Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 789: Lục Trường Sinh đã đến, mọi việc sẽ ổn thôi! (5)

Chương 789: Lục Trường Sinh đã đến, mọi việc sẽ ổn thôi! (5)
"Bảng xếp hạng chó má này ở đâu ra đấy? Đúng là nói hươu nói vượn!"
"Chẳng lẽ không có một đệ tử nào của Thánh địa Thiên Hà chúng ta có thể lọt vào hai mươi vị trí đầu tiên à?"
"Bảng xếp hạng này là từ tay Thánh địa Đại Tuyết Sơn mà ra, chắc chắn là người của Đại Tuyết Sơn tự xếp hạng."
"Đúng thế, nhìn xếp hạng mà xem, trong số hai mươi người đứng đầu đã có bảy người là đệ tử của Đại Tuyết Sơn rồi!"
Trong lòng các đệ tử của Thánh địa Thiên Hà đều sục sôi căm phẫn.
Nhưng đệ tử của Thánh địa Đại Tuyết Sơn cũng có lý lẽ riêng của mình.
Trong mấy lần giao lưu trước, đệ tử của Thánh địa Thiên Hà đều thể hiện rất kém cỏi, có thể nói là thất bại thảm hại. Vì vậy nên khi làm bảng xếp hạng, tất nhiên sẽ chẳng ai để ý tới đệ tử của Thánh địa Thiên Hà cả.
Vì bảng xếp hạng này mà đệ tử của hai Thánh địa lớn không tránh được cãi vã, thậm chí là vung tay đánh nhau.
Đại hội giao lưu Thánh địa còn chưa bắt đầu mà đệ tử của Thánh địa Đại Tuyết Sơn và Thánh địa Thiên Hà đã bùng nổ xung đột.
Mặc dù là đánh nhau vì thể diện nhưng cũng đã kinh động tới trưởng lão Võ Thánh của hai bên.
"Người nào dám đả thương đệ tử của Đại Tuyết Sơn ta?"
"Tuyết lão quỷ, đệ tử của Thánh địa Đại Tuyết Sơn các ngươi ra đòn độc địa với đệ tử Thánh địa Thiên Hà chúng ta, đã thế còn là đánh hội đồng nữa. Thế nào, lão phu chỉ ra tay đả thương có vài tên đệ tử làm việc xấu mà cũng không được à?"
"Phong Thiên Hành, ngươi lấy lớn bắt nạt bé, đúng là đồ mặt dày. Có cần hai ta giao lưu một trận không? Lúc trước còn ở cảnh giới Thần Thông, ngươi chính là bại tướng dưới tay lão phu, giờ ngươi cho rằng mình thành Võ Thánh là có thể trở thành đối thủ của lão phu đấy hả?"
"Tuyết lão quỷ, chẳng lẽ lão phu lại sợ ngươi?"
Sắc mặt Phong trưởng lão tái xanh, hắn bị Tuyết trưởng lão của Thánh địa Đại Tuyết Sơn chọc tức phát điên rồi.
Đôi bên đều là Võ Thánh, đã thế còn có thể coi như "người quen cũ", vậy mà Tuyết Võ Thánh lại khinh người quá đáng như vậy!
Hắn vạch trần khuyết điểm của Phong trưởng lão, làm Phong trưởng lão tức xanh mặt.
Song phương thậm chí còn không nhịn được mà động thủ, nhưng vừa mới ra tay thì Phong trưởng lão đã bị áp chế, cuối cùng là thất bại thảm hại!
Sắc mặt Phong trưởng lão tái mét cả đi.
"Phong Thiên Hành, ta đã nói rồi, lúc còn ở cảnh giới Thần Thông ngươi đã không đánh lại được ta, dù bây giờ có là Võ Thánh thì ngươi vẫn không phải đối thủ của ta."
Tuyết trưởng lão đứng khoanh tay, từ trên cao nhìn xuống Phong trưởng lão.
Ngay cả sĩ khí của các đệ tử Thánh địa Đại Tuyết Sơn cũng dâng cao.
Đệ tử của Thánh địa Thiên Hà thì ngược lại, từng người đều cúi thấp đầu. Tuy là không cam lòng nhưng biết làm sao đây?
Ngay cả trưởng lão Võ Thánh của Thánh địa mình cũng đã thua rồi.
"Tuyết lão quỷ, ngươi thật sự nghĩ là Thánh địa Thiên Hà của chúng ta không còn ai đấy à?"
Phong trưởng lão đột nhiên đứng dậy.
Hắn đã thấy một bóng người quen thuộc đang từ xa tiến lại.
Lục Trường Sinh!
Lục Trường Sinh đến rồi!
Lúc này, Phong trưởng lão vô cùng kích động, dường như hắn đã quên luôn chuyện Lục Trường Sinh là Võ Thánh từ bên ngoài tới rồi.
Bây giờ, Lục Trường Sinh chính là người đại diện cho Thánh địa Thiên Hà.
Phong trưởng lão vô cùng tự tin, chỉ cần Lục Trường Sinh đến thì mọi việc sẽ ổn!
"Hả?"
Tuyết trưởng lão khẽ nheo mắt. Hắn đột nhiên xoay người, nhìn ra phía sau.
Lục Trường Sinh đang bước từng bước, chậm rãi đi về phía hắn.
Người này cũng mặc trang phục của Thánh địa Thiên Hà, rõ ràng đây là trưởng lão của Thánh địa Thiên Hà.
Tuyết trưởng lão cười lạnh một tiếng: "Cứ tưởng thế nào mà Phong lão quỷ lại tự tin như thế, hóa ra là có người đến giúp rồi."
"Nhưng ta biết hết các trưởng lão Võ Thánh trong Thánh địa Thiên Hà các ngươi. Người này chỉ sợ là mới lên cấp Võ Thánh thôi phải không? Ngươi đúng là càng sống càng thụt lùi đấy, bây giờ phải dựa vào một Võ Thánh mới lên cấp nữa à?"
Theo phán đoán của Tuyết trưởng lão, Lục Trường Sinh là một Võ Thánh mới lên cấp.
Thế nhưng Phong trưởng lão chỉ cười gằn chứ không nói thêm gì.
Hơn nữa, Tuyết trưởng lão cũng đã nhận ra các đệ tử của Thánh địa Thiên Hà khi nãy còn đang cúi đầu, khí thế suy sụp tới cực điểm, vậy mà bây giờ khi thấy Võ Thánh mới tới sĩ khí lại đột nhiên tăng vọt.
Chẳng lẽ thực lực của Võ Thánh mới lên cấp này cũng khá lắm à?
"Vô Lượng trưởng lão đến rồi."
"Lục Thánh đến kìa, để xem đám người Đại Tuyết Sơn này còn dám hung hăng nữa không."
"Hừ, lần này chúng ta có Lục Thánh dẫn đội, chẳng lẽ còn phải sợ bọn hắn hay sao?"
"Thực lực của Phong trưởng lão có yếu hơn một chút xíu, nhưng mà Lục Thánh thì... Võ Thánh nào dám nói là mình áp chế được Lục Thánh chứ?"
Các đệ tử của Thánh địa Thiên Hà lập tức lấy lại được sự tự tin, cứ như Lục Trường Sinh vừa đến thì bọn hắn có người để dựa vào vậy.
"Phong trưởng lão, có được giết người không thế?"
Lục Trường Sinh dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi từng chữ một.
Lời này vừa dứt, sắc mặt của đám người phía Thánh địa Đại Tuyết Sơn đều thay đổi.
"Người nào mà ngông cuồng như thế?"
"Khẩu khí không nhỏ đâu. Khi nãy Phong Võ Thánh cũng bị Tuyết trưởng lão của chúng ta đánh lui, ngươi là cái thứ gì chứ?"
"Có gì nói nấy, chúng ta biết hết Võ Thánh của Thánh địa Thiên Hà. Một gương mặt xa lạ thế này ắt hẳn chỉ vừa lên cấp Võ Thánh, vậy mà lại dám tự đại như thế ư?"
"Ta muốn xem thử ngươi muốn giết ai đây."
Đệ tử của Thánh địa Đại Tuyết Sơn quả là có lý do để phẫn nộ.
Một Võ Thánh xa lạ mà vừa mở miệng đã muốn giết người, đã vậy còn nói ngay trước mặt Võ Thánh của Đại Tuyết Sơn. Ai đã cho Võ Thánh xa lạ của Thánh địa Thiên Hà dũng khí này vậy?
Tuy là người của Thánh địa Đại Tuyết Sơn căm phẫn sục sôi, thế nhưng Phong trưởng lão lại chỉ thấy ớn lạnh.
Hắn biết, Lục Trường Sinh không phải người bắn tên không đích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận