Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 558. Sơn Hải Đạo Quân, nhớ cho kỹ! Hôm nay Cổ Vực Thiên Tông Lục Trường Sinh sẽ giết ngươi! (4)



Chương 558. Sơn Hải Đạo Quân, nhớ cho kỹ! Hôm nay Cổ Vực Thiên Tông Lục Trường Sinh sẽ giết ngươi! (4)




Hiển nhiên, Uông Vân muốn dùng chính mình làm "mồi nhử", dụ Sơn Hải Đạo Quân ra tay.
Dù sao Sơn Hải Đạo Quân biết rõ, hắn đã chém giết Uông Vân đạo lữ là Lục Trấn Không.
Giữ lại Uông Vân thì chắc chắn sẽ có phiền phức.
Dù thực lực của Sơn Hải Đạo Quân rất mạnh, không sợ phiền phức.
Thế nhưng nếu cứ bị Uông Vân một mực nhìn chằm chằm vậy cũng không phải chuyện hay gì.
Có thể chém giết Uông Vân vậy thì càng tốt.
Diệt cỏ tận gốc, giải quyết triệt để phiền phức.
Chỉ là nếu thế Uông Vân không thể nghi ngờ sẽ rơi vào nguy hiểm.
"Uông đạo hữu, ngươi có nghĩ tới hay không, nếu lấy thân làm mồi ngươi có thể sẽ chết..."
Lục Trường Sinh từ tốn nói.
"Ha ha, chết có gì sợ?"
"Chỉ cần có thể giết Sơn Hải Đạo Quân, cho dù ta mất mạng cũng đáng!"
"Lục đạo hữu không cần lo lắng, cho dù ta chết thì chỉ cần ngươi có thể giết chết Sơn Hải Đạo Quân, trở lại trụ sở chính của Cổ Vực Thiên Tông, ngươi vẫn có thể lấy được bốn giọt tinh huyết Thiên Yêu còn lại! Điểm này, ta đã an bài xong từ sớm rồi."
Uông Vân như thể cũng biết Lục Trường Sinh lo lắng điều gì.
Tinh huyết Thiên Yêu!
Mục đích của Lục Trường Sinh vẫn luôn là tinh huyết Thiên Yêu.
"Tốt, vậy lên đường thôi."
Lục Trường Sinh nhẹ gật đầu.
Nếu chính Uông Vân cũng không thèm để ý, hắn cần gì phải thuyết phục nữa?
Dù sao nên nhắc nhở cũng đã nhắc nhở.
Có điều chỉ cần Uông Vân không rời đi quá xa, Lục Trường Sinh nhiều khả năng vẫn có thể kịp thời đuổi tới, sẽ không để cho Uông Vân bị Sơn Hải Đạo Quân chém giết thật.
"Đi."
Uông Vân quyết định rất nhanh, lập tức đứng dậy cùng Lục Trường Sinh bay lên không, trong nháy mắt biến mất tại chân trời.
Trụ sở chính của Tử Dương Tiên Tông, khắp nơi là cảnh tượng tiên khí.
Ngọn núi to lớn vắt ngang qua hư không, được trận pháp nâng lên.
Mỗi một ngọn núi đại biểu cho một vị Trúc Cơ Đạo Quân!
Tương đương với mỗi một ngọn núi chính là đạo tràng của Trúc Cơ Đạo Quân.
Trúc Cơ Đạo Quân có tuổi thọ 500 năm.
Đã thuộc về cao tầng trong Tiên Tông.
Nếu như có thể tiến thêm một bước, ngưng tụ Kim Đan, vậy thì có thể thọ tới 1000 tuổi.‌
Có thể sống tới ngàn năm.
Hoàn toàn có thể xưng một câu trường sinh!
Chỉ là từ Trúc Cơ đến Kim Đan quá khó khăn.
Đó là một loại phá rồi lại lập, vô cùng cực đoan.
Về mặt lý thuyết, từ Trúc Cơ đến Kim Đan gần như khó hơn gấp mười lần so với từ Luyện Khí đến Trúc Cơ!
Đạo Quân có kinh tài tuyệt diễm đến đâu cũng không dám cam đoan chính mình nhất định có thể ngưng tụ ra Kim Đan.
Thế nhưng một khi ngưng tụ Kim Đan thì chính là một bước lên trời.
Một hạt Kim Đan nuốt vào bụng, mệnh ta do ta chứ không do trời!
Giờ phút này, Sơn Hải Đạo Quân đang ở trong động phủ của mình, phun ra nuốt vào linh khí, chuyển hóa làm pháp lực, từ từ tăng cao tu vi.
Kỳ thật Sơn Hải Đạo Quân đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ.
Hắn đã đang suy nghĩ tới chuyện ngưng tụ Kim Đan.
Nhưng muốn ngưng tụ Kim Đan cần chuẩn bị rất nhiều.
Tỷ như một chút trân quý thiên tài địa bảo.
Lại tỷ như, một số đan dược cũng ắt không thể thiếu.
Còn có phương diện thần thức, phương diện tâm linh các loại, đều cần làm chuẩn bị đầy đủ.
"Bẩm Đạo Quân, tuân theo mệnh lệnh của ngài, chúng ta quan sát được gần nhất ở phụ cận Tử Dương Tiên Tông dường như có hành tung võ giả Đạo Cơ Uông Vân của Cổ Vực Thiên Tông."
Một tên đệ tử Luyện Khí cung kính bẩm báo.
"Uông Vân?"
Sơn Hải Đạo Quân mở mắt.
Hắn tất nhiên nhớ kỹ Uông Vân, thậm chí còn khắc sâu ấn tượng.
Đó chính là một nữ nhân điên rồ.
Mấy tháng trước, hắn tìm được một gốc thiên tài địa bảo có tác dụng lớn trong việc ngưng tụ Kim Đan.
Nhưng hết hai người Lục Trấn Không và Uông Vân cũng cần thứ đó.
Thế là đôi bên ra tay đánh nhau, bắt đầu tranh đoạt món thiên tài địa bảo kia.
Sơn Hải Đạo Quân luôn luôn sống khiêm tốn cẩn thận.
Nhưng vì ngưng tụ Kim Đan, Sơn Hải Đạo Quân cũng không biết điều nữa.
Trực tiếp thi triển ra pháp bảo Thiên Sơn Ấn.
Pháp bảo Thiên Sơn Ấn có uy lực to lớn, vẻn vẹn một kích đã oanh sát Lục Trấn Không.
Sau đó Uông Vân cũng hoàn toàn phát điên.
Thi triển ra thủ đoạn tiêu hao nguyên khí, làm Sơn Hải Đạo Quân cũng chịu một ít thiệt thòi.
Cuối cùng còn để Uông Vân chạy mất.
Tại Cổ Vực tầng thứ ba, tranh đấu gần như lúc nào cũng có.
Uông Vân chạy trốn, Sơn Hải Đạo Quân kỳ thật cũng ẩn ẩn có chút bất an.
Đó là một nữ nhân điên rồ, chuyện gì cũng có thể làm được.
Sơn Hải Đạo Quân cũng cho người đi nghe ngóng chuyện về Uông Vân, đồng thời mật thiết chú ý hành tung của Uông Vân.
Hiện tại đã qua mấy tháng.
Uông Vân quả nhiên lại tới!
"Bên cạnh Uông Vân có người nào không?"
Sơn Hải Đạo Quân hỏi.
"Theo tình hình chúng ta quan sát trước mắt, Uông Vân tới một mình."
Đệ tử Luyện Khí hồi đáp.
"Đi một mình?"
Sơn Hải Đạo Quân cười khẩy.
"Nàng không ngu xuẩn như vậy, biết rõ không phải là đối thủ của ta thì sao có thể một mình đến đây chịu chết được?"
"Mặc dù nữ nhân kia đúng là rất điên nhưng nàng cũng không ngu ngốc. Nàng muốn báo thù cho Lục Trấn Không, nhất định sẽ có chỗ chuẩn bị."
"Uông Vân hơn phân nửa là tìm được một vị cường giả Đạo Cơ, cảm thấy có thể chém giết ta nên mới cố ý tới gần trụ sở chính của Tử Dương Tiên Tông, muốn dẫn dụ ta ra ngoài, sau đó nàng sẽ mời vị cường giả Đạo Cơ đỉnh tiêm kia ra tay chém giết ta."
Sơn Hải Đạo Quân bình tĩnh phân tích.
"A... Đạo Quân, nếu vậy hay là ngài cứ ở lại đây, không cần ra ngoài, để không trúng quỷ kế của Uông Vân."
Đệ tử Luyện Khí dè dặt nói.
"Không, bản Đạo Quân phải đi."
"Uông Vân biết ta xem nàng là cái gai trong lòng, muốn diệt cỏ tận gốc, thế nên mới đặt mình vào nguy hiểm, dùng bản thân làm mồi nhử dẫn dụ ta ra ngoài."
"Thế nhưng chỗ dựa của Uông Vân chỉ là vị cường giả thần bí kia, cảm thấy đối phương có thể chém giết bản Đạo Quân." Hết chương 558.



Bạn cần đăng nhập để bình luận