Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1863: Thời gian nghìn năm, tứ đạo Đại Thánh! (2)

Cho dù tuổi thọ của Đại Đế tương đương Giới Chủ, nguyên sinh mệnh cũng vô cùng ngắn ngủi.
Dưới tình huống này, tất nhiên tốc độ tu hành của Lục Trường Sinh còn kém xa tu sĩ trong Ám Vực.
Nhưng hắn không thể nói nguyên nhân này.
Có điều, Lục Trường Sinh đã nghĩ ra “lý do” từ lâu rồi.
“Tông chủ, Lục mỗ cảm ngộ đại đạo là đúc rút từ sở trường của mọi người, cần cảm ngộ đại đạo khác, từ đó thấu hiểu đạo lý để có được linh cảm, sau đó cảm ngộ đại đạo của bản thân.”
“Nhưng khổ nỗi một số lực đại đạo trên bia đại đạo thật sự đã quá lâu đời, đạo vận chứa trong dấu vết đại đạo đã rất ít, cần tiêu hao lượng lớn thời gian để cảm ngộ, vì vậy đã làm lỡ thời gian.”
“Nếu đạo vận trên bia đại đạo có thể rõ ràng hơn, vậy tất nhiên Lục mỗ sẽ có thể cảm ngộ đại đạo nhanh hơn.”
Lục Trường Sinh nói ra lý do.
“Đúc rút từ sở trường của mọi người, cần dấu vết đạo vận rõ ràng…”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông chợt tỉnh ngộ.
Hắn hiểu rồi, đã hiểu tất cả rồi.
Chẳng trách Lục Trường Sinh lại cứ ngồi ở dưới bia đại đạo mãi.
Thì ra Lục Trường Sinh thật sự có thể rộ lên linh cảm từ trong dấu vết đại đạo trên bia đại đạo kia, sau đó cảm ngộ ra đại đạo của bản thân.
Vì vậy, đạo vận trong dấu vết đạo đại vô cùng quan trọng.
“Lục trưởng lão, cho dù ngươi trở thành đạo lữ của Lâm Thanh Loan, nhưng tu hành mới là vương đạo. Mặc kệ sau này thế nào, tu hành đều là vật đảm bảo bản thân…”
“Nếu chỉ là vấn đề đạo vận, thực ra không khó giải quyết.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông không nhịn được khuyên nhủ.
“Tông chủ có cách gì à?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Rất đơn giản, Ngộ Đạo Thánh Tông ta chỉ có dấu vết đại đạo trên bia đại đạo, rất nhiều dấu vết đều là để lại từ rất lâu rồi, nhưng vẫn còn Thiên Nguyên Thánh Tông mà. Trong Thiên Nguyên Thánh Tông cũng có bảo vật giống như bia đại đạo, bên trong chắc chắn để lại rất nhiều dấu vết đại đạo.”
“Nếu Lục trưởng lão đến Thiên Nguyên Thánh Tông, yêu cầu tham ngộ đại đạo, chắc chắn có thể có được thu hoạch.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông nói.
Lục Trường Sinh mỉm cười.
Thực ra hắn đã có ý này từ lâu.
Nhưng mà, hắn chưa kịp nói rõ tình hình với tông chủ, không ngờ tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông đã chủ động tìm tới, đồng thời còn chỉ “phương hướng” cho hắn.
Đó chính là Thiên Nguyên Thánh Tông!
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông nói một câu rất chính xác.
Dù thế nào, tu hành là quan trọng nhất!
“Tông chủ, Lục mỗ hiểu rồi. Qua một thời gian, Lục mỗ sẽ đến Thiên Nguyên Thánh Tông.”
Lục Trường Sinh trầm giọng nói.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông nở nụ cười hài lòng.
“Lục trưởng lão, nếu ngươi muốn đến Thiên Nguyên Thánh Tông, có thể báo trước với Thiên Nguyên Thánh Tông.”
“Dù sao, bây giờ trong nội bộ Thiên Nguyên Thánh Tông không phải ai cũng chào đón ngươi.”
“Chuyện người đến Thiên Nguyên Thánh Tông nhất định phải để Thánh nữ Lâm Thanh Loan và cao tầng của Thiên Nguyên Thánh Tông biết, để tránh xuất hiện chút hiểu nhầm không cần thiết.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông ý tứ sâu xa nói.
