Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1972: Chân giới bành trướng gấp mười lần, trăm năm tu hành, lần đầu tiên Chân giới biến hóa! (2)

Thế nhưng nhị cảnh chính là cực hạn.
Muốn dựa vào Pháp Môn Pháp môn Cửu Trọng Thế Giới để tấn thăng cấp độ tam cảnh trong truyền thuyết là điều gần như không có khả năng.
Lục Trường Sinh lại xem xét pháp môn đỉnh tiêm.
Pháp môn đỉnh tiêm của Giới Chủ đại diện cho cơ hội tấn thăng nhị cảnh sẽ lớn một chút.
Nhưng cũng chỉ tới vậy mà thôi.
Hơn nữa giá của pháp môn đỉnh tiêm giá quá đắt.
Động một cái là mấy chục vạn, thậm chí hơn trăm vạn.
Nhưng đều là pháp môn đã được nghiệm chứng, có thể yên tâm tu luyện.
Điều kiêng kỵ nhất với thế giới của Giới Chủ kỳ thật chính là để bản thân tự thí nghiệm.
Dù sao rất nhiều Giới Chủ đều muốn tự mình thí nghiệm.
Với mong muốn hão huyền là sáng chế ra một thế giới kinh thiên động địa, tiềm lực khiếp người.
Cũng có Giới Chủ thành công.
Thậm chí tấn thăng tới cấp độ tam cảnh trong truyền thuyết.
Hoặc phải nói, phàm là Giới Chủ muốn tấn thăng tam cảnh đều phải căn cứ theo bản thân để tự mình khai sáng ra một thế giới.
Nhưng có bao nhiêu Giới Chủ có thể tấn thăng tam cảnh?
Đó chính là tồn tại hàng đầu trong toàn bộ đại vũ trụ.
Có thể tấn thăng nhị cảnh đã không tầm thường.
“Pháp môn đỉnh tiêm thì thôi, đắt quá, hơn nữa cũng không thể giúp tấn thăng lên tam cảnh nên không có gì ý nghĩa quá lớn. Cũng chỉ là xác suất tấn thăng nhị cảnh thành công cao hơn một chút thôi, với ngộ tính của ta, chút xác suất thành công này không cần cũng không sao.”
“Nhưng không chọn một loại pháp môn Giới Chủ cũng không được. Dù ta có lòng muốn muốn tự mình khai sáng thế giới nhưng cũng cần ví dụ tham khảo cụ thể, như vậy lựa chọn một môn công pháp Giới Chủ cụ thể là chuyện cần làm, hơn nữa tốt nhất phải là pháp môn thượng thừa.”
“Vậy chọn pháp môn Cửu Trọng Thế Giới đi.”
Trong lòng Lục Trường Sinh có rất nhiều suy nghĩ.
Sau đó Lục Trường Sinh rời khỏi khu vực công pháp, một lần nữa tụ hợp với Lâm Thanh Loan.
“Ngươi tìm được công pháp chưa?”
Lâm Thanh Loan hỏi.
“Tìm được rồi. Nhưng môn công pháp này của ta khá đắt.”
Lục Trường Sinh lấy ra hai quyển pháp môn đưa Tiểu Dư.
“Công pháp Giới Chủ cần một trăm nghìn nguyên tinh, mà một bản pháp môn đại đạo dung luyện cần mười nghìn nguyên tinh, tổng cộng là một trăm mười nghìn nguyên tinh. Ngài là thành viên của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang chúng ta nên được ưu đãi nội bộ giảm mười phần trăm, số còn lại là chín mươi chín nghìn viên nguyên tinh!”
Tiểu Dư vừa cười vừa nói.
110.000 nguyên tinh biến thành 99.000 nguyên tinh.
Giá ưu đãi nội bộ kỳ thực không tệ, tiết kiệm được 11.000 viên nguyên tinh.
Nhưng quan trọng là Lục Trường Sinh không có nhiều nguyên tinh như vậy.
“Thôi, cứ tìm chưởng quỹ của các ngươi tới đi, Lục mỗ lại muốn vay tiền…”
Tiểu Dư có vẻ đã biết chuyện này sẽ xảy ra từ trước.
Vay tiền thôi mà.
Kỳ thực chuyện này rất hay xảy ra.
Nàng từng gặp rất nhiều tồn tại hay Giới Chủ được thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang cung phụng, ban đầu bọn hắn đều kiên định không vay mượn gì hết, ai cũng muốn trả xong nợ là lập tức rời đi ngay.
Chỉ khi nào gia nhập thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang một thời gian, về cơ bản chẳng ai nỡ rời đi hết.
Còn chuyện vĩnh viễn không phải vay mượn ư?
Căn bản không có khả năng.
Công pháp, tài nguyên, bảo vật… trong thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang cần gì cũng có.
Nếu có thể hưởng thụ thì ai lại quan tâm chuyện phải vay mượn nữa?
Không lâu sau chưởng quỹ đã tới phòng khách quý.
“Lục Giới Chủ đang định vay thêm sao?”
“Đương nhiên.”
“Vay bao nhiêu?”
“Vẫn một trăm nghìn nguyên tinh đi.”
Lục Trường Sinh suy nghĩ, dứt khoát vay tròn số luôn.
Sau khi mua công pháp vẫn còn dư lại 1000 nguyên tinh.
Coi như chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào có thể xảy ra.
Dù sao trên người không có nguyên tinh, không nói tại đại vũ trụ nửa bước khó đi thì không có nguyên tinh muốn làm gì cũng rất khó.
“Vậy thì dễ thôi, kéo dài hiệp nghị của Lục Giới Chủ ra là được.”
“Từ năm trăm năm kéo dài thành một nghìn năm. Hàng năm ít nhất vẫn phải trả lại một trăm viên nguyên tinh như cũ, hơn nữa dù trả hết nợ vay sớm hơn thời hạn thì ít nhất cũng phải làm việc cho thương hội một nghìn năm, ngài thấy thế nào?”
Lục Trường Sinh suy nghĩ. Đây gần như là gấp đôi hiệp nghị lần trước.
Thời gian hiệu lực ít nhất là một nghìn năm.
Đối với Lục Trường Sinh mà nói, thời gian hiệu lực như vậy hơi dài.
Nhưng gần đây hắn ở lại vị diện Lưu Quang cũng đã nghe ngóng qua về chuyện liên quan tới thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
Uy tín của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang này rất tốt.
Dù có một số Giới Chủ đã trả hết nợ vay nhưng vẫn ở lại thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang như cũ, thậm chí số lượng như thế cũng không ít.
Cũng vì đãi ngộ của Vĩnh Hằng Chi Quang rất tốt.
Hơn nữa sau lưng còn có chỗ dựa là thế lực đỉnh tiêm như Vĩnh Hằng Chi Quang.
Cớ sao lại không làm?
Nếu không tốt thì cũng chỉ mất nghìn năm thôi.
Nhịn một chút là qua.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Trường Sinh đã có quyết định.
“Được.”
Thế là Lục Trường Sinh quyết định nhanh chóng ký kết hiệp nghị mới.
Ký hiệp nghị xong, trên mặt chưởng quỹ lộ ra một nụ cười.
Hắn lập tức đưa 100.000 nguyên tinh cho Lục Trường Sinh.
Có nguyên tinh, Lục Trường Sinh lập tức dùng 99.000 viên nguyên tinh mua hai loại phương pháp tu hành rồi đưa cho Lâm Thanh Loan phương pháp tu hành nàng cần.
“Thanh Loan, về sau chúng ta sẽ ở tạm vị diện Lưu Quang này một thời gian, cũng để tự mình làm quen với công pháp tu hành.”
“Được.”
Lâm Thanh Loan khẽ gật đầu.
Sau đó Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan tạm thời ở lại vị diện Lưu Quang.
Hai người đều tự làm quen với công pháp.
Lục Trường Sinh cũng không vội vã tu hành mà lại cẩn thận suy đoán về pháp môn Cửu Trọng Thế Giới này.
Nếu pháp môn Cửu Trọng Thế Giới này đã là một môn công pháp thì chứng tỏ phải có người tu luyện pháp môn Cửu Trọng Thế Giới thành công.
Thậm chí đạt tới Siêu Thoát nhị cảnh.
Nếu không pháp môn Cửu Trọng Thế Giới cũng không thể trở thành pháp môn thượng thừa được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận