Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1681: Phân tích 30 năm, Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới! (4)

Gần như chỉ một cái chớp mắt đã tới rất gần.
Ban đầu theo Lục Trường Sinh tính đối phương cần thời gian mười hơi thở mới đuổi tới được.
Nhưng giờ xem ra căn bản không cần tới mười hơi thở.
Chỉ tám hơi thở…
Không, có lẽ chỉ bảy thậm chí sáu hơi thở là đối phương đã có thể tới gần, đồng thời thi triển thủ đoạn kiềm chế Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cũng không dám đợi tới sáu hơi thở thậm chí là tám hơi thở thật.
Tới thời gian năm hơi thở.
Nguyên Phục đã tới rất gần.
Lúc này Lục Trường Sinh quả quyết dừng tay.
“Đi!”
Lục Trường Sinh gần như không cần suy nghĩ, thân ảnh nhoáng một cái, trong nháy mắt đã chui vào thông đạo không gian rồi biến mất không thấy bóng dáng.
“Ừm?”
“Biến mất?”
“Chẳng lẽ là xuyên qua không gian? Không, không thể nào! Chỉ có sinh mệnh Hỗn Độn mới có thể xuyên qua không gian, chỉ một tu sĩ Đăng Thần tứ giai, ngũ giai, sao có thể xuyên qua không gian được?”
“Hay là một loại phương pháp ẩn nấp nào đó?”
Nguyên Phục trực tiếp vung tay lên, bố trí đại trận, bao phủ phạm vi trăm dặm vào bên trong.
Nếu chỉ là phương pháp ẩn nấp nào đó thì đối phương chắc chắn không thể chạy ra khỏi phạm vi pháp trận.
Bởi vậy Nguyên Phục có thể từ từ tìm kiếm và điều tra.
Thế nhưng hắn tìm rất lâu vẫn không thu hoạch được gì.
Lúc này sắc mặt Nguyên Phục đã rất khó coi.
Loại bỏ hết thảy khả năng.
Như vậy có khả năng nhất chính là xuyên qua không gian.
Thế nhưng một tên tu sĩ Đăng Thần tứ giai sao có thể xuyên qua không gian được?
“Hừ.”
Nguyên Phục hừ lạnh một tiếng.
Hắn nhớ kỹ khí tức của đối phương.
Lần sau gặp lại chắc chắn hắn có thể nhận ra đối phương. Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới!
Đến lúc đó để xem có phải đối phương có thể xuyên qua không gian thật không?
Lục Trường Sinh không biết hắn đã bị Nguyên Phục “nhớ kỹ”.
Hắn xuyên qua không gian, lập tức chạy trốn về sơn động.
Đây là động phủ đơn giản của hắn, nơi này rất vắng vẻ và an toàn.
Sau khi trở lại động phủ Lục Trường Sinh mới dám thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Đăng Thần cửu giai đúng là danh bất hư truyền…”
Lục Trường Sinh nghĩ đến khí thế của Nguyên Phục vừa rồi.
Phải nói áp chế che trời lấp đất.
Nếu không phải cách quá xa thì sợ rằng Lục Trường Sinh tới việc xuyên qua không gian cũng có chút khó khăn.
Mà bị trấn áp luôn.
Xem ra sau này nếu lại tranh đoạt Lạc Kim khoáng với những tu sĩ cường đại kia thì nhất định phải giữ khoảng cách thật xa.
Một khi ở gần quá thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Thế nhưng cuối cùng vẫn có thu hoạch.
Dù chỉ trong thời gian năm hơi thở ngắn ngủi nhưng Lục Trường Sinh vẫn ra tay không chút do dự.
Trực tiếp nắm được một đoạn mạch khoáng Lạc Kim nhỏ.
Đây chính là mạch khoáng.
Hắn kiểm tra lại, thử xem rốt cuộc có bao nhiêu Lạc Kim khoáng?
Không lâu sau Lục Trường Sinh kiểm tra xong xuôi.
“Mười vạn cân Lạc Kim khoáng?”
Lục Trường Sinh cũng không khỏi giật mình.
Chỉ trong một giây lát ngắn ngủi thế mà đã có những mười vạn cân Lạc Kim khoáng.
Mà 100 cân Lạc Kim đổi một điểm cống hiến.
Mười vạn cân chính là 1000 điểm cống hiến.
Vậy cũng tương đối rồi.
Dù sao đây mới là lần đầu tiên Lục Trường Sinh tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
Hơn nữa sau lần tranh đoạt này, thậm chí có thể nói là tranh đoạt “chính diện” với một cường giả Đăng Thần cửu giai, tương đương với đoạt thức ăn trước miệng cọp, thế nên Lục Trường Sinh cũng rút ra được chút kinh nghiệm.
Lần sau mà lại tranh đoạt Lạc Kim khoáng hẳn là sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Mười vạn cân Lạc Kim khoáng chắc chắn không thể làm Lục Trường Sinh thỏa mãn.
Bởi vậy, thời gian sau đó Lục Trường Sinh dựa vào năng lực xuyên qua không gian không ngừng xuyên qua các nơi trong Lạc Kim giới để tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
Mỗi một lần dù không thắng lợi trở về nhưng chắc chắn cũng có thu hoạch. Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm, năm năm…
Theo thời gian mỗi năm đi qua.
Hiện giờ về cơ bản toàn bộ Lạc Kim giới đều biết xuất hiện một gã tu sĩ Đăng Thần có thể xuyên qua không gian.
Ngay cả tu sĩ Đăng Thần cửu giai cũng không có làm gì được đối phương.
Thế nhưng rốt cuộc đối phương là ai bọn hắn lại không hề hay biết, nói chung là có chút thần bí.
Hôm nay, toàn bộ Lạc Kim giới dường như đều chấn động.
Ngay sau đó từng vị tu sĩ Đăng Thần bát giai, cửu giai nhao nhao tiến về đầu nguồn chấn động.
“Lạc Kim khoáng, trời ạ, mạch khoáng Lạc Kim lớn thật đấy.”
“Lạc Kim giới xuất hiện mạch khoáng Lạc Kim lớn như vậy thì sợ rằng lại dấy lên phân tranh rồi.”
“Bất kể thế nào, đừng ai mơ độc chiếm mạch khoáng Lạc Kim lớn thế này. Có lẽ trong hỗn loạn sẽ có chút cơ hội…”
Rất nhiều người đều tâm động.
Một mạch khoáng Lạc Kim lớn như vậy xuất hiện, cho dù là Đăng Thần cửu giai cũng không thể độc chiếm một mình được.
Chắc chắn sẽ dấy lên một trận phân tranh đầy hỗn loạn.
Không biết sẽ có bao nhiêu người phải chết.
“Nguyên Phục lão quỷ, ngươi lại tới nữa à.”
Kẻ tìm tới đầu tiên là mấy tên cường giả Đăng Thần cửu giai.
Trong đó có Nguyên Phục.
Nguyên Phục nhìn lướt qua đông đảo tu sĩ, sau đó cười lạnh, nói: “Nếu chúng ta giằng co ở đây sợ rằng sẽ tiện nghi cho người khác. Các ngươi đừng quên mấy năm gần đây Lạc Kim giới xuất hiện một tên tu sĩ có thể xuyên qua không gian. Đến lúc đó chúng ta trai cò tranh nhau chẳng phải sẽ tạo cơ hội cho tên kia à?”
Nghe Nguyên Phục nhắc nhở, trong lòng các cường giả Đăng Thần cửu giai khẽ run lên.
Bọn hắn biết, Nguyên Phục không ăn nói vô căn cứ.
Hiện tại tình thế Lạc Kim giới đúng là có chút thay đổi.
Những cường giả Đăng Thần cửu giai như bọn hắn cũng không thể chiếm cứ Lạc Kim khoáng mà không chút kiêng dè nữa rồi.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính vì tên tu sĩ Đăng Thần có thể xuyên qua không gian kia.
Đối phương rất thần bí.
Đã thế còn xuất quỷ nhập thần.
Không ai biết rốt cuộc đối phương là ai.
Khi nào đối phương xuất hiện, dù có là Đăng Thần cửu giai thì đối phương cũng có thể đoạt thức ăn trước miệng cọp, sau đó thu hoạch được một chút Lạc Kim khoáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận