Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 147. Lời hẹn hai quyền, chết không toàn thây! (2)



Chương 147. Lời hẹn hai quyền, chết không toàn thây! (2)




Một khi đạt tới năm mươi đỉnh thì cũng không kém mấy so với “Trang Thập Tam”, nhờ đó có thể chống đỡ được một quyền của “Trang Thập Tam”.
Thế nhưng Triệu Vô Cực vẫn chưa luyện bí pháp này thành công, giờ chỉ là gắng gượng thi triển, trong thời gian ngắn thì không có vấn đề nhưng khi bí pháp kết thúc hắn sẽ phải chịu phản phệ.
Loại phản phệ này ít nhất cũng phải nghỉ ngơi một năm rưỡi mới khôi phục được.
Bởi vậy không tới vạn bất đắc dĩ Triệu Vô Cực cũng không muốn phải thi triển bí pháp.
Nhưng giờ hắn đã không còn cách nào khác.
Không liều mạng thi triển bí pháp thì hắn sẽ chết!
“Trang Thập Tam, ngươi hại ta phải thi triển bí pháp, hứng chịu phản phệ.”
“Ta sẽ nhớ kỹ ngươi, về sau đừng để ta bắt được cơ hội, nếu không...”
Trong đầu Triệu Vô Cực hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Thậm chí hắn còn thầm hạ quyết tâm, về sau nhất định phải theo dõi Trang Thập Tam sát sao, đợi có cơ hội là giết chết đối phương ngay.
Thế nhưng Triệu Vô Cực dường như trông thấy trong đáy mắt Trang Thập Tam phía đối diện tràn ngập vẻ trào phúng.
Có ý gì đây?
Hắn là liều mạng để có năm mươi đỉnh sức mạnh, Trang Thập Tam còn thủ đoạn gì nữa chứ?
Đương nhiên Triệu Vô Cực không biết đúng là Trang Thập Tam còn chưa dốc hết sức ra.
Bởi vì Tam Trọng Lãng của hắn bây giờ mới chỉ thi triển tầng thứ nhất mà thôi.
Hiện giờ thi triển ra tầng thứ hai mới là sức mạnh lớn nhất của Lục Trường Sinh.
“Ầm ầm”.
Trong giây lát, Lục Trường Sinh hoàn toàn thi triển ra tầng thứ hai của Tam Trọng Lãng.
Tựa như sóng biển dào dạt, giây lát quét tới.
Tam Trọng Lãng tầng thứ hai tăng phúc năm phần sức mạnh!
Hiện giờ Lục Trường Sinh đang thi triển Thần Long Biến, thân thể được tăng phúc ba phần, chính là năm mươi hai đỉnh sức mạnh.
Trên nền móng ấy lại đánh ra Tam Trọng Lãng tầng thứ hai, gia tăng năm phần sức mạnh thì sẽ lên tới bảy mươi tám đỉnh.
Gần tám mươi đỉnh sức mạnh!
Sức mạnh kinh khủng như thế còn nhiều hơn gần ba mươi đỉnh so với năm mươi đỉnh sức mạnh Triệu Vô Cực bộc phát.
Nếu chỉ hơn mấy đỉnh có lẽ còn chống cự được.
Thậm chí hơn mười đỉnh sức mạnh cũng có thể gắng gượng chống đỡ.
Nhưng ba mươi đỉnh là chênh lệch lớn tới mức nào?
Chớp mắt khi một quyền của Triệu Vô Cực chạm phải Tam Trọng Lãng tầng thứ hai của Lục Trường Sinh, hắn trợn trừng mắt, trong mắt tràn đầy khiếp sợ, nghi hoặc và kinh hãi!
“A...”
Cánh tay của Triệu Vô Cực gãy rời ra chỉ trong nháy mắt.
Sức mạnh khủng bố đổ ập xuống người hắn.
Triệu Vô Cực tựa như một quả bóng, chỉ thấy một tiếng “bùm” vang lên rồi nổ tung.
Bốn phía đều là màn mưa máu.
Thậm chí Triệu Vô Cực còn không hét nổi một tiếng đã bị đánh tới nổ tung, biến thành những miếng thịt vụn rơi đầy đất.
Đây là sức mạnh gần tới tám mươi đỉnh!
Không có chuyện ngươi đánh một quyền ta tung một cước, chỉ có bạo lực nghiền áp!
Yên tĩnh!
Toàn bộ đại sảnh lập tức rơi vào yên tĩnh.
