Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 592. Thần thuật vừa ra, càn quét vô địch! Miểu sát hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm, khiến lòng người chấn động!



Chương 592. Thần thuật vừa ra, càn quét vô địch! Miểu sát hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm, khiến lòng người chấn động!




Thông đạo đi vào bí cảnh bắt đầu có chút ba động.
Không gian đang chấn động.
Thế nhưng thông đạo ra vào cũng không biến mất.
Xem ra còn có thể chống đỡ thêm mấy ngày.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng biết, trên cơ bản trong hai ngày này phần lớn Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân đỉnh tiêm trong bí cảnh nhất định sẽ đi ra.
Họ sẽ không chờ đến ngày cuối cùng.
Quả nhiên, lối ra bí cảnh thấp thoáng có từng bóng người lần lượt xuất hiện, nhoáng một cái, trong nháy mắt đã bay ra khỏi bí cảnh.
Đây là bốn bóng người.
Hai Trúc Cơ Đạo Quân và hai vị võ giả Đạo Cơ.
Nhìn thấy bốn bóng người này, rất nhiều người đều trợn trừng mắt, trong lòng không khỏi chấn động!
Rõ ràng là bốn bóng người này đều không phải kẻ tầm thường.
"Đó là Tô Thiên Vấn và Chương Thiên Ý, cường giả Đạo Cơ đỉnh tiêm, nghe nói họ đã nắm giữ năm loại pháp tắc. Một thân thực lực cường đại không thể tưởng tượng nổi, gần như là võ giả đứng trên đỉnh Cổ Vực tầng thứ ba!"
"Chiến tích của hai người này vô cùng bưu hãn, đã từng chém giết không ít Đạo Cơ đỉnh tiêm, thậm chí có cả Trúc Cơ Đạo Quân!"
"Ồ? Hai bóng người khác đều là Trúc Cơ Đạo Quân, hình như là Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân."
"Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân cũng là Đạo Quân đỉnh tiêm, còn mạnh hơn cả Thanh Huyền Đạo Quân. Đúng rồi, nói đến Thanh Huyền Đạo Quân, hình như trước đó hắn vội vã rời khỏi bí cảnh, không biết là vì chuyện gì."
"Bốn người này đi ra, Lục Trường Sinh còn dám nói một câu ‘Đạo hữu chậm đã’ với bọn hắn không đây?"
Nhất thời, rất nhiều người đều hướng ánh mắt nhìn phía Lục Trường Sinh.
Không có người nào dám khinh thường Lục Trường Sinh nữa.
Nhưng cũng không ai dám khinh thường bốn người này.
Thế nhưng Lục Trường Sinh còn chưa mở lời, Tô Thiên Vấn lại mở miệng trước.
Tô Thiên Vấn tựa hồ cũng không phải nói với Lục Trường Sinh mà là hướng phía hai tên Trúc Cơ Đạo Quân đỉnh tiêm cười lạnh: "Đông Dương Đạo Quân, Thủ Hư Đạo Quân, các ngươi không dùng gì đến Pháp Tắc Thần Thạch, vì sao cứ nhất định phải tranh đoạt Pháp Tắc Thần Thạch cùng chúng ta?"
"Để Pháp Tắc Thần Thạch lại, chúng ta sẽ không làm khó dễ các ngươi."
"Nếu không..."
Tô Thiên Vấn vừa sải bước ra đã đứng cùng một chỗ với Chương Thiên Ý, cản trước mặt hai tên Đạo Quân.
Đây là muốn ngăn cản hai tên Đạo Quân rời đi.
"Hử?"
Đông Dương Đạo Quân sầm mặt, lạnh lùng nói: "Tô Thiên Vấn, tranh đoạt trong bí cảnh đều dựa vào bản lĩnh."
"Thế nào ở trong bí cảnh không tranh được Pháp Tắc Thần Thạch, giờ muốn quyết thắng bại bên ngoài sao? Vậy thì bản Đạo Quân thành toàn ngươi!"
Thủ Hư Đạo Quân cũng giống như vậy.
Dù không nói gì nhưng hắn đã thi triển ra pháp bảo.
Hai bên lập tức phương giương cung bạt kiếm.
Đã có dấu hiệu một lời không hợp là vung tay đánh nhau luôn.
Thấy cảnh này rất nhiều người đều trợn tròn mắt.
Có thể thấy hai người Đông Dương Đạo Quân, Thủ Hư Đạo Quân và Tô Thiên Vấn cùng Chương Thiên Ý dường như xảy ra một chút mâu thuẫn lúc ở trong bí cảnh, thế nên cả hai bên đều rất khó chịu với nhau.
Hiện giờ đã rời khỏi bí cảnh nhưng đôi phương vẫn dây dưa không ngớt.
Thế nhưng bốn người cũng không thật sự lao vào đánh nhau.
Bởi vì Lục Trường Sinh đã nghe được bốn chữ "Pháp Tắc Thần Thạch".
"Bốn vị, các ngươi vừa mới nhắc tới Pháp Tắc Thần Thạch sao?"
"Hai vị Đạo Quân thu được Pháp Tắc Thần Thạch, có tất cả mấy viên?"
Lục Trường Sinh mở miệng.
Thanh âm xa lạ lập tức thu hút sự chú ý của bốn người.
Ánh mắt bốn vị Đạo Cơ đỉnh tiêm và Đạo Quân đỉnh tiêm trong nháy mắt đều rơi xuống người Lục Trường Sinh.
"Ngươi là người phương nào?"
"Chúng ta đang nói chuyện, ngươi có tư cách xen vào sao?"
"Có phải Pháp Tắc Thần Thạch hay không, rồi mấy viên Pháp Tắc Thần Thạch thì liên quan gì tới ngươi?"
Đông Dương Đạo Quân cười lạnh một tiếng.
Không phải ai cũng có tư cách đối thoại với hắn.
Chỉ có hai Đạo Cơ đỉnh tiêm như Tô Thiên Vấn và Chương Thiên Ý mới đáng để hắn chú ý.
Còn những võ giả khác?
Đông Dương Đạo Quân căn bản không buồn để ý.
Đừng nói tới võ giả Đạo Cơ trông vô cùng xa lạ này.
Trong trí nhớ của Đông Dương Đạo Quân, Đạo Cơ không để lại chút nào ấn tượng nào thì quá nửa là Đạo Cơ phổ thông, không đáng nhắc tới.
Tĩnh!
Bốn phía bỗng nhiên trở nên vô cùng an tĩnh.
Thậm chí an tĩnh tới mức có chút quỷ dị.
Đông Dương Đạo Quân vừa mới còn chứng kiến xung quanh có rất nhiều võ giả Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân chú ý tình huống bên này.
Nhưng giờ lại không có một ai nói chuyện.
Trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ vô cùng cổ quái.
"Ừm?"
Đông Dương Đạo Quân đã nhận ra điều kỳ lạ.
Như thể võ giả Đạo Cơ xa lạ trước mắt không hề đơn giản?
Lục Trường Sinh vẫn tươi cười như cũ.
Nụ cười của hắn rất chân thành tha thiết.
Rốt cục cũng có tin tức của Pháp Tắc Thần Thạch.
Hắn có thể không vui sao?
Đây là niềm vui sướng tràn ra từ tận cõi lòng đấy!
Lúc này Lục Trường Sinh cũng lười lá mặt lá trái, trực tiếp nói ra: "Bốn vị đạo hữu, đưa bảo vật không gian đây để Lục mỗ lần lượt kiểm tra."
"Lục mỗ chỉ cần Pháp Tắc Thần Thạch. Nếu chịu phối hợp thì đạo hữu có thể thuận lợi rời khỏi Thiên La sơn mạch."
"Nếu không phối hợp, vậy Lục mỗ chỉ có thể tự mình tới..."
Lời Lục Trường Sinh nói khiến bốn người cũng hơi giật mình.
Bọn hắn nghe thấy gì?
Võ giả Đạo Cơ xa lạ này đang uy hiếp bọn hắn ư?
Không chỉ hai vị Đạo Quân, thậm chí còn có hai vị đỉnh tiêm Đạo Cơ cũng bị uy hiếp cùng nhau.
Hơn nữa Lục Trường Sinh còn muốn kiểm tra không gian bảo vật của bọn hắn.
Lại còn ngay tại lối vào bí cảnh.
Trong nháy mắt, bốn người đều hiểu.
Đây không phải là chặn cửa đánh cướp sao?
Thế nhưng chắn cửa bí cảnh ư?
Hơn nữa còn ngăn lại bốn người bọn họ, đây là... điên rồi sao?
Chương Thiên Ý vốn tính tình nóng nảy, không dễ nói chuyện như vậy.
Mặt hắn sầm xuống, nhiệt độ bốn phía tựa hồ cũng lập tức lạnh xuống.
"Võ giả Đạo Cơ từ đâu tới mà lại không biết trời cao đất rộng như vậy hả?" Hết chương 592.



Bạn cần đăng nhập để bình luận