Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 57. Ngộ tính lột xác, tiềm long tại uyên!



Chương 57. Ngộ tính lột xác, tiềm long tại uyên!




Lục Trường Sinh thấy quả nhiên công pháp Tàm Ti Luyện Tạng đã đạt tới tầng thứ nhất rồi.
Công pháp Tàm Ti Luyện Tạng có thể làm khí huyết hóa sợi tơ, sau đó rèn luyện lục phủ ngũ tạng.
Một khi bắt đầu rèn luyện tạng phủ thì cũng có nghĩa là Lục Trường Sinh đã thành công bước vào cấp độ Luyện Tạng!
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã là một võ giả Luyện Tạng chân chính!
“Luyện Tạng!”
Lục Trường Sinh có chút cảm khái.
Tính qua thời gian, từ lúc hắn bắt đầu luyện võ tới giờ thật ra cũng chỉ mới được khoảng một năm rưỡi.
Vậy mà có thể từ một thiếu niên bình thường trở thành võ giả Luyện Tạng như hiện tại!
Luyện Tạng là cửa cuối cùng của ba giai đoạn trong cảnh giới Luyện Thể, cũng là một cửa ải rất quan trọng.
Theo Lục Trường Sinh được biết, cấp độ Luyện Tạng không có giới hạn cao nhất.
Đúng, chính là không có giới hạn cao nhất, theo lý thuyết hắn có thể cứ luôn rèn luyện mãi.
Lục phủ ngũ tạng gần như là khí quan yếu ớt nhất trong cơ thể con người.
Thế nhưng mỗi một phần trong tạng phủ lại đều rất quan trọng, bất kể khí quan nào bị thương đều có thể ảnh hưởng tới căn cơ.
Mà ba giai đoạn Luyện Thể là Tráng Huyết, Rèn Cốt và Luyện Tạng thật ra đều vì xây dựng trụ cột đợi ngày tấn chức tới cảnh giới Thần Lực.
Trụ cột càng vững chắc lại càng dễ dàng thăng lên cảnh giới Thần Lực hơn.
Ở cấp độ Tráng Huyết thì Lục Trường Sinh đã đạt tới khí huyết cực hạn.
Ở cấp độ Rèn Cốt thì Lục Trường Sinh cũng đã rèn luyện bộ xương thành ngọc cốt, cực kỳ kiên cố.
Ở cấp độ Luyện Tạng này theo lý thuyết là không có giới hạn cao nhất. Nhưng dù thế nào lục phủ ngũ tạng càng mạnh thì hy vọng tấn chức cảnh giới Thần Lực sẽ càng lớn hơn.
Thế nên mục đích khi luyện tạng của Lục Trường Sinh rất rõ ràng. Chính là phải nghĩ mọi cách để rèn luyện tạng phủ, tới khi nào rèn luyện không mang lại hiệu quả gì nữa thì mới có thể suy xét chuyện đả thông cửa ải sinh tử, tấn chức cảnh giới Thần Lực.
Giai đoạn này chính là thời gian để tích lũy, có lẽ sẽ là quá trình rất lâu dài.
Một ngày trôi qua.
Vốn Lục Trường Sinh đã chuẩn bị rời khỏi núi băng.
Nhưng thương thế của Long Phi rất nghiêm trọng, nếu hắn đi rồi có thể Long Phi sẽ xảy ra điều bất trắc cũng nên.
Vì thế hắn mới ở lại thêm nửa tháng nữa.
Hôm nay Lục Trường Sinh vừa luyện xong một môn vũ kỹ mới.
“Ưng Trảo Thủ viên mãn, cộng 3 điểm ngộ tính.”
Trước mắt Lục Trường Sinh hiện ra một dòng chữ nhỏ.
Nhưng hắn cũng không quá kinh ngạc.
Nửa tháng qua đã đủ để hắn luyện rất nhiều vũ kỹ lên tới mức viên mãn.
Thế nên mấy hôm nay gần như mỗi ngày hắn đều nhận được rất nhiều thông báo vũ kỹ viên mãn như vậy.
Thế nhưng lần này có vẻ không giống mọi khi.
Sau thông báo “cộng 3 điểm ngộ tính” hình như đã xảy ra biến hóa nào đó.
Trong đầu Lục Trường Sinh có vô vàn tia lửa từ linh cảm va chạm với nhau rồi lại vỡ thành rất nhiều tia linh cảm mới.
Lúc này Lục Trường Sinh đang định dùng bí pháp Cửu Tự Lôi Âm rèn luyện lục phủ ngũ tạng.
Thế nhưng khi ngộ tính tăng lên trong đầu hắn cũng sáng láng hơn bao giờ hết, những chỗ từng làm hắn thấy tối nghĩa khó hiểu trong bí pháp Cửu Tự Lôi Âm trong nháy mắt cũng trở lên dễ hiểu hơn hẳn.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn mơ hồ cảm thấy bí pháp Cửu Tự Lôi Âm này không được đầy đủ lắm!
Đúng, bí pháp Cửu Tự Lôi Âm này không đầy đủ.
Hơn nữa bí pháp Cửu Tự Lôi Âm hẳn không chỉ là một bí pháp phụ trợ đơn giản.
Thế nhưng Lục Trường Sinh vốn không thể ngờ được, khi đầu óc hắn nhờ “linh cảm bùng nổ” mà đang dần thông hiểu bí pháp Cửu Tự Lôi Âm thì trên bảng thuộc tính, cảnh giới của bí pháp lại tăng lên bằng tốc độ mắt thường cũng thấy được.
Vốn chỉ ở mức tinh thông nhưng lại đang điên cuồng gia tăng.
Tinh thông, tiểu thành, đại thành...
Không rõ qua bao lâu, Lục Trường Sinh từ những dòng suy nghĩ cuồn cuộn trong đầu tỉnh lại.
Trước mắt hắn lại hiện ra một dòng chữ nhỏ.
“Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm viên mãn, cộng 8 điểm ngộ tính.”
Lục Trường Sinh ngẩn ra.
“Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm viên mãn rồi?”
Hắn không quên, trước đó bí pháp Cửu Tự Lôi Âm mới chỉ ở mức tinh thông mà thôi.
Giờ mới qua nửa tháng.
Lục Trường Sinh còn có rất nhiều chân lý chưa lĩnh ngộ được từ bí pháp Cửu Tự Lôi Âm.
Đừng nói tới viên mãn, tiểu thành còn khó nữa là.
Thế nhưng lúc này lại có thể trực tiếp lướt qua tiểu thành, đại thành rồi tới hẳn viên mãn luôn.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 408 (Tiềm long tại uyên)
Công pháp Tàm Ti Luyện Tạng: Tầng thứ hai
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Viên mãn (Tàn)
Từ cái nhìn đầu tiên Lục Trường Sinh đã thấy điểm ngộ tính biến thành 408.
Hơn nữa đánh giá ngộ tính đã từ “Phô bày tiềm lực” thành “Tiềm long tại uyên”.
“Tiềm long tại uyên, ao tù xuất giao long... Nói vậy giờ ngộ tính của ta có thể nói là không tệ chút nào.”
“Thế nhưng không biết lần tiếp theo ngộ tính lột xác sẽ cần thêm bao nhiêu điểm đây, chẳng lẽ là một nghìn?”
Lục Trường Sinh dường như có điểu hiểu ra.
Hắn có thể mơ hồ cảm giác được, muốn ngộ tính lột xác một lần nữa sẽ cần số điểm vô cùng khủng bố.
Hơn nữa lần lột xác tiếp theo có lẽ vô cùng quan trọng.
Mỗi lần ngộ tính lột xác Lục Trường Sinh đều có thu hoạch rất lớn.
Lần này cũng vậy.
Ngộ tính đã hơn bốn trăm điểm, bí pháp Cửu Tự Lôi Âm của Lục Trường Sinh chẳng ngờ có thể trực tiếp viên mãn.
“Khoan đã, sau câu bí pháp Cửu Tự Lôi Âm viên mãn lại có một chữ ‘Tàn’ là sao?”
“Chẳng lẽ bí pháp Cửu Tự Lôi Âm này thật sự không đầy đủ ư?”
Sau khi ngộ tính của Lục Trường Sinh lột xác đã mơ hồ cảm giác được bí pháp Cửu Tự Lôi Âm không đầy đủ, chính là một dạng chưa trọn vẹn.
Giờ trên bảng thuộc tính cũng cho thấy bí pháp Cửu Tự Lôi Âm không được đầy đủ, coi như là đã chứng thực suy đoán của hắn.
Có điều dù không trọn vẹn thì bí pháp Cửu Tự Lôi Âm vẫn là một môn võ công cấp tám. Hết chương 57.



Bạn cần đăng nhập để bình luận