Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 572. Bí cảnh thiên địa, chúng sinh như kiến! Lục Trường Sinh đạp không mà đến, Thái Thương thánh địa chấn động! (2)



Chương 572. Bí cảnh thiên địa, chúng sinh như kiến! Lục Trường Sinh đạp không mà đến, Thái Thương thánh địa chấn động! (2)




Lúc này chính là thời điểm so đấu tốc độ.
Rất nhiều người thậm chí thi triển ra Phong Chi Pháp Tắc.
Trúc Cơ Đạo Quân cũng thi triển ra pháp bảo.
Tốc độ nhanh như điện chớp, nhanh không tưởng nổi.
Hai người Hạ Thừa Phong và Triệu Ngự Kiếm vô cùng sốt ruột.
Bọn hắn không nắm giữ Phong Chi Pháp Tắc, tốc độ tự thân mặc dù không chậm nhưng cũng đủ nhanh.
Vừa mới khởi động đã rơi rớt lại sau phần lớn cường giả.
Lục Trường Sinh cũng không muốn chậm rãi từ từ tiến về bí cảnh.
Thế là nói thẳng: "Ta nắm giữ Phong Chi Pháp Tắc, tốc độ hẳn là vẫn được. Hạ huynh, Triệu huynh, các ngươi không nên chống cự, ta sẽ dùng Phong Chi Pháp Tắc dẫn theo các ngươi đi."
Hai người cũng không hề do dự, lập tức gật đầu nói: "Tốt, làm phiền Lục huynh."
Thế là Lục Trường Sinh trực tiếp phóng xuất ra Phong Chi Pháp Tắc.
Tốc độ của ba người lập tức tiêu thăng, vượt qua hết Đạo Cơ này đến Trúc Cơ khác.
Dù sao, tiến độ Phong Chi Pháp Tắc của Lục Trường Sinh cũng không tính thấp, đã vượt qua 60%.
Có điều Lục Trường Sinh vẫn không phải người nhanh nhất.
Nhanh nhất là một tên Trúc Cơ Đạo Quân.
Cũng không biết đến tột cùng là pháp bảo gì, tốc độ tựa như một đạo như thiểm điện, trong chớp mắt đã đến ngoài năm dặm, những người khác căn bản ngay cả cơ hội đuổi theo đều không có.
Chỉ có thể nhìn theo đối phương nhanh chóng đi.
Ba người Lục Trường Sinh là nhóm thứ ba cường giả đến.
Cũng may, tới cũng không tính trễ.
Lục Trường Sinh nhìn qua phía trước, đó là một mảnh sơn lâm không có gì đặc biệt, trông vô cùng bình thường.
Nhưng giờ phút này, chính nơi mảnh rừng núi này, hư không đang phá toái, vặn vẹo, cuối cùng dần dần tạo thành một cửa hang đen như mực, có điểm giống với môn hộ.
Đây chính là cửa vào bí cảnh.
Chỉ là cửa vào bí cảnh vẫn chưa vững chắc.
Hiện tại còn không thể đi vào, nhất định phải chờ đợi môn hộ triệt để vững chắc mới có thể tiến vào.
Thời gian từng giờ trôi qua.
Sau hai canh ‌giờ, môn hộ triệt để vững chắc.
Lộ ra một lối đi tối thui.
Thông đạo không biết hướng về nơi nào, nhưng rất nhiều cường giả Đạo Cơ và Trúc Cơ trước đó đã suy tính qua, đây ‌chính là một tòa cỡ lớn bí cảnh.
"Lên!"
Có người không sợ.
Dẫn đầu xông tới chỗ môn hộ.
Lục Trường Sinh lại không hề nóng nảy.
Hắn cùng Hạ Thừa Phong và Triệu Ngự Kiếm vẫn lấy ổn thỏa làm chủ.
Người xông vào trước nhất biến mất trong thông đạo, không xuất hiện bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.
"Hiện tại có thể tiến vào."
Thế là, ba người Lục Trường Sinh mới lập tức hướng phía thông đạo bay đi.
Lục Trường Sinh bước vào thông đạo.
Cảm giác bốn phía có một cỗ lãnh ý phả tới.
Cả người phảng phất như đã "vượt qua" một loại giới hạn nào đó.
Rồi Lục Trường Sinh cảm giác thân hình hơi chao đảo một chút, ngay sau đó hai mắt tỏa sáng, hắn đã đặt mình vào một mảnh cổ thụ giữa sơn lâm.
"Đây là... Bí cảnh?"
Lục Trường Sinh hướng phía bốn phía nhìn một chút.
Cổ thụ che trời xanh um tươi tốt, cao vút trong mây.
Chỉ là Lục Trường Sinh liếc qua đã nhìn ra điểm khác biệt giữa nơi này và Cổ Vực.
Hư không ở nơi này lộ vẻ rất yếu đuối.
"Rầm."
Lục Trường Sinh tùy ý đánh ra một quyền. ‌
Chỉ với sức mạnh của thân thể thế mà đã khiến không gian chấn động, phảng phất không gian như thể muốn sụp đổ tới nơi, yếu đuối bất ngờ.
Trong mắt Hạ Thừa Phong mang theo một tia hưng phấn, nói: "Bí cảnh, đây chính là bí cảnh!"
"Hết thảy trong bí cảnh đều rất yếu đuối. Não vực, pháp tắc của chúng ta đều có lực phá hoại vô cùng khủng bố, trong bí cảnh, mỗi một vị cường giả Đạo Cơ đều có là tồn tại có thể hủy thiên diệt địa."
"Thậm chí khủng bố tựa như cường giả trong truyền thuyết hay thần thoại Thượng Cổ, đoán chừng cũng cùng chúng ta tại trong bí cảnh biểu hiện một dạng."
"Nhưng tòa bí cảnh này có vẻ cũng rất mạnh, không hổ là bí cảnh cỡ lớn, mặc dù vẫn rất yếu ớt, nhưng cấp độ Đạo Cơ và Trúc Cơ giao thủ hẳn là còn không cách nào ảnh hưởng đến việc vận chuyển bình thường của tòa bí cảnh này."
"Theo tình huống va chạm của tòa bí cảnh cỡ lớn này cùng Cổ Vực đến xem, thông đạo bí cảnh hẳn là có thể duy trì trong thời gian ba tháng!"
"Cho nên trong vòng ba tháng chúng ta nhất định phải tìm ra Pháp Tắc Thần Thạch."
"Nếu như không tìm thấy Pháp Tắc Thần Thạch, bất kể thế nào đều phải rời đi bí cảnh tại khoảng ba tháng thời gian, trước khi thông đạo bí cảnh biến mất. Bằng không sẽ bị vĩnh viễn bị vây trong bí cảnh, vĩnh viễn không trở về Cổ Vực được."
Triệu Ngự Kiếm mở miệng nói ra.
"Chúng ta cần mau chóng tìm tới Pháp Tắc Thần Thạch!"
Lục Trường Sinh mở miệng.
Bí cảnh rất lớn, nếu muốn tìm đến Pháp Tắc Thần Thạch cũng không dễ dàng.
"Bí cảnh này hẳn là đã có sinh mệnh có trí tuệ ra đời. Có lẽ còn xuất hiện người tu hành, nhưng chỉ là bí cảnh nên giới hạn tu hành không cao, chúng ta có thể đi tìm dân bản địa ở nơi này, hỏi thăm manh mối về Pháp Tắc Thần Thạch."
Hạ Thừa Phong nói ra.
Hai người bọn họ thật ra cũng từng đi qua bí cảnh.
Bởi vậy đã có nhất định kinh nghiệm.
Dưới tình huống bình thường, tiến vào bí cảnh rồi tìm tới dân bản địa, sau đó tìm kiếm Pháp Tắc Thần Thạch manh mối.
Mặc dù trong bí cảnh Pháp Tắc Thần Thạch sẽ có tên gọi khác.
Nhưng nhất định sẽ vô cùng thần dị.
Khả năng dân bản địa biết tới là rất lớn.
Chỉ là như thế hiệu suất quá chậm, hơn nữa còn phải xem vận may.
Nếu không may lắm, sau khi thăm dò được manh mối cụ thể rồi tới nơi thì đã có người nhanh chân đến trước, lúc đó đồ ăn đã nguội rồi.
"Các ngươi nói trong bí cảnh sức mạnh của Đạo Cơ, Trúc Cơ như chúng ta đều sẽ vô cùng cường đại, thậm chí phóng đại gấp mười lần tới mấy chục lần?"
Lục Trường Sinh bỗng nhiên mở miệng hỏi.
"Đúng, bí cảnh quá yếu đuối, các loại thủ đoạn của chúng ta có lực phá hoại quá lớn."
Hạ Thừa Phong khẽ gật đầu.
"Nếu thế ta ngược lại thật ra có một cách, có lẽ có thể mau chóng tìm ra Pháp Tắc Thần Thạch." Hết chương 572.



Bạn cần đăng nhập để bình luận