“Trưởng lão hộ pháp... nổ tung?”
Vương Phong là Hữu sứ của Vạn Độc Giáo, thật ra địa vị của hắn trong giáo rất cao, bất cứ lúc nào cũng có thể lên tới cảnh giới Thần Lực.
Thế nhưng giờ hắn đang thấy cái gì?
Đường đường là trưởng lão hộ pháp của Vạn Độc Giáo, tung hoành giang hồ mấy chục năm, cường giả cảnh giới Thần Lực cao cao tại thượng vậy mà lại bị người khác đánh tới nổ tung chỉ với một quyền!
Nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy thì chắc chắn sẽ không tin.
Giây phút này không chỉ Vương Phong ngẩn ngơ mà tất cả mọi người đều như vậy.
Tuy gần đây thanh danh của “Nam Dương Trang Thập Tam” rất nổi bật, thậm chí đã từng đánh chết Bang chủ Trương Thiên Vũ của Hắc Thủy Bang.
Thế nhưng sao Trương Thiên Vũ có thể so với trưởng lão hộ pháp của Vạn Độc Giáo được?
Vậy mà hiện giờ Triệu Vô Cực cũng đã chết.
Lại còn bị người ta đánh tới nổ tung, cả thi thể cũng không còn, phải nói là chết không toàn thây.
Lục Trường Sinh thở hắt ra.
Đây là lần đầu tiên hắn gần như phải dốc toàn lực ứng phó với đối thủ từ khi tấn thăng cảnh giới Thần Lực tới giờ.
Mà kết quả có vẻ cũng không tệ.
“Thần Long Biến và Tam Trọng Lãng đúng là có thể chồng lên nhau, dù sao thì Thần Long Biến là tăng phúc cho cơ thể một cách toàn diện, mà Tam Trọng Lãng lại là gia tăng sức mạnh đơn thuần.”
“Khi cả hai chồng lên nhau sẽ sinh ra hiệu quả cực kỳ khủng bố. Bản thân ta mới có bốn mươi đỉnh sức mạnh, thi triển Thần Long Biến và Tam Trọng Lãng tầng thứ hai sức mạnh sẽ tăng gần gấp đôi.”
Thật ra Lục Trường Sinh hiểu rất rõ.
Tám mươi đỉnh sức mạnh đã gần với cấp độ Bách Đỉnh.
Võ giả bình thường e là đều không chống đỡ được!
Sau đó ánh mắt Lục Trường Sinh lại quét về phía đám người Vương Phong, lạnh lùng nói: “Trang mỗ và Triệu Vô Cực ước hẹn hai quyền, các ngươi cũng nghe thấy rồi đấy.”
“Triệu Vô Cực không đỡ được quyền thứ hai của ta, thế nên đã bị Trang mỗ đánh chết.”
“Diệt cỏ phải diệt tận gốc, các ngươi cũng đi cùng Triệu Vô Cực luôn đi.”
Hiện giờ Lục Trường Sinh đang giữ gìn thiết lập đại hiệp của “Trang Thập Tam”, bởi vậy bất kể là lời nói hay việc làm đều phải thật quang minh lỗi lạc.
Dù là đối mặt người của Vạn Độc Giáo cũng vậy.
“Không, xin Trang đại hiệp tha mạng...”
Vương Phong còn muốn mở miệng cầu xin tha thứ.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không cho Vương Phong bất cứ cơ hội nào.
Hắn vung tay lên, đám mây khí huyết khủng bố nháy mắt hóa thành từng sợi Tàm Ti Kiếm.
“Vèo vèo vèo vèo vèo”.
Những sợi Tàm Ti Kiếm còn khủng bố hơn cả cung nỏ.
Huống chi lúc này Lục Trường Sinh còn thi triển cả Thần Long nhất biến, thân thể được tăng phúc ba phần, khiến khí huyết cũng được tăng phúc ba phần.
Bởi vậy cơn mưa Tàm Ti Kiếm có thể khiến gần như toàn bộ người của Vạn Độc Giáo trong đại sảnh “nằm xuống”.
Biến thành những xác chết lạnh băng.
Thấy vậy đám người La Vân và Hạ viên ngoại đều hít sâu một hơi.
Với địa vị và thân phận của họ đương nhiên đã nghe nói qua về cường giả cảnh giới Thần Lực. Hết chương 147.



Bạn cần đăng nhập để bình luận