Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 116. Phá vỡ Sinh Tử Huyền Quan, sẽ thành tựu cảnh giới Thần Lực (3)



Chương 116. Phá vỡ Sinh Tử Huyền Quan, sẽ thành tựu cảnh giới Thần Lực (3)




Ví dụ như bây giờ, Lục Trường Sinh đang có hai mươi đỉnh sức mạnh, nếu hắn dốc hết sức để triển khai Thần Long Biến, vậy hắn có thể bùng nổ ra sức mạnh tựa hai mươi sáu đỉnh.
Tương đương với việc có thêm sáu đỉnh sức mạnh.
Điều này đã rất khủng khiếp rồi.
Sáu đỉnh sức mạnh đã tương đương với sáu phần mười sức mạnh của một võ giả cảnh giới Thần Lực bình thường.
Mà nó chỉ là thay đổi trong lần thứ nhất của Thần Long Biến mà thôi.
Sau lần này còn có lần thứ hai và lần thứ ba nữa.
"Nguyên lý của Thần Long Biến không phải thứ cao siêu gì, nó chỉ thông qua một loại kỹ xảo đặc thù để điều động toàn bộ cơ, bắp thịt và xương cùng một số bộ phận khác trong cơ thể, từ đó giúp bùng nổ ra sức mạnh to lớn."
"Với tố chất thân thể hiện nay của mình, ta chỉ có thể chịu được lần biến đổi thứ nhất của Thần Long Biến. Nếu muốn đạt được lần hai và lần ba thì vẫn còn thiếu một số ngoại vật."
"Dù ngộ tính của ta cao đến đâu thì cũng không có cách nào thay thể ngoại vật được."
Lục Trường Sinh hiểu rõ ưu thế của bản thân, đó chính là ngộ tính cực kỳ cao.
Ngộ tính cao sẽ giúp hắn nhanh chóng lĩnh ngộ được chân lý của một môn võ công mới.
Ví dụ như với Thần Long Biến, dù là người có thiên phú xuất sắc tới đâu đi nữa, nếu muốn lĩnh ngộ thì e cũng phải tốn tới mấy tháng trời, thậm chí là cả mấy năm.
Nhưng Lục Trường Sinh chỉ mất có một canh giờ đã lĩnh ngộ được rồi.
Tuy nhiên, dù ngộ tính có cao thế nào nó cũng không thể thay thế được tác dụng của ngoại vật.
Thần Long Biến cần một thứ ngoại vật có tên là Cổ Nham Chi, hơn nữa còn cần một số lượng lớn.
Chỉ có rất nhiều Cổ Nham Chi mới giúp cho Lục Trường Sinh luyện được Thần Long Biến tầng thứ hai, thậm chí là tầng thứ ba.
Có một vấn đề là Lục Trường Sinh chưa từng nghe nói tới Cổ Nham Chi, nhưng đi hỏi thăm một chút, có lẽ hắn sẽ hỏi ra được thông tin về Cổ Nham Chi cũng nên.
Lục Trường Sinh ở nhà thêm mấy ngày nữa, chờ cho cảnh giới vững chắc và làm quen được với các tình trạng của cảnh giới Thần Lực.
Mấy ngày sau, Lục Trường Sinh mới lại đi tới Diệu Nhân Đường.
Trên đường, dân chạy nạn cũng đã ít đi nhiều.
Thậm chí có rất nhiều người còn mỉm cười vui vẻ.
Lục Trường Sinh bóng gió hỏi thăm, ai cũng nghe nói có một vị nghĩa sĩ gọi là "Trang đại hiệp" tới ghi danh rồi giết được Đại Mạc Thập Tam Kỵ và bình định nạn trộm cướp.
Cả mấy trăm tên sơn phỉ cùng hung cực ác trong sơn trại đều đã bị một mình vị Trang đại hiệp kia giết cả rồi.
Bầu không khí u ám bao phủ khắp thành Nam Dương dường như cũng đã bị quét sạch.
Dân chạy nạn biết ở ngoài thành không còn nạn trộm cướp nữa nên đã nhanh chóng trở về quê nhà.
Có rất nhiều người đang thảo luận xem vị "Trang đại hiệp" này rốt cuộc là ai.
Thật đáng tiếc là không một ai biết cả.
Lục Trường Sinh khẽ cười. Thấy thành Nam Dương đã trở về trật tự như trước, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng nhờ đó mà tốt hơn.
Đi tới Diệu Nhân Đường, hắn thấy Uông Như Hải cũng kích động ra mặt.
Coi như Trang đại hiệp đã giúp hắn báo được mối thù của thôn Tiểu Hà rồi.
"Ôi, thật đáng tiếc là vị Trang đại hiệp này đến vô ảnh đi vô tung. Cho tới nay vẫn chưa một ai tìm được hắn, nếu không, ta nhất định sẽ dập đầu cảm tạ hắn!"
Uông Như Hải vô cùng kích động.
Hắn không hề biết "Trang đại hiệp" chính là người đang đứng trước mặt mình.
"Uông đại phu này, ngươi đã bao giờ nghe nói về Cổ Nham Chi chưa?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Cổ Nham Chi à? Hình như ta đã từng nghe qua đấy, để ta ngẫm lại xem nào."
Uông Như Hải thấy cái tên này rất quen tai, thế nhưng trong thời gian ngắn thế này hắn không thể nhớ ngay ra được.
"Đúng rồi, ta nhớ ra rồi!"
"Trong núi phía Cao Gia Bảo ấy, có một loại đặc sản tít trong rừng rậm, nghe nói là một thứ giống như dầu mỡ, xuất hiện bên trong nham thạch, thứ này được gọi là Cổ Nham Chi."
"Vốn dĩ Cổ Nham Chi không có tác dụng gì cả, thế nhưng dạo gần đây, Huyết Sát Môn, cũng là môn phái đã chiếm địa bàn của Cao Gia Bảo lúc trước đó, hình như chúng đã nghiên cứu ra một ít tác dụng của Cổ Nham Chi. Nghe nói là để chế tạo ra một loại kỳ hương, vì vậy giờ bọn chúng đang công khai khai thác Cổ Nham Chi."
"Lục đại phu, nếu ngươi cần Cổ Nham Chi thì có thể tìm người của Cao Gia Bảo hỏi thăm xem."
Uông đại phu vẫn quen gọi nơi đó là Cao Gia Bảo.
Còn Huyết Sát Môn, sau khi đã chiếm cứ Cao Gia Bảo có vẻ như chúng cũng bắt đầu biết điều nên không có động tĩnh gì lớn.
Động tĩnh duy nhất của bọn chúng chính là liên tục khai thác Cổ Nham Chi.
"Tạ ơn Uông đại phu."
Lục Trường Sinh về chỗ, tiếp tục khám bệnh.
Tới hoàng hôn, Lục Trường Sinh rời khỏi Diệu Nhân Đường.
Bây giờ trời còn chưa tối hẳn, mà Huyết Sát Môn cũng không xa thành Nam Dương lắm.
Lục Trường Sinh về nhà, thay một bộ quần áo rồi dịch dung thành Trang Thập Tam.
Sau đó, hắn ra khỏi thành Nam Dương, chạy về phía Huyết Sát Môn.
Huyết Sát Môn chính là Cao Gia Bảo khi trước.
Chẳng mấy chốc, Lục Trường Sinh đã tới nơi.
Lục Trường Sinh cũng đã tìm hiểu qua về Huyết Sát Môn. Thật ra, Huyết Sát Môn vẫn luôn ở trong thành Nam Dương, đây cũng được coi là một môn phái lớn.
Trước đây bọn chúng vẫn rất biết điều, thế nhưng chẳng ai ngờ rằng Huyết Sát Môn lại diệt Cao Gia Bảo, thậm chí còn chiếm cứ cả nơi này.
Lục Trường Sinh nghĩ mãi cũng không hiểu nguyên nhân là gì.
Nhưng khi Lục Trường Sinh thấy người của Huyết Sát Môn dùng rất nhiều Cổ Nham Chi để chế tạo ra một lượng lớn kỳ hương, hắn đã bắt đầu hiểu ra được nguyên nhân.
Cổ Nham Chi!
Huyết Sát Môn muốn kiểm soát Cổ Nham Chi!
Cổ Nham Chi chỉ xuất hiện trong vùng rừng núi gần Cao Gia Bảo, nếu đã khống chế được Cao Gia Bảo thì cũng đồng nghĩa với việc kiểm soát được Cổ Nham Chi.
Lục Trường Sinh đi thẳng tới đó.
"Đứng lại." Hết chương 116.



Bạn cần đăng nhập để bình luận