Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1710: Mệnh danh “vô thượng”! Vô thượng thiên kiêu sinh ra, toàn tông môn chấn động! (5)

Lục Trường Sinh suy nghĩ, trong ba cách này thì cách thứ ba vẫn tốt nhất.
Không cần dựa vào người ngoài hay ngoại vật.
Chỉ dựa vào bản thân là có thể giải quyết mối nguy từ lão tổ U tộc.
Mà khuyết điểm duy nhất của cách thứ ba chính là thời gian.
Hắn tu luyện phân thân sẽ mất rất nhiều thời gian.
Về phần tiêu hao.
Trước đó Lục Trường Sinh dự trữ rất nhiều sinh mệnh Ám Vực, tiêu hao lớn thế nào cũng không ngại.
Huyết nhục Ám Vực sinh mệnh hắn tích trữ chắc chắn đủ dùng.
Phiền toái duy nhất là tốc độ tu luyện sẽ hơi chậm.
Trước kia một năm Lục Trường Sinh chỉ có thể tu luyện ra 10.000 bộ phân thân Tổ cảnh.
Tốc độ như vậy đối với Lục Trường Sinh trước kia mà nói có lẽ đã đủ nhanh rồi.
Nhưng đối với Lục Trường Sinh hiện tại thì tốc độ này lại hơi chậm.
“Trước đây cần luyện hóa huyết nhục một lần rồi mới có thể tu luyện phân thân Huyết Nhục, trình tự như thế rất chậm.”
“Nhưng giờ ta có thể trực tiếp sử dụng Hư giới phân giải. Hư giới đã triệt để từ hư hóa thực nên có thể phân giải bất cứ loại huyết nhục nào mà không để lại mối họa ngầm, gần như không mất bao nhiêu thời gian, hiệu suất cơ hồ tăng lên gấp đôi!”
“Giờ trong một năm có thể tu luyện khoảng hai mươi nghìn bộ phân thân Tổ cảnh.”
“Vậy thì bắt đầu tu luyện phân thân Huyết Nhục đi.”
Lục Trường Sinh cân nhắc, sau đó hắn bắt đầu tu luyện phân thân Huyết Nhục.
Quả nhiên tốc độ tu luyện đã tăng lên rất nhiều.
Hiệu suất gấp đôi trước kia.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Mười năm, ba mươi năm, năm mươi năm, tám mươi năm, một trăm năm…
Trong nháy mắt thời gian đã qua trăm năm.
Trong trăm năm này Lục Trường Sinh lại tu luyện được hai triệu bộ phân thân Huyết Nhục. Nhưng thế vẫn chưa đủ.
Trước đó hơn hai triệu bộ phân thân dung hợp, chiến lực có thể đạt tới khoảng Đăng Thần thất giai.
Hiện giờ lại có thêm hai triệu bộ phân thân, không biết có thể sánh với Đăng Thần bát giai hay không?
Càng về sau càng cần nhiều phân thân Huyết Nhục hơn.
Nhưng không sao, giờ mới chỉ trăm năm thôi.
Lục Trường Sinh lại tiếp tục tu luyện.
Một trăm năm, hai trăm năm, ba trăm năm, bốn trăm năm…
Lần này Lục Trường Sinh tu luyện một mạch suốt bốn trăm năm.
Lục Trường Sinh tu luyện tất cả tám triệu bộ phân thân.
Cộng với hơn hai triệu bộ phân thân trước đó, số lượng phân thân của Lục Trường Sinh đã lên tới hơn mười triệu.
Hơn mười triệu bộ phân thân là con số kinh khủng nhường nào?
Lục Trường Sinh mơ hồ cảm thấy.
Một khi hơn mười triệu bộ phân thân Tổ cảnh này dung hợp, sợ rằng sẽ đạt tới một tình trạng cực kỳ khủng bố.
Chưa biết chừng ngay cả Hư giới của hắn cũng sẽ bị xé rách.
Lục Trường Sinh cho rằng không một ai từ sinh mệnh Hỗn Độn trở xuống có thể địch lại mười triệu bộ phân thân Tổ cảnh này.
Trừ khi có Hỗn Độn chí bảo!
Tỷ như Vân Cung của Liễu Thanh, thứ ấy có thể ngăn cản công kích của sinh mệnh Hỗn Độn, vậy nên chuyện ngăn cản phân thân Huyết Nhục của Lục Trường Sinh tất nhiên cũng không có gì khó.
Nhưng đâu phải ai cũng có Hỗn Độn chí bảo?
Thậm chí rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn cũng không có Hỗn Độn chí bảo.
Đừng nói tới Đăng Thần tu sĩ.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Chủ nhân Thế Giới: 0 (Hình thức ban đầu)
Hạt nhục thân: 2%
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp: Tầng thứ năm
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 10.130.000 bộ phân thân
Trên bảng thuộc tính, bất ngờ nhất là Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp cũng tăng lên một bậc.
Mất bốn trăm năm tăng lên một tầng, kỳ thực cũng không tệ.
Lục Trường Sinh cũng cảm thấy tâm linh càng thêm cứng cỏi.
Cứ tiếp tục tu luyện thì ngày tâm linh bất hủ sẽ không xa.
Có điều Lục Trường Sinh không định tu luyện tiếp.
Thực lực của hắn hiện giờ đã đủ để giải quyết lão tổ U tộc.
Lúc này hắn đã rời khỏi Thiên giới 900 năm.
Cũng tới lúc nên quay về rồi.
Nhưng trước khi trở về Lục Trường Sinh cần mua một chiếc phi thuyền Hỗn Độn đã.
Lục Trường Sinh chỉ có một yêu cầu, chính là tốc độ phải nhanh.
Nếu không riêng việc phi hành trong Hỗn Độn cũng mất rất nhiều thời gian.
Lục Trường Sinh tuyển chọn một phen trong ngọc bài thân phận.
Hắn chọn một chiếc phi thuyền Hỗn Độn có giá rất đắt, còn là Hỗn Độn linh bảo, tiêu hết 200.000 điểm cống hiến.
Cái giá này quả thực rất đắt.
Thế nhưng có chiếc phi thuyền Hỗn Độn này thì tốc độ di chuyển của Lục Trường Sinh trong Hỗn Độn sẽ nhanh hơn nhiều, cũng có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
“Mua.”
Lục Trường Sinh không hề do dự, lập tức vung tay mua chiếc phi thuyền Hỗn Độn này.
Cho dù ít đi 200.000 điểm cống hiến thì hiện tại Lục Trường Sinh vẫn có hơn 840.000 điểm cống hiến.
Chẳng mấy chốc phi thuyền Hỗn Độn được giao tới.
Lục Trường Sinh luyện hóa một phen, cảm thấy vô cùng hài lòng.
Sau đó Lục Trường Sinh tới chỗ đại trận truyền tống.
Khi vị “vô thượng thiên kiêu” Lục Trường Sinh vừa xuất hiện đã dấy lên oanh động cực lớn.
“Bái kiến Lục vô thượng.”
Tu sĩ canh giữ truyền tống trận cũng cung kính hành lễ với Lục Trường Sinh.
“Ta cần sử dụng đại trận truyền tống.”
“Ngài là vô thượng thiên kiêu, có quyền hạn trực tiếp điều động đại trận truyền tống.”
Lục Trường Sinh không khỏi kinh ngạc.
Hắn không chỉ không cần xếp hàng mà còn có thể trực tiếp điều động trận pháp.
Đây là đãi ngộ chỉ sinh mệnh Hỗn Độn mới có.
Có thể thấy quyền hạn của một vị vô thượng thiên kiêu như hắn cao tới mức nào, gần như có thể sánh với sinh mệnh Hỗn Độn.
Lục Trường Sinh cũng không khách khí, trực tiếp điều động đại trận truyền tống.
“Vù vù.”
Đại trận truyền tống khởi động, bóng dáng Lục Trường Sinh trong nháy mắt biến mất, rời khỏi Thiên Quang Thánh Giới.
Thiên giới, đã qua 900 năm, Thiên giới vẫn như trước đây, dường như không có gì thay đổi.
Có lẽ cũng có biến hóa.
Số lượng tu sĩ từ Thái Ất Kim Tiên trở lên ít hơn phân nửa.
Phần lớn đều đã tiến về Hỗn Độn tìm kiếm cơ duyên.
Chuyện này được các vị Đạo Tổ nhiệt tình cổ vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận