyễn Linh khoáng?”
Trưởng lão cũng phải chấn kinh.
100 triệu cân Huyễn Linh khoáng.
Quả thực chưa từng thấy bao giờ.
Tới giờ không có một ai từng thu được nhiều Huyễn Linh khoáng tại vực sâu Huyễn Linh như vậy.
Đây chính là một triệu điểm cống hiến!
“Ầm.”
Đại điện nhiệm vụ vốn đang yên lặng lập tức sôi trào.
“Sau nghìn năm qua Lục vô thượng không chỉ đã quay về mà thậm chí còn mang về một trăm triệu cân Huyễn Linh khoáng? Điều này chứng tỏ một nghìn năm này Lục vô thượng quả thực vẫn luôn ở trong vực sâu Huyễn Linh tìm kiếm Huyễn Linh khoáng.”
“Một tu sĩ Đăng Thần thật sự có thể ở lại vực sâu Huyễn Linh suốt một nghìn năm ư? Sẽ không bị ăn mòn tâm linh rồi mất phương hướng sao?”
“Trong vực sâu Huyễn Linh đúng là có rất nhiều Huyễn Linh khoáng, nhưng muốn muốn gom góp một trăm triệu cân thì nhất định phải xâm nhập vực sâu Huyễn Linh. Rốt cuộc Lục vô thượng đã xuống tới tầng thứ mấy của vực sâu Huyễn Linh?”
“Không biết nữa, vực sâu Huyễn Linh vô cùng thần bí. Có một số sinh mệnh Hỗn Độn cường đại đã từng tiến vào vực sâu Huyễn Linh, nhưng sau khi trở về cũng đều giữ kín như bưng, không ai lộ ra đôi câu vài lời, bởi vậy không ai biết rốt cuộc vực sâu Huyễn Linh có bao nhiêu tầng. Ngay cả bao nhiêu tầng cũng không biết thì sao đoán được Lục vô thượng đã xâm nhập tới tầng thứ mấy?”
“Mặc kệ Lục vô thượng xâm nhập tầng thứ mấy, nhưng hắn gom góp được trăm triệu cân Huyễn Linh khoáng, sợ rằng hắn là tu sĩ đầu tiên thu hoạch được nhiều Huyễn Linh khoáng dưới đáy vực sâu Huyễn Linh như vậy nhỉ?”
“Đây là một triệu điểm cống hiến đấy…”
Phần lớn tu sĩ có mặt ở đại điện nhiệm vụ đều là tu sĩ cấp độ Đăng Thần.
Một triệu điểm cống hiến đủ để bọn hắn hâm mộ không gì sánh được rồi.
Bọn hắn suốt ngày bôn ba vì điểm cống hiến.
Nhưng cuối cùng có thể đạt được bao nhiêu điểm?
Phải nói là chỉ đếm được trên đầu ngón tay! Dù có một ít tu sĩ rất may mắn thu được một số điểm cống hiến.
Nhưng so với thu hoạch của Lục Trường Sinh thì thật sự không đáng để nhắc tới.
Quan trọng là đây cũng không phải lần đầu tiên Lục Trường Sinh thu hoạch được cả triệu điểm cống hiến.
Lần trước Lục Trường Sinh mới thu được hơn 1,2 triệu điểm cống hiến.
Rất nhiều đệ tử Thiên Quang Thánh Tông đều ngỡ ngàng nhìn nhau.
Nhìn Lục Trường Sinh rồi nghĩ lại bản thân mình.
Sao Lục Trường Sinh thu hoạch điểm cống hiến dễ dàng vậy?
Thế nhưng Lục Trường Sinh thu hoạch điểm cống hiến dễ dàng thật sao?
Nghĩ lại chuyện Lục Trường Sinh ở trong vực sâu Huyễn Linh suốt một nghìn năm, rất nhiều tu sĩ Đăng Thần cũng không khỏi nghẹn lời.
Một số người trong bọn hắn cũng từng tiến vào vực sâu Huyễn Linh.
Tất nhiên bọn hắn biết rõ hoàn cảnh của vực sâu Huyễn Linh.
Sức mạnh vặn vẹo tâm linh có khắp mọi nơi thật sự khiến người ta phát điên.
Có thể ở trong đó cả nghìn năm, mỗi giây mỗi phút đều phải đối mặt với sức mạnh vặn vẹo tâm linh, ý chí chắc chắn đã vượt qua tưởng tượng của người bình thường.
Bọn hắn chỉ có thể tán thưởng một tiếng, không hổ là vô thượng thiên kiêu!
Lục Trường Sinh thuận lợi lấy được một triệu điểm cống hiến.
Hắn lập tiếp quay về động phủ.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn chưa tiến vào động phủ đã thấy một thân ảnh quen thuộc bên ngoài động phủ.
“Tinh Oánh đạo hữu?”
Lục Trường Sinh có vẻ hơi kinh ngạc.
“Lục đạo hữu, rốt cục ngươi cũng trở về…”
Trên mặt Tinh Oánh nở một nụ cười.
Có thể thấy đây là nụ cười chân thành từ tận đáy lòng Tinh Oánh.
Lục Trường Sinh vừa trở về Thiên Quang Thánh Tông, Tinh Oánh đã lập tức tìm tới động phủ của hắn.
Thậm chí còn đứng chờ bên ngoài động phủ.
“Tinh Oánh đạo hữu, vào trong động phủ ngồi một lát đi.”
Lục Trường Sinh mở ra động phủ, mời Tinh Oánh vào trong.
Dù cả nghìn năm qua Lục Trường Sinh cũng không quay về lần nào.
Thế nhưng động phủ vẫn không nhiễm một hạt bụi như cũ.
Dù sao trong động phủ có pháp trận, còn có Tị Trần Châu.
Có qua nghìn năm động phủ cũng sẽ không hiện vẻ cũ nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận