Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1368. Thiên kiếp đến, Lục Trường Sinh tự mình gánh thiên kiếp! (5)



Chương 1368. Thiên kiếp đến, Lục Trường Sinh tự mình gánh thiên kiếp! (5)




Lục Trường Sinh không muốn cùng thừa nhận thiên kiếp thứ tư khủng bố với Kình Thiên lão tổ.
“Chúc mừng Đăng Thiên đạo hữu thành công vượt qua ba lượt thiên kiếp.”
Sắc mặt của Bách Sơn lão tổ và Thiên Tinh lão tổ đều rất phức tạp nhìn Lục Trường Sinh.
Nhưng bọn họ vẫn chúc mừng Lục Trường Sinh.
Lúc nãy ba thiên kiếp hạ xuống, trên thực tế hai vị Tổ Cảnh đứng đầu đã cảm nhận được uy năng của nó.
Bọn họ bỗng nhiên có một loại trực giác.
Nếu để hai người bọn họ đứng lên gánh.
Kết quả cuối cùng e rằng sẽ rất thảm trọng.
Hơn niuwar là bọn họ không gánh được ba lượt thiên kiếp.
Nói cách khác, nếu hai người bọn họ thật sự đi độ ba lượt thiên kiếp, hơn nửa sẽ chết!
May mắn Lục Trường Sinh một mình đi chống đỡ ba lượt thiên kiếp.
Hiện tại nghĩ lại còn thấy sợ.
Bọn họ cũng cảm giác thật may mắn.
Nếu không có Lục Trường Sinh, bọn họ cầm chỗ tốt của Kình Thiên lão tổ, chỉ có thể liều mạng.
Cuối cùng chỉ sợ liều mạng cũng không gánh được ba lượt thiên kiếp.
Lục Trường Sinh chỉ gật đầu, không nói chuyện.
Hắn một mình một người đi độ kiếp, tất nhiên không phải vì cứu Bách Sơn lão tổ và Thiên Tinh lão tổ.
Chỉ là chuyện này có lợi ích với Lục Trường Sinh thôi.
Lục Trường Sinh không lập tức rời đi.
Hắn đang đợi.
Nói cách khác, hắn đang quan chiến.
Thiên kiếp chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Lục Trường Sinh cũng muốn nhìn thử lượt thiên kiếp thứ tư khủng bố cỡ nào?
“Ầm ầm ầm”.
Rốt cục, thiên kiếp thứ tư giáng lâm.
Lần này vẫn là lôi kiếp.
Nhưng so sánh với lôi kiếp trước, lần này là một cột lôi đình rất lớn.
Lớn hơn lôi kiếp trước đó gấp mấy lần.
Một cột sáng cực lớn xuyên thẳng hư không, hung hăng đánh vào thân thể tKình Thiên lão tổ.
Kình Thiên lão tổ không thể so với Lục Trường Sinh, hắn đã phòng ngự trước.
Còn có bảo vật phòng ngự.
Lôi đình dừng lại trên người Kình Thiên lão tổ chỉ khiến thân thể Kình Thiên lão tổ khẽ run, sau đó lại khôi phục nguyên trạng.
Thiên kiếp thứ tư, đã đỡ được.
Tuy nhiên, Lục Trường Sinh cẩn thận phát hiện cột lôi đình này chắc chắn khiến Kình Thiên lão tổ không mấy dễ chịu.
Không thoải mái như mặt ngoài.
Nhưng dù thế nào, Kình Thiên lão tổ vẫn đỡ được.
Về thiên kiếp thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, thậm chí là thứ chín.
Lục Trường Sinh không muốn nhìn.
Thật ra hắn đã lên kế hoạch trước.
Hiện tại hắn có thể thừa dịp Kình Thiên lão tổ độ kiếp, trực tiếp đi thương hội Bộ Linh, cầm món vật Tiên Linh mà Kình Thiên lão tổ lưu lại thương hội Bộ Linh.
Đây cũng là ước định từ trước của Lục Trường Sinh và Kình Thiên lão tổ.
Lục Trường Sinh không muốn trì hoãn thời gian.
Vạn nhất Kình Thiên lão tổ vượt qua thiên kiếp rồi đổi ý thì sao?
Dù sao, Kình Thiên lão tổ là Tổ Cảnh chí cường.
Gửi gắm toàn bộ hi vọng vào việc Kình Thiên lão tổ có thể tuân thủ ước định, hoặc là ký thác vào lương tâm của Kình Thiên lão tổ, quả thực ngu xuẩn.
Hiện tại Kình Thiên lão tổ không tiện ra tay, Lục Trường Sinh vừa lúc có thể cầm món vật Tiên Linh đi.
Không dám có một tia mạo hiểm!
“Vèo.”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh rời khỏi phủ thành chủ.
Bên ngoài còn có một ít Tổ Cảnh của phủ thành chủ.
Nhìn thấy Lục Trường Sinh đi ra, thậm chí có một số người muốn ngăn cản.
“Cút!”
Lục Trường Sinh hừ lạnh, uy thế Tổ Cảnh đứng đầu trên người đảo qua.
Tuy là Tổ Cảnh những vẫn cảm giác trong lòng trầm xuống, giống như hít thở không thông.
Vì thế không dám tiếp tục ngăn cản Lục Trường Sinh, tùy ý Lục Trường Sinh rời khỏi phủ thành chủ.
“Hả?”
Kình Thiên lão tổ đang độ kiếp, cũng nhìn thấy Lục Trường Sinh rời khỏi.
Tuy nhiên, bây giờ hắn không có thời gian quan tâm đến chuyện khác.
Mọi suy nghĩ của hắn đều tập trung vào việc đối phó với thiên kiếp.
Nếu vượt qua, như vậy tất cả đều dễ nói.
Nếu không vượt qua được thì hôm nay sẽ là ngày chết của hắn, mọi thứ còn lại cũng chỉ là vật ngoài thân, thoảng qua như mây khói.
Bởi vậy, Lục Trường Sinh rời đi rất thuận lợi.
Lục Trường Sinh đi thẳng tới thương hội Bộ Linh.
“Đăng Thiên lão tổ.”
Người của thương hội Bộ Linh vừa nhìn thấy Lục Trường Sinh, ngay lập tức nhiệt tình chào đón.
Trong thương hội Bộ Linh, Lục Trường Sinh được coi là khách quý, bọn họ tuyệt đối không dám có chút chậm trễ nào.
Lục Trường Sinh trực tiếp hỏi: “Kình Thiên lão tổ đã gửi một vật ở thương hội của các ngươi, Lục mỗ tới đây để lấy.”
Người của thương hội Bộ Linh lập tức hiểu ra.
“Xin đợi một chút.”
Lục Trường Sinh tiến vào phòng cho khách quý, đợi một lát.
Kỳ thật hắn cũng không cần phải đợi quá lâu, rất nhanh thì trưởng lão của Thương hội Bộ Linh đã đích thân tới để đưa vật Tiên Linh.
“Đăng Thiên đạo hữu, đây là vật Tiên Linh mà thành chủ lưu trữ trong thương hội Bộ Linh của chúng ta, chỉ có Đặng Thiên đạo hữu mới có thể nhận lấy.”
Trưởng lão vừa cười vừa nói.
Vật Tiên Linh được giữ rất tốt.
Dù là trưởng lão của thương hội Bộ Linh đều phải cẩn thận từng ly từng tí, không dám có bất kỳ sơ xuất nào.
Rốt cuộc thì đây cũng là vật Tiên Linh.
Hắn cũng thấy kinh ngạc trong lòng.
Không ngờ bây giờ Lục Trường Sinh lại có quan hệ thân thiết như vậy với Kình Thiên lão tổ.
Thậm chí có thể khiến Kình Thiên lão tổ không tiếc lấy ra một vật Tiên Linh.
Về phần những suy nghĩ khác, chẳng hạn như lòng tham hay mấy thứ tương tự.
Thương hội Bộ Linh tuyệt đối là không dám có.
Suy cho cùng, dù là Kình Thiên lão tổ hay là Đăng Thiên lão tổ, thương hội Bộ Linh cũng không thể đắc tội bọn họ.
“Thương hội Bộ Linh có lòng rồi.”
Lục Trường Sinh nhìn thật sâu vào thương hội Bộ Linh.
Thương hội Bộ Linh này chưa từng gây ra bất kỳ rắc rối gì cho Lục Trường Sinh.
Có thể lấy được vật Tiên Linh khá nhanh.
Điều này cũng khiến Lục Trường Sinh rất hài lòng.
Sau đó, Lục Trường Sinh không nói nhảm nữa, trực tiếp cầm lấy vật Tiên Linh, nhanh chóng rời khỏi thương hội Bộ Linh.
“Ầm ầm.”
Lục Trường Sinh ngẩng đầu.
Hắn thấy sấm sét vẫn lập lòe trong hư không.
Có cảm giác thành Thiên Không như sắp sụp đổ, phá hủy.
Đó cũng không phải ảo giác. Hết chương 1368.



Bạn cần đăng nhập để bình luận