Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 966. Lục Trường Sinh tới đất nước của yêu, mạnh mẽ xông tới điện Hoa Linh, Cổ Yêu Thao Tôn hiện thân! (4)



Chương 966. Lục Trường Sinh tới đất nước của yêu, mạnh mẽ xông tới điện Hoa Linh, Cổ Yêu Thao Tôn hiện thân! (4)




Nhưng mà, điện Hoa Linh phòng hộ vô cùng nghiêm ngặt.
Lục Trường Sinh nhìn từ xa, thấy được rất nhiều yêu, dày đặc, bảo vệ điện Hoa Linh ở chính giữa.
Nếu muốn lặng yên không một tiếng động lẻn vào điện Hoa Linh thì chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày.
Người ngoài muốn đi vào điện Hoa Linh chỉ có một cách.
Đó chính là xông vào!
Nếu không thì căn bản không có cách nào để tiến vào.
Nhưng mà, nếu xông vào thì không thể quá lâu.
Nếu xảy ra biến cố gì thì sẽ phiền toái.
“Tốc chiến tốc thắng sao?”
“Lưu Phong, ngươi rời đi trước, tránh xa một chút.”
“Bổn tọa xông vào điện Hoa Linh, đến lúc đó ngươi muốn chạy trốn cũng khó khăn.”
Lục Trường Sinh nói với Lưu Phong.
“Vâng, Thủy Tổ.”
Lưu Phong cũng không do dự, hắn quay đầu bước đi.
Dĩ nhiên, hắn cũng không đi quá xa.
Mà chỉ đi tới chỗ cách đó mười dặm.
Vị trí này tương đối an toàn.
Hơn nữa cũng có thể thấy được cuộc chiến giữa “Thủy Tổ” và “Cổ Yêu Thao Tôn”.
Trận chiến lớn như vậy không phải là chuyện nhỏ, hắn không thể không xem.
Lục Trường Sinh thấy Lưu Phong đi xa, hắn chờ nửa canh giờ.
Cuối cùng, hắn hành động.
“Xoạt xoạt”.
Lục Trường Sinh vừa bước ra.
Hắn đã trực tiếp xuất hiện trong hư không.
Hơn nữa khí tức Sinh Trưởng Ngũ Thứ khủng bố trên người cũng cuồn cuộn tản ra.
Cùng lúc đó, một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời chụp thẳng tới điện Hoa Linh.
Lòng bàn tay mạnh mẽ đáp xuống.
“Đó... đó là cái gì?”
“Địch tập kích, là địch tập kích!”
“Không có khí tức của yêu, chẳng lẽ là đám huyết duệ kia?”
“Can đảm lắm! Đám huyết duệ kia lại dám tập kích điện Hoa Linh. Nhưng mà, loại khí thế này đã vượt xa Yêu Vương rồi đúng không?”
“Đây là một đòn sánh ngang với Cổ Yêu đấy!”
Rất nhiều yêu nhìn bàn tay khổng lồ trong hư không, đưa ra suy đoán.
Thật ra thì, bọn họ cũng đoán đúng.
Không phải là yêu, mà là huyết duệ!
Chỉ có điều, đó là nguồn gốc của huyết duệ, Thủy Tổ Huyết Nhục!
“Ầm”.
Điện Hoa Linh bị bàn tay khổng lồ chụp vỡ trong nháy mắt.
Cùng lúc đó, máu thịt của Lục Trường Sinh cũng lần lượt quấn lấy từng cây Yêu Thực, rồi nhanh chóng trở lại trong cơ thể hắn.
Nhưng chưa đủ, vẫn chưa đủ.
Hơn nữa, Lục Trường Sinh còn chứng kiến trong Yêu Thổ ở chỗ xa có một số lượng lớn Yêu Thực.
Hắn gần như không chút nghĩ ngợi, lập tức vươn một bàn tay khổng lồ, chụp về phía Yêu Thổ ở xa xa.
“Gầm...”
Bỗng nhiên, một tiếng gầm lớn vang vọng trong hư không.
Ngay sau đó, một Cổ Yêu thân thể khổng lồ vắt ngang hư không.
Cổ Yêu Thao Tôn!
Hành động vừa rồi của Lục Trường Sinh rốt cuộc đã động đến Cổ Yêu Thao Tôn!
Đối phương trực tiếp há to miệng, hướng về phía lòng bàn tay khổng lồ của Lục Trường Sinh hút lấy.
Nghe nói, Cổ Yêu Thao Tôn không có gì là không nuốt được.
Bụng của nó là thủ đoạn đáng sợ nhất.
Một khi bị nó nuốt vào bụng, chắc chắn sẽ phải chết!
Quả nhiên, lòng bàn tay khổng lồ của Lục Trường Sinh bị cái miệng rộng của Cổ Yêu Thao Tôn trực tiếp hút vào trong.
Bàn tay bể tan tành, trong chớp mắt đã biến mất không thấy gì nữa.
“Hử?”
Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc.
Ban đầu bàn tay của hắn có thể chụp chết Yêu Thần Lý Tông.
Cổ Yêu Thao Tôn trước mắt này hiển nhiên là mạnh hơn Lý Tông.
Không hổ là kẻ trấn giữ điện Hoa Linh, đúng là rất không tầm thường.
Nhưng thế thì sao?
“Ngươi muốn nuốt chửng ta? Vậy thì như ngươi muốn, để xem ngươi có thể nuốt được bao nhiêu?”
Có lẽ Lục Trường Sinh không có nhiều thủ đoạn.
Nhưng mà máu thịt, hắn muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Bình thường rảnh rỗi hắn sẽ tích trữ máu thịt.
Hiện tại cũng đã mấy năm rồi, hắn tích trữ được bao nhiêu máu thịt?
Có lẽ ngay cả Lục Trường Sinh cũng không rõ lắm.
“Đi.”
Cho nên, Lục Trường Sinh trực tiếp vung tay lên.
Hắn ngưng tụ ra một bàn tay máu thịt khổng lồ, mạnh mẽ lao về phía Cổ Yêu Thao Tôn.
Một bàn tay, hai bàn tay, ba bàn tay, bốn, năm...
Bụng của Cổ Yêu Thao Tôn giống như cái động không đáy, mặc cho Lục Trường Sinh phóng ra bao nhiêu máu thịt, nó đều nuốt hết vào trong bụng, cho đến giờ vẫn chưa có chuyện gì xảy ra.
Chẳng qua là, sau khi Cổ Yêu Thao Tôn nuốt chửng mười bàn tay, nó rốt cuộc cũng cảm thấy có gì đó không ổn.
Bụng của Cổ Yêu Thao Tôn có thể cắn nuốt, tiêu hóa tất cả.
Cho dù là những Cổ Yêu khác, nếu bị nó nuốt vào bụng cũng chắc chắn chỉ có một con đường chết.
Vì thế, không Cổ Yêu nào dám đi vào bụng Cổ Yêu Thao Tôn.
Tất cả đều sợ bị Cổ Yêu Thao Tôn nuốt chửng.
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Những gì hắn bị nuốt chính là máu thịt.
Máu thịt của hắn lại không phải là máu thịt bình thường. Máu thịt của Lục Trường Sinh có thể cắn nuốt những máu thịt khác, trong đó bao gồm cả máu thịt của yêu.
Có lẽ một hai bàn tay máu thịt không đủ để cắn nuốt máu thịt của Cổ Yêu Thao Tôn.
Nhưng tám cái mười cái thì lại khác.
Ở trong bụng Cổ Yêu Thao Tôn.
Giờ phút này đang có vô số máu thịt vặn vẹo.
Nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy, đó là một miếng máu thịt lớn đang điên cuồng cắn nuốt máu thịt của Cổ Yêu Thao Tôn.
Nhưng giống như trước, máu thịt của Cổ Yêu Thao Tôn ở trong bụng có sức cắn nuốt vô cùng đáng sợ, còn có thể áp chế được máu thịt của Lục Trường Sinh.
Nó cũng đang cắn nuốt.
Vì vậy, hai loại máu thịt đang cắn nuốt lẫn nhau.
Nhưng cắn nuốt lẫn nhau thực ra là đang hủy diệt lẫn nhau.
Nhưng mà, máu thịt của Lục Trường Sinh không chỉ có như vậy.
Mười một bàn tay, mười hai bàn tay, mười ba, mười bốn...
Lần lượt từng bàn tay máu thịt bị Cổ Yêu Thao Tôn nuốt vào trong bụng.
Cổ Yêu Thao Tôn cuối cùng cũng cảm nhận được áp lực.
Nó cảm giác bản thân đã đến cực hạn.
Thực sự không thể nuốt thêm được nữa.
Nếu còn nuốt nữa, có khả năng nó không thể “tiêu hóa” được nữa.
Nhưng mà, bây giờ đã không phải là vấn đề nó nuốt hay không.
Mà là nó phải nuốt.
Không nuốt thì nó cũng sẽ bị bàn tay khổng lồ của Lục Trường Sinh chụp chết.
Cổ Yêu Thao Tôn đã ở thế cưỡi trên lưng cọp rồi. Hết chương 966.



Bạn cần đăng nhập để bình luận