“Hiểu nhầm?”
Lục Trường Sinh thấy hơi khó hiểu.
Không biết là hiểu nhầm thế nào lại khiến tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông phải đặc biệt nhắc nhở hắn.
“Thánh nữ Lâm Thanh Loan là thiên tài mạnh nhất ngoài sư tổ sáng lập môn phái của Thiên Nguyên Thánh Tông. Người muốn kết thành đạo lữ với Lâm Thanh Loan nhiều không đếm xuể, tất nhiên cũng bao gồm Đại Thánh trong Thiên Nguyên Thánh Tông.”
“Lần này ngươi đến Thiên Nguyên Thánh Tông, e rằng sẽ có không ít người gây phiền phức cho ngươi, ngươi phải chuẩn bị tâm lý. Dù sao Lâm Thanh Loan cũng không thảo cản được tất cả mọi người…”
Lục Trường Sinh chợt hiểu ra.
Thì ra là nguyên nhân này.
Nhưng nghĩ kỹ lại đúng là có khả năng.
Công pháp của Lâm Thanh Loan vô cùng đặc biệt, không chỉ bản thân nàng có thể tu thành thập đạo Đại Thánh, ngay cả đạo lữ cũng có thể nhận được lợi ích to lớn.
Ai lại không muốn kết thành đạo lữ với người như vậy?
Kết quả, Lâm Thanh Loan không chọn Đại Thánh của Thiên Nguyên Thánh Tông, lại chọn một “người ngoài” như Lục Trường Sinh.
Không cần nghĩ cũng biết, nội bộ Thiên Nguyên Thánh Tông ghen ghét Lục Trường Sinh tới mức nào.
Bây giờ bọn họ chỉ là bị cao tầng của Thiên Nguyên Thánh Tông tạo áp lực, nên không dám phát tác thôi.
Nhưng nếu Lục Trường Sinh đến Thiên Nguyên Thánh Tông, chắc chắn những người này sẽ không chịu để yên.
Phần lớn trong tối ngoài sáng đều sẽ tạo chút phiền phức cho Lục Trường Sinh.
“Cảm ơn tông chủ, Lục mỗ có chừng mực.”
“Được.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không quấy rầy Lục Trường Sinh nữa, hắn lập tức rời khỏi động phủ của Lục Trường Sinh.
Lúc này, Lục Trường Sinh vẫn ở trong động phủ.
Hắn đã quyết định đến Thiên Nguyên Thánh Tông.
Còn về một số phiền phức của nội bộ Thiên Nguyên Thánh Tông, chỉ cần Đại Thánh cấp cao không ra tay, thì Lục Trường Sinh hoàn toàn không sợ.
Nhưng mà, trước lúc đó hắn vẫn phải có chuẩn bị đầy đủ.
Lần này hắn đến Thiên Nguyên Thánh Tông là để tu hành, vì lần thứ năm mở lại Thế Giới.
Do đó, Lục Trường Sinh chuẩn bị luyện hóa bản nguyên Ám Vực trước, ít nhất phải thăng cấp Hư giới đến viên mãn.
Đến lúc đó chỉ cần tái tạo đại đạo, tăng cường Hư giới đến cực hạn, như vậy hắn sẽ có thể thử tái diễn Thế Giới lần thứ năm rồi.
“Bắt đầu.”
Lục Trường Sinh lập tức bắt đầu luyện hóa sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Loáng một cái, thời gian đã trôi qua hơn tám năm, cũng gần một trăm tháng.
Lục Trường Sinh đã luyện hóa một trăm sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Ngộ tính đỉnh cấp.
Chủ nhân Thế Giới: 100% (lần bốn)
Sinh mệnh Hỗn Độn: 86% (chuyển tiếp ba lần)
Hư giới của Lục Trường Sinh đã viên mãn.
Nhưng Hư giới vẫn chưa đủ mạnh mẽ, không thể chịu đựng sự bùng nổ của Thế Giới, vẫn cần tái tạo lượng lớn lực đại đạo.
Cái này thì phải đến Thiên Nguyên Thánh Tông rồi.
Sau đó, Lục Trường Sinh lấy đá truyền tấn ra.
Tám năm trước hắn đã gửi tin cho Lâm Thanh Loan rồi, nhưng bây giờ vẫn chưa nhận được hồi âm.
Điều này không bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận