Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1935: Danh tiếng Trường Sinh Đại Đế uy chấn Ám Vực! (3)

Sau nghĩ đầu tiên trong đầu tu sĩ bình thường tất nhiên là không tin.
Thêu dệt vô căn cứ.
Bịa đặt quá đáng.
Thế nhưng một số người tin tức linh thông hoặc một ít Đại Thánh đỉnh phong đều trầm mặc.
Không ai công khai biểu đạt ý kiến.
Bởi vì nguồn tin tức của bọn hắn rất rộng.
Có thể biết một ít thông tin cặn kẽ.
Nhưng càng hiểu rõ bọn hắn lại càng kinh hãi.
Dường như giống hệt lời đồn đại, chỉ sợ Lục Trường Sinh có được chiến lực của Đại Đế thật.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
“Tách.”
Lục Trường Sinh dường như cảm ứng được cái gì đó.
Hắn đột nhiên mở bừng mắt.
“Rầm.”
Một luồng khí thế khủng khiếp giáng lâm.
Khí thế này còn bá đạo hơn khí thế của Thiên Yêu nhiều.
Khủng bố hơn nhiều.
Đây là… khí thế của Đại Đế chân chính!
“Bắc Thần Đại Đế!”
Lục Trường Sinh nhìn bóng người mặc áo bào gấm bên ngoài sơn môn.
Không cần phải nói, đó chắc chắn là Bắc Thần Đại Đế.
Nhưng có vẻ Bắc Thần Đại Đế vẫn cho “Trường Sinh Đại Đế” như hắn chút mặt mũi.
Đối phương không trực tiếp tiến vào sơn môn Ngộ Đạo Thánh Tông.
Mà chỉ dừng lại bên ngoài sơn môn.
Đồng thời đại trận bảo vệ sơn môn của Ngộ Đạo Thánh Tông cũng đã mở ra.
Một khi đại trận bảo vệ sơn môn mở ra, Đại Đế cũng không thể tuỳ tiện đánh vỡ đại trận.
“Vèo vèo vèo.”
Từng bóng lần lượt người xuất hiện giữa hư không, nhìn về phía Bắc Thần Đại Đế đằng xa.
Đó là Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông và đám người thái thượng trưởng lão.
“Trên dưới Ngộ Đạo Thánh Tông bái kiến Bắc Thần Đại Đế!”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông cung kính hành lễ.
Dù hắn biết chuyện Ngộ Đạo Thánh Tông suýt nữa bị Thiên Yêu hủy diệt cũng có một tay Bắc Thần Đại Đế trợ giúp.
Nhưng dù là thế thì khi đối mặt với Bắc Thần Đại Đế, trên dưới Ngộ Đạo Thánh Tông vẫn phải tỏ vẻ tất cung tất kính.
Thậm chí còn không được tỏ vẻ bất mãn rõ ràng.
Chỉ là Bắc Thần Đại Đế thấy đám người hành lễ nhưng vẫn không buồn đáp lại.
Ánh mắt của hắn vẫn nhìn phía lưng đám người.
Nơi đó rõ ràng là vị trí bia đại đạo.
Mục đích của Bắc Thần Đại Đế là gì không cần nói cũng biết.
Hắn tới vì Lục Trường Sinh.
“Trường Sinh Đại Đế, có thể ra gặp một lần không?”
Thanh âm Bắc Thần Đại Đế trùng trùng điệp điệp truyền khắp toàn bộ Ngộ Đạo Thánh Tông.
Giờ khắc này, không có môt ai hoài nghi thân phận của Bắc Thần Đại Đế nữa.
Bắc Thần Đại Đế vậy mà đến thật rồi!
“Đó là Bắc Thần Đại Đế sao? Hắn tới thật ư?”
“Đây chính là Đại Đế thật sự!”
“Bắc Thần Đại Đế đến gây sự với Trường Sinh Đại Đế sao?”
Sắc mặt rất nhiều đệ tử Ngộ Đạo Thánh Tông khẽ đổi.
Bắc Thần Đại Đế là Đại Đế chân chính.
Lục Trường Sinh thì có được chiến lực của Đại Đế.
Bọn hắn vẫn không khỏi lo nghĩ.
Thế nhưng bọn hắn có lo cũng không có tác dụng.
Thế là từng tầm mắt đều đổ dồn về phía bóng người ngồi dưới bia đại đạo kia.
“Vụt.”
Bóng Lục Trường Sinh khẽ động.
Hắn đứng dậy, tuyết đọng trên thân bắn ra.
Mặc dù lúc này đang là mùa đông băng thiên tuyết địa, nhưng hắn vẫn không cảm thấy rét lạnh chút nào.
Thậm chí cứ để yên cho tuyết đọng trên người, tựa như một vị khổ tu sĩ chân chính.
Lục Trường Sinh đứng dậy, từng bước một đi ra ngoài sơn môn, cách không đối diện với Bắc Thần Đại Đế.
“Bắc Thần Đại Đế.”
Lục Trường Sinh mở miệng.
Hắn dùng ánh mắt ngang hàng nhìn về phía Bắc Thần Đại Đế.
“Trường Sinh Đại Đế, việc Thiên Yêu chịu thiệt trong tay ngươi khiến bản tọa rất kinh ngạc, thế nên mới tới xem thử. Có thể để bản tọa kiến thức một phen không?”
Bắc Thần Đại Đế mở miệng.
Đường đường Đại Đế lại tìm tới tận Ngộ Đạo Thánh Tông, chắc chắn không chỉ vì nhìn Lục Trường Sinh một cái.
Đại Thánh lại có thể sánh ngang với Đại Đế.
Đây là chuyện rất mới mẻ.
Thậm chí là chuyện xưa nay chưa từng có.
Bắc Thần Đại Đế tất nhiên phải tự mình tới xem thử.
“Không còn cách nào khác sao?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Bản tọa kiến thức một phen xong tất nhiên sẽ rời đi.”
Bắc Thần Đại Đế cũng đáp lại như thế.
Đôi bên im lặng, không nói gì thêm nữa.
Thế nhưng Lục Trường Sinh biết, lần này hắn không ra tay không được.
Nếu không Bắc Thần Đại Đế sẽ không chịu bỏ qua.
Trăm nghe không bằng một thấy chính là như vậy.
Huống chi đường đường là Đại Đế?
“Được thôi.”
Lục Trường Sinh đồng ý.
Bất kể Bắc Thần Đại Đế liệu có thể nhìn ra mánh khóe của hắn hay không.
Thì nhất định hắn vẫn phải động thủ.
“Ruỳnh.”
Lục Trường Sinh không hề nương tay, trong nháy mắt mô phỏng ra chín loại đại đạo.
Bắc Thần Đại Đế nhìn chòng chọc chín loại đại đạo của Lục Trường Sinh.
Hắn thật sự cảm nhận được một áp lực kinh khủng.
Từ chín loại đại đạo này hắn như thể cảm nhận được áp lực giống hệt Đại Đế.
Thế nhưng sao có thể chứ?
Cửu đạo Đại Thánh thật sự có thể sánh ngang với Đại Đế ư?
Trước kia Bắc Thần Đại Đế không tin.
Hiện giờ Bắc Thần Đại Đế cũng không tin.
Thế nên Bắc Thần Đại Đế đột nhiên vỗ ra một chưởng.
“Ầm ầm.”
Chín loại đại đạo của Lục Trường Sinh và một chưởng của Bắc Thần Đại Đế hung hăng va chạm với nhau.
Sóng xung kích lan rộng ra bốn phương tám hướng.
Tất cả mọi người trong Ngộ Đạo Thánh Tông gần như đều nín thở ngưng thần.
Bọn hắn nhìn thấy rõ ràng, lần này Lục Trường Sinh phải đối đầu với một vị Đại Đế chân chính!
Đây mới thật sự là cuộc chiến của Đại Đế!
Tại Ám Vực, bình thường các Đại Đế sẽ không nảy sinh đại chiến. Dù sao bọn hắn đều đi tới đỉnh phong tu hành rồi, còn mâu thuẫn gì mà không hóa giải được đâu?
Giữa Đại Đế và Đại Đế đúng là cũng có mâu thuẫn, nhưng sẽ không tới mức không chết không ngừng.
Cùng lắm là bỏ ra một ít đại giới thôi.
Biến chiến tranh thành tơ lụa.
Khói bụi tán đi.
Lục Trường Sinh vẫn đứng ở đó như cũ.
Ánh mắt Bắc Thần Đại Đế nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Hồi lâu sau Bắc Thần Đại Đế thở dài một tiếng, nói: “Chiến lực của Đại Đế! Trường Sinh Đại Đế, lần này bản tọa lỗ mãng rồi. Vậy để bản tọa dùng một tin tức coi như bồi tội với Trường Sinh Đại Đế đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận